Cô thợ làm đồ cũng bình thường cô mặc phong cách nào, nên cho cô thử mấy bộ mới chọn .
Tiếp theo là tốn thời gian làm tóc và trang điểm.
Nguyễn Điềm Điềm cạn lời.
Đợi họ "cải tạo" xong, cô thợ trang điểm vỗ tay, “Xong , Nguyễn tiểu thư, cô xem cô còn chỗ nào hài lòng ?”
Nguyễn Điềm Điềm trong lòng nghĩ: Chỗ nào cũng hài lòng, thể hết ?
Giờ trong gương, còn giống cô nữa?
Cô đây ở Nguyễn gia chỉ là một công cụ, cơ hội mặc những bộ lễ phục đắt tiền xa hoa , càng đừng đến việc trang điểm gì đó.
Cô cơ hội.
Chỉ lúc Nguyễn Vân Vân hóa trang cho xí để làm công cụ.
Bây giờ…?
Đẹp thì đấy, nhưng cô làm cho lòe loẹt thế làm gì, câu đại gia.
Ngoài vườn truyền đến tiếng còi xe ô tô.
Cô thợ trang điểm : “Cửu gia chắc chắn đến đón tiểu thư , Nguyễn tiểu thư lên xe .”
Nguyễn Điềm Điềm đồng hồ.
Trời ạ.
Đã bốn giờ chiều .
Cô những giày vò cả ngày.
Buổi sáng chỉ riêng việc thử lễ phục hết thời gian , ăn trưa xong, buổi chiều lôi làm tóc và trang điểm, thời gian để chuồn .
Cô định , cô thợ làm đồ gọi : “Khoan , chiếc váy lễ phục xinh thế đương nhiên kèm giày cao gót.”
Cô lấy một đôi giày cao gót pha lê màu hồng, hợp với chiếc váy lễ phục màu hồng cô.
Nguyễn Điềm Điềm khóe miệng giật giật, “Chị ơi, em giày cao gót.”
Ai ngờ, cô thợ trang điểm ghé sát tai Nguyễn Điềm Điềm, khẽ nhắc nhở bằng giọng : “Không , cô càng , như cô mới thể dựa Cửu gia, đến lúc đó…”
Cô thợ trang điểm lộ nụ đầy ẩn ý.
Cô tưởng tượng một cảnh tượng trong đầu, tỏ vẻ phấn khích.
Nguyễn Điềm Điềm vẻ mặt của cô liền gì cũng vô ích, chỉ đành giật giật khóe miệng .
Đi giày cao gót, cô trông như một đứa trẻ con lén mặc giày của lớn, vô cùng kỳ cục.
Cô lọc cọc lọc cọc bước cửa.
Đến gần cửa xe thì đột nhiên giữ vững , thốt lên một tiếng kinh ngạc đổ về phía cửa xe.
Bạc Dực Hàn đang bên cửa sổ xe.
Chiếc lễ phục của cô là váy cổ chữ V sâu, lao thẳng đến thế , quả thực cảnh thu mắt sót chút nào.
Ánh mắt đàn ông trầm xuống.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
“Mặc cái thứ gì thế ?”
Nguyễn Điềm Điềm “Á” một tiếng.
Cô thợ làm đồ cũng vội vàng đuổi theo, “Nguyễn tiểu thư, cô chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/nhe-nhang-do-danh-nhoc-mit-uot-ngoc-nghech/chuong-22.html.]
“Xấu quá, ai cho cô mặc cái ?” Người đàn ông đánh giá Nguyễn Điềm Điềm.
4. Chiếc váy màu hồng hợp với màu da cô, nhưng là váy hai dây, hai cánh tay trắng nõn lộ ngoài kể, cánh tay đang băng bó càng chướng mắt nổi bật hơn.
Lại còn là cổ chữ V sâu…
Hơn nữa, cô nhóc gầy gò mảnh mai, thể diện chiếc váy .
“Không ?” Giọng nũng nịu của Nguyễn Điềm Điềm vang lên, “Vậy thì quá! Để .”
Cô vui mừng khôn xiết.
Cô cũng thích bộ .
Bạc Dực Hàn xoa xoa giữa hai lông mày, “Xấu tệ, bộ khác bình thường hơn .”
Bước chân của cô gái đang phóng đột nhiên cứng .
--- Chương 18 ---
Cô… ư?
Tuy cô cảm thấy bộ lễ phục hợp, nhưng cũng đến nỗi xí chứ…
Đại thúc chắc là trai thẳng đó chứ!
Nguyễn Điềm Điềm trong lòng mắng thầm, nhưng mặt vẫn cố gắng nở một nụ , với cô thợ làm đồ: “Đi thôi, chúng đồ khác, Đại thúc đấy.”
“Ơ… thôi.”
Bạc Dực Hàn đợi trong xe hai mươi phút mà vẫn thấy ai , ngón tay gõ gõ cửa sổ xe, dần dần mất kiên nhẫn.
Anh hóa việc để một phụ nữ ngoài phiền phức đến …
Mặc dù cô nhóc Nguyễn Điềm Điềm vẫn coi là một phụ nữ.
Dần dần mất kiên nhẫn.
Anh dậy nhà.
Nguyễn Điềm Điềm đang cầm một bộ váy đuôi cá quét đất, chiếc váy đuôi cá cô đến kinh ngạc, eo thon như cành liễu, bụng một chút mỡ thừa.
Cả hình khiến ngay cả cô thợ làm đồ là phụ nữ cũng chảy nước miếng.
“Không chọn bộ nào bình thường hơn ?” Đột nhiên, giọng lạnh lùng trầm thấp như sát thần của đàn ông chợt vang lên.
Giọng lạnh lẽo của như băng đá, dọa cô thợ làm đồ run rẩy, “Cửu gia, cái , cái mà, , hợp với Nguyễn tiểu thư.”
“Không , khó coi, lát nữa sẽ làm mất mặt.”
Cô thợ làm đồ: …???
Cửu gia chẳng lẽ mù mắt ?
Tuy nhiên, đàn ông bước tới, chọn một bộ vest và quần tây kín đáo, ném cho Nguyễn Điềm Điềm, “Cái , .”
Đây là lễ phục, mà là một kiểu trang phục khá công sở…
Cô thợ làm đồ vẻ mặt ai oán.
Cô cất công phối đồ, Cửu gia thành… Người còn tưởng là trợ lý của Cửu gia cùng đến dự tiệc sinh nhật .
Thấy cô thợ làm đồ vẫn đó, đàn ông mất kiên nhẫn: “Cút hết .”
Cô thợ làm đồ lén lút liếc Nguyễn Điềm Điềm, nhanh chóng thu dọn đồ đạc bỏ chạy.
Nguyễn Điềm Điềm mới phản ứng chậm , “Ái ái ái, các cô mau , một mặc .”
Một tay làm cài cúc?