NGÀY CHIA TAY, TÔI CƯỚI CHỚP NHOÁNG CHỒNG TỶ PHÚ - Chương 1: Tôi Chính Là Chủ Nhà

Cập nhật lúc: 2025-11-08 05:50:32
Lượt xem: 1

Giữa  mùa  hè,  nắng  gắt  như  đổ  lửa.  

Lục Thanh  Thanh  đội nắng  chang  chang,  làm thêm  công  việc  phát  

tờ  rơi  cửa  trung  tâm  thương  mại.  

Bỗng  nhiên,  cô    thấy  một  đôi nam  nữ  trẻ  tuổi  cửa  phụ  

của  trung  tâm  thương  mại  ở  phía  xa.  

Nhìn  bóng  lưng,  dường  như  là bạn  trai cô,  Lâm Thạc  và  cô  bạn  

,  Tần  Hàm  Nguyệt.  

Lâm Thạc  hôm  nay       phỏng  vấn  ?  

Lục Thanh  Thanh  lòng  thắt  , vội vàng   theo.  

     trung  tâm  thương  mại,  cô    mất  dấu  họ.  

Đi lòng  vòng  mấy  vòng,  điện  thoại  cô  bỗng  nhận    một  tin 

nhắn  thông  báo  giao  dịch  thẻ.  

Quầy  trang  sức,    tiền  tiêu  dùng  49.998  nhân  dân  tệ.  

Lục Thanh  Thanh   con      dọa  đến  tay  run  rẩy, đây  là  tiền  

bằng  gần  nửa  năm  thu  nhập  của  cô.  

Lục Thanh  Thanh  nhanh  chóng  tìm đến  quầy  hàng  thu  tiền,    

thấy  nhân  viên  đang  đeo  một  chiếc  nhẫn  kim cương  lấp  lánh    

ngón  áp  út trắng  nõn  của  Tần  Hàm  Nguyệt.  

Viên  kim cương    chiếc  nhẫn    lớn,  cũng    tinh xảo,  chính  là 

mẫu  mà  Lục Thanh  Thanh    ưng  ý từ  lâu.  

Nhìn  nụ    mãn  nguyện    khuôn  mặt  Tần  Hàm  Nguyệt,  Lục 

Thanh  Thanh  chỉ cảm  thấy  đầu  óc  trống  rỗng.  

Nửa  năm  nay  Lâm Thạc  ăn  bám,  ở  nhờ  nhà  cô,  giờ   dám  quẹt  

thẻ  của  cô  để  mua  nhẫn  kim cương  cho  kẻ  thứ  ba?  

Hắn  coi cô    chết   ?  

Cô xông  tới,  giật  mạnh  chiếc  nhẫn  từ  tay  Tần  Hàm  Nguyệt,   

đưa   cho  nhân  viên  quầy . 

"Trả   chiếc  nhẫn    cho  ." 

"Lục Thanh  Thanh  cô    ý gì?  Đây  là chiếc  nhẫn    mua,  dựa  

   mà  cô  đòi trả  ?" Tần  Hàm  Nguyệt  hét  lên.  

"BỐP!" Lục Thanh  Thanh  tát  một  cái    mặt  Tần  Hàm  Nguyệt.  

"Cô làm gì ?"    lúc  Lâm Thạc  thanh  toán  xong    

,  đau  lòng  ôm Tần  Hàm  Nguyệt    lòng,  gào  lên  với Lục 

Thanh  Thanh.  

"Không    chỉ là quẹt  của  cô  vài chục  ngàn  thôi ,  cô    cần  

 giống  như  con  chó  điên  mà    tay  đánh    ,  cô  

     hổ  ?"  Ánh mắt  khinh  thường  và  ghê  tởm  của  

Lâm Thạc    hề  che  giấu.  

Trái tim Lục Thanh  Thanh  trong  chốc  lát như   cối xay  nghiền  nát,  

sự  phản  bội,  phẫn  nộ,  sỉ nhục,  nhuộm  đỏ  đôi mắt  cô.  

"Anh cầm  tiền  mồ  hôi nước  mắt  của   bao  nuôi    phụ  nữ  

khác,  còn        hổ?"  

"Tôi bao  nuôi  thì ,  cô  cũng     cái  bộ  dạng  của  cô  ,  

 đàn  ông  nào    trúng  cô  chứ!"  

Nửa  năm  nay, để  nuôi  sống  Lâm Thạc,  cô    tiết kiệm  chi tiêu,    

lâu    dùng  mỹ phẩm,  quần  áo      cũng  là đồ  cũ,  

nhưng  đổi là gì,  sự  phản  bội trơ  trẽn  và  ngang  nhiên  !  

Thấy    vây  xem  ngày  càng  nhiều.  Lâm Thạc  tức  giận  ném  

thẻ  tín dụng  và  hóa  đơn    mặt  Lục Thanh  Thanh.  

"Trả   cho  cô  hết,  chỉ  tiền,  tiền,  tiền,   sớm    chịu  đựng  cô  

đủ  ." 

