Nguyệt Lạc Thương Hải - Chương 53

Cập nhật lúc: 2025-11-14 14:42:02
Lượt xem: 50

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plRyu7d5c

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Trường tay áo vận chân khí vung cuốn lấy tay cầm tên của Trầm Thương Hải, cổ tay y giống như roi da ngoan rút một cái, tên tuột khỏi tay. Tiếp theo da đầu cảm giác đau nhức, tóc Vĩnh Xương vương quỷ mị kéo gần khiến cho y ngẩng cao mặt.

Đao phong lạnh lẽo chiếu rọi nhật huyết hồng quang, chiếu tới mặt Trầm Thương Hải.

Vĩnh Xương vương tỉ mỉ đánh giá khuôn mặt Trầm Thương Hải tựa như đang tìm kiếm vị trí hạ đao: “Vốn là nể chút phân thượng, bản vương còn cho ngươi dùng dược mới hạ thủ, cho ngươi đỡ chịu thống khổ, hiện tại cũng cần khách khí nữa.” Mũi đao dừng ở bên trái mép tóc Trầm Thương Hải, Vĩnh Xương vương âm trầm : “A, hết từ nơi bắt đầu cắt a.”

Trầm Thương Hải nhắm mắt , đau nhức trong dự liệu vẫn phủ xuống, bên tai liền “Đinh” một tiếng, đao nhỏ rơi xuống đất.

Y mở mắt, ngạc nhiên thấy Vĩnh Xương vương run rẩy, nguyên bản bàn tay cầm đao rốt cuộc kề lên cổ chính .

Tình huống giống như từng thấy qua… Trầm Thương Hải trong đầu xẹt qua một điểm linh quang rõ, Vĩnh Xương vương trong cổ họng phát sinh vài tiếng khàn gầm nhẹ, buông lỏng tóc Trầm Thương Hải, lảo đảo lui về phía , một quyền đánh bay mặt nạ hoàng kim mặt.

Tóc đen cuồng loạn tung bay lộ cái bớt hồng tím khuôn mặt thống khổ vặn vẹo. Nước mắt loang lổ tuôn rơi lướt qua hai gò má. Vĩnh Xương vương hai tay kháp chặt cổ, tê thanh kêu lên: “Ngươi thương tổn Thương Hải…”

“Hoàng !” Hạc Vương gia cũng từ đài nhảy xuống, thất kinh, nhặt lên mặt nạ nghĩ xông lên giúp Vĩnh Xương vương một nữa mang .

“Không qua đây!” Vĩnh Xương vương rống giận, yết hầu khanh khách rung động, khóe mắt ẩn hiện tơ m.á.u chằng chịt tựa hồ sắp chính ách đến khí tuyệt.

Hạc Vương gia kinh hãi vội vàng dừng cước bộ, run giọng : “Đừng xúc động! Ngươi thả hoàng !”

Vĩnh Xương vương nhưng chỉ là tàn bạo trừng mắt , ngược về phía Trầm Thương Hải, nhãn thần hung thần ác sát trong khắc trở nên ôn nhu hơn, giãy dụa gián đoạn : “Thương Hải, nhất định sẽ… sẽ cứu ngươi.”

Liên tiếp ngoài ý làm Trầm Thương Hải kinh hãi đến mất năng lực suy xét, ngơ ngác Vĩnh Xương vương từng bước tới gần y.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/nguyet-lac-thuong-hai/chuong-53.html.]

Nam nhân sắc mặt trướng đến thâm tím, khi gần tới chỗ Trầm Thương Hải, phút chốc thần tình đại biến, hét lớn một tiếng buông lỏng cổ, lưỡng đạo huyết tuyến dọc theo khóe mắt, biến hoá kỳ lạ cực kỳ, thanh âm cũng từ khàn khàn biến trở về trong sáng: “Ngươi cái quái dị, cư nhiên vì một ngoại tộc mà đối nghịch với ! Mau cút trở cho , đừng xuất hiện làm mất mặt hổ!”

Nháy mắt tiếp theo mặt hiện lên vẻ bi thống: “Ta để ngươi thương tổn y…”

Trầm Thương Hải ánh mắt dại rốt cục thoáng chuyển giật , thần trí rõ ràng, nhớ trong sách thuốc thấy qua loại chứng bệnh cực kỳ hiếm thấy, bệnh khi phát tác thì giống như chứng động kinh, tính tình so với bình thường tựa như hai . Vĩnh Xương vương tình hình nhưng nghiêm trọng gấp trăm , quả thực tựa như trong thể tồn tại hai bất đồng, luôn kịch liệt tranh đấu ngớt.

Nam nhân lẽ chính là một mặt tự ti cùng thiện lương của Vĩnh Xương vương Thương Tịch Tuyệt, địch một… mặt khác tàn nhẫn lãnh khốc, mỗi khi bệnh tái phát thì đưa thạch thất. Nham phong bởi mà thành cấm địa trong cung, ngay cả thị vệ cũng chuẩn tiếp cận, chỉ vì Vĩnh Xương vương bất luận kẻ nào thấy dáng dấp xí.

Trầm Thương hải vô tình xông nhưng phá vỡ bí mật .

Mấy khối điểm tâm, một câu an ủi đủ để nam nhân lấy dũng khí, dứt khoát quyết định cùng chính đoạn tuyệt, cứu Trầm Thương Hải cao chạy xa bay, nhưng mà làm thể chạy trốn?

Hắn cùng với Vĩnh Xương vương vốn là là cùng một

Mạch suy nghĩ trong lúc đó xoay quanh, Trầm Thương Hải thông suốt các nỗi băn khoăn giải thích đó, nhưng tâm thần mê loạn vô pháp rõ bản đối với Vĩnh Xương vương đến tột cùng là căm hận đồng tình. Đột nhiên thấy Vĩnh Xương vương mặt hiện lệ khí, cúi nhặt lên tiểu đao sắc bén lúc đất.

Ngoại thành mơ hồ truyền đến tiếng đao kiếm chiến mã tê minh.

Vĩnh Xương vương trừng mắt t.h.i t.h.ể Phục Nghệ một cái, đầu thét lệnh Thương Ngâm Hạc: “Bên ngoài hơn phân nửa là nhân mã Phục Nghệ mang đến, tất cả đều g.i.ế.c cho !”

“Tuân lệnh!” Thương Ngâm Hạc thấy hoàng một mặt uy nghiêm ngoan lệ chiếm thượng phong, trong lòng đại định, suất lĩnh cung tiễn thủ phóng ngăn địch.

Vĩnh Xương vương nắm chặt đao nhỏ về phía Trầm Thương Hải. Khóe mắt huyết tuyến khô, lúc nước mắt cuồn cuộn ngừng lăn viền mắt, nổi giận đùng đùng, lạnh lùng : “Ngươi cái gì? Ngươi chẳng lẽ còn thấy thích là Phục Nghệ ? Hắn căn bản là đang dối gạt ngươi, ngươi còn vì khổ sở cái gì? Không cho phép ! Ta đây liền g.i.ế.c !”

Loading...