Nhắm Mắt Yêu Luôn - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-11-14 09:15:37
Lượt xem: 41
Vào Ngày lễ Độc , đặt mua mười cân bỏng gạo.
Vừa mới đặt hàng, Tổng tài Chiết Giang lái Maybach đến giao hàng.
Anh lôi một bao tải từ cốp xe:
"Nhà máy ở ngay bên cạnh, em cứ qua mua trực tiếp."
Anh "Tiểu khả ái" màu hồng tay :
"Cái là...?"
Tôi vội vàng giấu nó lưng:
"À... bán, , là bán... Đây là sản phẩm bán!"
Tổng tài nhướng mày, ghé sát gần hơn, thở phả vành tai :
"Vậy thì... , bán chạy ? Lấy hàng từ ? Một ngày mấy đơn? Lời bao nhiêu? Khách quen nhiều ?"
Tôi gương mặt trai của , mất nửa ngày mới thốt một câu:
"Anh, , xem... Excel của ?"
---
Tôi, một tín đồ ăn uống lâu năm, hôm đó bỗng thèm món bỏng gạo kéo từ máy kéo như thời thơ ấu.
Tôi mở một cửa hàng chuyên bán đồ ăn vặt gợi nhớ tuổi thơ, mạnh tay đặt mười cân.
Chưa đầy mười lăm phút, một cuộc điện thoại gọi đến:
"Xin chào, bỏng gạo của bạn tới."
Tôi cúp máy ngay lập tức.
Mấy kẻ lừa đảo thời nay thật sự lương tâm.
Lừa ai lừa, lừa chúng , những mê ăn uống.
Hắn nỗi thất vọng của một đang mong chờ đồ ăn đến nhường nào, khi tưởng đồ ăn đến mà hóa ?
Lừa đảo tình cảm, tội chồng thêm tội.
Điện thoại đổ chuông thêm hai , đều ấn từ chối.
lúc chuẩn gửi cho kẻ lừa đảo một tin nhắn kiểu "Anti-Fraud App luôn đồng hành cùng bạn" thì.
Có tiếng ai đó gọi từ lầu:
"Có Ta Phật Từ Bá ? Ta Phật Từ Bá ở đó ! Bỏng gạo của cô đến ! Không xuống vứt sân bây giờ đấy nhé!"
Tôi thuê lầu hai của một căn nhà sân nhỏ, nên rõ mồn một.
Ta Phật Từ Bá...
Đang gọi .
Tôi ngơ ngác, vội vã chạy xuống lầu.
Và , thấy một chiếc... Maybach đậu ngay cổng.
Chủ nhân của chiếc Maybach đang tựa xe.
Bộ vest cắt may vặn, đồng hồ Patek Philippe cổ tay lấp lánh ánh tiền.
Anh ngước :
"Ta Phật Từ Bá?"
Hóa , thực sự gặp vị Tổng tài Chiết Giang trong truyền thuyết.
Loại tự lái siêu xe giao hàng.
Tôi đành cứng họng đáp:
"..., là ."
Tổng tài "Ừm" một tiếng, mở cốp xe.
Rồi lôi một cái bao tải.
"Nhà máy của chúng ở ngay bên cạnh, đến hai cây , em cứ qua mua trực tiếp."
Anh dừng một chút, "Anh cho em giá nội bộ."
"Ồ, , ạ."
Tôi vẫn còn mơ hồ, theo phản xạ gật đầu, đưa tay đón lấy cái bao tải.
lúc đó, món đồ tay rơi xuống, ngay cạnh đôi giày da sáng bóng của Tổng tài.
Đó là một món "Tiểu khả ái" mà định nghiên cứu sâu hơn tối nay.
Thời gian tĩnh , khí đông cứng.
Linh hồn bay lên tầng bình lưu .
Tổng tài cúi xuống, nhặt cái món đồ màu hồng xinh xắn đó lên.
Anh hình dạng, nhấc lên ước lượng trọng lượng.
Nhướng mày :
"Cái là..."
"À... cái ..."
