Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Trì Duẫn sang Tích An, giọng khàn hẳn : “Lần nào phát bệnh… Biện Tích đều sẽ hôn mê thế ?”
Tích An cúi đầu Biện Tích khí thế sắc lạnh của Trì Duẫn, cuối cùng chuyện gì cũng giữ trong lòng.
“Bẩm Vương gia, đúng là ! Thời gian trong năm của y thường trải qua giường, nên mỗi khi khoẻ hơn sư thúc thích chạy khắp nơi, đại sư bá còn dùng cách phạt chép kinh để sư thúc ở yên một chỗ. Sư tổ còn tự châm cứu cho tiểu sư thúc, nên mỗi khi bệnh y đều sẽ ở gần phòng sư tổ nhất.”
xHENRI
Mỗi lời Tích An thốt chẳng khác nào từng nhát d.a.o đ.â.m tâm can , mặt Trì Duẫn càng tối sầm, khí thế giận tự uy vô thức bộc phát. Vô tình doạ Tích An run lên, tiểu hoà thượng cầu cứu ai, cũng dám tự ý bỏ ngoài.
Thiên Đức đế bên ngoài ngưỡng cửa, một màn biến hoá sắc mặt của tiểu Hoàng . Ban đầu là lo lắng căng thẳng, đó còn đan xen tự trách nặng nề.
Trong lòng y dấy lên một cảm giác kỳ lạ, từ đến nay y từng thấy Trì Duẫn bộc lộ cảm xúc mãnh liệt như thế vì một ai khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/nguyet-tich/chuong-12.html.]
Đối với Trĩ Vĩnh, chứng kiến Trì Duẫn trưởng thành mà , quả thật mới mẻ, thậm chí còn chút khó tin.
Hoàng đế Thiên Đức khoan thai bước đến, ánh mắt quét từ Trì Duẫn hạ xuống tiểu hoà thượng đang hôn mê, y thử xem dung mạo của kẻ .
Chỉ là cách càng gần, gương mặt thanh tú dần hiện rõ trong tầm mắt. Trong thoáng chốc, sắc mặt Thiên Đức đế hiện rõ một tia chấn động. Y khựng , bước chân vốn thong thả bỗng trở nên nặng nề, suýt chút nữa giữ nổi sự điềm đạm rèn luyện từ bao năm qua.
Trì Vĩnh chỉ cần một cái liếc mắt nhận , nét mặt đó, đôi môi đó… đến cả nốt ruồi nhỏ mắt cũng y hệt.
Trong khoảnh khắc đó, trái tim y run rẩy dữ dội, ký ức sâu thẳm như lưỡi d.a.o hiện về cứa lòng y từng đường đau nhói. Nữ nhân trong mộng đến mức đau lòng, nhưng cả đời y bao giờ thể với tới nữa.
Giấc mơ mỗi đêm đều lặp kể từ ngày y đăng cơ, hình dáng nàng trẻ trung tràn đầy sức sống. Nàng sẽ mỉm thật tươi với Trì Vĩnh thời niên thiếu, cùng y bóng cây sách, cùng y dạo qua những vườn hoa nở rộ. Đôi mắt to tròn như chứa cả bầu trời đầy , nhưng ánh của nàng dù trong muôn vạn mỹ cảnh, cũng chỉ chứa duy nhất hình bóng của Trì Vĩnh.