Tôi giật phắt lấy món đồ nhỏ đó, giấu lưng.
"...Tôi bán, , là bán... Đây là sản phẩm bán!"
Tổng tài gì, chỉ khẽ một tiếng, áp sát .
Bóng hình bao trọn lấy , thở phả vành tai.
Tôi quên cả hít thở.
"Vậy thì..."
Anh hạ giọng, tông giọng đầy quyến rũ, "Nói ... bán chạy ? Lấy hàng từ ? Một ngày mấy đơn? Lời bao nhiêu? Khách quen nhiều ?"
Những thứ vụn vặt màu hồng trong đầu xóa sạch ngay lập tức.
Nhìn gương mặt trai của , mất nửa ngày mới thốt một câu:
"Anh, , xem... Excel của ?"
Vừa dứt lời, hối hận.
Gần đây, việc kinh doanh nhỏ của đúng là đang gặp một nút thắt.
Vì , khi thấy biển xe Chiết C (Zhe C) của Tổng tài, buột miệng.
Chỉ nghĩ rằng, với gen Tập trung kiếm tiền sẵn , lẽ thể giúp "tiếp thêm sức mạnh" một chút.
nghĩ kỹ , hành động vẻ quá đường đột.
Hơn nữa, nếu dùng tư bản để xâm nhập việc kinh doanh nhỏ của thì ?
Tổng tài dường như thấu tâm tư của .
"Yên tâm, cướp việc làm ăn của em ."
Tôi: "..."
Cảm giác như khinh thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nham-mat-yeu-luon/chuong-1.html.]
"Trong nhà làm về nguyên liệu Axit Hyaluronic."
Anh bổ sung, "Cũng coi là bên cung ứng thượng nguồn, thuần túy là... tò mò về ngành thôi."
Axit Hyaluronic?
Vừa nhắc đến cái , DNA của lập tức rung động.
"Axit Hyaluronic ! Vật liệu trời sinh! Người đầu tiên nghĩ việc dùng Axit Hyaluronic lĩnh vực tuyệt đối là thiên tài!"
Tôi gần như vỗ tay tán thưởng, "Cảm giác trải nghiệm, giữ ẩm, độ bền bỉ... Đơn giản là giáng đòn hủy diệt lên các sản phẩm gốc silicone và gốc nước khác, đúng là gọi là gì nhỉ, trơn mượt mà hề nhờn dính!"
Nói xong, mới nhận lời miêu tả quá sống động.
Tôi ho khan hai tiếng:
"Khụ, tuy nhiên, cái phân khúc chi tiết , thị trường thực sự lớn đến thế ?"
Tổng tài , khóe môi cong lên một đường:
"Chủ yếu vẫn cung cấp cho ngành thẩm mỹ y tế và chăm sóc da, nhưng mảng mức tăng trưởng hàng năm cao, nên cũng tìm hiểu."
Sợi dây phòng cuối cùng trong đầu cũng tháo xuống.
Đây Tổng tài, đây rõ ràng là vị Thần Tài sống thể đưa đến con đường làm giàu!
Hơn nữa, cũng cần cho xem Excel của ngay lập tức.
"Được, chờ một chút!"
Tôi nhét cái "Tiểu khả ái" tay , kéo lê cái bao tải chạy lên lầu.
Vài giây , xách theo bộ thiết , chạy xuống.
"Vậy chúng tìm một quán Starbucks, để... trao đổi chuyên sâu một chút nhé?"
Ánh mắt Tổng tài dừng vài giây.
"Đến nhà máy ."
Anh , "Đồ ăn vặt đảm bảo đủ."
Ngồi ghế da thật, mới nhận , vẫn đang mặc "đồng phục tiết kiệm năng lượng giới hạn mùa thu đông":
Bộ đồ ngủ lông cừu san hô.
Lúc , đang ghế phụ của chiếc Maybach, chẳng khác nào một chiếc xúc xích bột lạc nhầm túi Platinum Hermes.
Hơi gượng gạo, nhưng nhiều.
Dù , vì Tập trung kiếm tiền, thể hiến luôn cái mặt .
Tổng tài tiện tay đặt món Tiểu khả ái của lên bảng điều khiển trung tâm.
Tôi cố gắng bắt chuyện:
"Cái , vẻ dễ thương đúng ? Hơn nữa... cũng nó là cái gì."
"Cũng dễ thương thật."
Anh thẳng phía , " vẫn thể ."
Anh dừng một chút, :
"Tuy nhiên, , cũng cả."
Quả hổ danh là Tổng tài Chiết Giang, giác ngộ thật.
Xem , tìm đúng .
Mười phút , trong văn phòng của Tổng tài, bắt đầu "báo cáo công việc".
"Khó khăn nhất của bây giờ là từ 0 đến 1."
"Ừm."
Anh đối diện , vẻ mặt tập trung, "Vậy, nhu cầu của dùng mới của em là gì?"
Tôi bắt đầu nhớ phản hồi của khách hàng:
"Tôi nghĩ... rào cản tâm lý là chìa khóa. Họ , nhưng sợ.”
"Tôi thử nhiều cách, ví dụ như phổ cập kiến thức, để khách cũ chia sẻ kinh nghiệm, nhưng tỷ lệ chuyển đổi vẫn ở mức trung bình."
Tổng tài cầm lên một món đồ tròn trịa, mềm mại:
"Vậy, nhóm chat của em, gộp chung những đặt hàng và những đặt hàng với ?"
" , như thế mới 'cũ dẫn mới' chứ..."
Giọng yếu ớt.
"Vậy nghĩ, em nên tạo nhóm riêng cho những từng đặt hàng và những mới chỉ đặt một đơn."
Anh bóp món đồ nhỏ đó, tiếp tục phân tích:
"Trong khách hàng của em, chắc chắn ít... làm để nhỉ, kiểu như những chơi cấp độ lão làng .”
"Trong khi dùng mới, đa phần vẫn ở giai đoạn ngại mở lời.”
"Các 'lão làng' sẽ trò chuyện về đủ loại cách chơi cao cấp, mới thể dám xen , thậm chí còn dọa chạy mất."
Lời của trực tiếp đ.â.m trúng tim đen của .
"! Chính xác là như ! Lần một chị em chia sẻ về nghệ thuật trói (nghệ thuật buộc dây), một mới nhóm lập tức thoát , còn nhắn tin riêng cho rằng nhóm quá nặng đô—"
Tôi đến nửa chừng, chợt nhận cái gì, vội vàng ngậm miệng .
Biểu cảm của Tổng tài hề đổi.
Cứ như thể điều chỉ là "nghệ thuật đan dây thừng".
Anh tiếp tục chủ đề ban nãy:
"Anh nghĩ, những mới lấy hết can đảm để bước những bước đầu tiên, họ sẽ nhiều điểm chung hơn với những kinh nghiệm."
Tôi nghĩ một lát, hình như đúng là như .
"Có lý, sẽ thử!"
Tôi về phía Tổng tài, tự chủ bắt đầu đánh giá .
Khuôn mặt đó, sạch sẽ như chỉnh sửa qua photoshop.
Dáng chuẩn mực vai rộng eo thon chân dài, từng đường nét đều bộ vest phác họa hảo.
Văn phòng theo phong cách công nghiệp tối giản.
Ngay cả cây xanh trong góc cũng cắt tỉa như trải qua khóa huấn luyện nghi thức thương mại.
Tóm , hề chút thô ráp nào của trai thẳng.
Ngay cả sự thấu hiểu về phụ nữ cũng tinh tế đến mức khó tin.
À, chiếc Maybach của cũng thơm tho nữa...
Tôi hiểu .
Hóa , chúng khác về giới tính, nhưng cùng sở thích.
lúc đang suy nghĩ lung tung.
Tổng tài dường như cảm nhận ánh mắt của , nhíu mày.
Anh đặt món đồ nhỏ trong tay xuống, thẳng mắt :
"Tôi là trai thẳng."
Tôi: "???"