Mặt Lục Thanh  Thanh   chiếc  thẻ  đánh  đau  rát,  nhưng  đau  hơn  

là trái tim cô.  

"Lục Thanh  Thanh,  loại phụ  nữ  như  cô  cuối  cùng  chỉ  kết  cục  

sống  cô  độc  đến  già,        đàn  ông  nào  chịu  nổi cô  

."  Lâm Thạc   xong,  kéo  Tần  Hàm  Nguyệt  rời khỏi trung  tâm  

thương  mại.  

Lục Thanh  Thanh  im lặng,  cúi xuống  nhặt  tấm  thẻ  và  hóa  đơn    

đất,    khi làm xong  thủ  tục    tiền,  cô  về  thẳng  căn  nhà  thuê  

của    và  Lâm Thạc.  

Căn  nhà    là một  căn  hộ  hai  phòng  ngủ,  Lâm Thạc  và  cô  mỗi 

 một  phòng.  

Thật  nực  ,    đây  cô  còn  nghĩ  Lâm Thạc  là một    

quân  tử.  

Vừa    nhà,  cô  bắt  đầu  thu  dọn  hành  lý của  Lâm Thạc,  chuẩn   

tống  cổ    

Khi cô  giũ tấm  ga  giường,  bỗng  nhiên  phát  hiện  hai  chiếc  bao  cao  

su    qua  sử  dụng.  

Nhìn  những  chiếc  bao  cao  su  còn    "mới", Lục Thanh  Thanh  dập  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/ngay-chia-tay-toi-cuoi-chop-nhoang-chong-ty-phu/chuong-1-toi-chinh-la-chu-nha.html.]

tắt  tia hy vọng  cuối  cùng  đối với Lâm Thạc.  

Những  món  hành  lý    đóng  gói,  từng  món  từng  món   

ném    ngoài  cửa.  

Lúc , Lâm Thạc  dẫn  Tần  Hàm  Nguyệt    về.  

Nhìn  căn  phòng  trống  ,  Lâm Thạc  tức  giận  đến  cực  điểm.  

"Lục Thanh  Thanh,  cô  điên  , cô  dựa      mà  động    đồ  

của  ?" 

Lục Thanh  Thanh      ghế  sofa  trong  phòng  khách.  Trước  

đây  cô  chỉ thấy  Lâm Thạc  là  đàn  ông    trai nhất    đời,  

nhưng  lúc    , cảm  thấy  ghê  tởm  vô cùng.  

"Anh về  đúng  lúc lắm,  đưa   chìa  khóa  cửa,      đừng  đến  

đây  nữa,  kẻo  làm bẩn  chỗ  của  ." 

"Lục Thanh  Thanh,  cô    nhầm  đấy  chứ?  Tiền  thuê  nhà    

đây   cũng  bỏ  tiền  ,  cô  dựa      mà  đuổi   ?" Lâm Thạc  

phẫn  nộ  gầm  lên.  

"Anh cũng    đây  , tiền  thuê  nhà  nửa  năm  nay, còn  cả  

THẬP LÝ ĐÀO HOA

hai  năm  rưỡi  tiền  sinh  hoạt,      trả  cho   ?"  

Lục Thanh  Thanh  bình  tĩnh  , dồn    bộ  hỏa  lực.  

Lâm Thạc    những    hàng  xóm vây  quanh  bắt  đầu  xì xào  

chỉ trỏ,  cảm  thấy  mất  mặt,  liền  hòa  giải,  đánh  trống  lảng.  

"Lục Thanh  Thanh,      cô    tiền  ?  Tiền  thuê  nhà  

nửa  năm  cũng  chỉ hai  ba  vạn  thôi,  chỉ bằng  lương  một  tháng  rưỡi  

của  , đợi   tìm  việc,   sẽ  trả   tiền  thuê  nhà  nửa  năm  

nay  cho  cô." 

"Không  cần  đợi  nửa  năm,  chúng   bây  giờ  sẽ  trả  tiền  cho  cô." 

Tần  Hàm  Nguyệt  lấy điện  thoại  ,   đến    mặt  Lục Thanh  

Thanh,  "Chúng      nhé,   trả  tiền  thuê  nhà  nửa  năm,  

hôm  nay  cô    dọn    ngoài."  

Tần  Hàm  Nguyệt  tính  toán    rõ ràng,  một  nửa  tiền  thuê  nhà  nửa  

năm  cũng  chỉ hơn  một  vạn  một  chút,  những  năm  qua  đồ  ngốc  Lục 

Thanh  Thanh  đó    chi nhiều  hơn  thế      nhiều,  cô    còn    

thể      danh  tiếng   trong  lòng  Lâm Thạc.  

Lâm Thạc    đây   nghiệp  đại  học  trọng  điểm  211, là một  cổ  

phiếu  tiềm  năng,    đây  khi làm việc  nhiều,  một  tháng    thể  

kiếm  3 vạn  đấy!  

Tần  Hàm  Nguyệt    thấy  Lục Thanh  Thanh  dứt  khoát  gật  đầu,  

mở  mã  QR thanh  toán,  tiền    nhanh      chuyển  

Sau  đó  cô    đắc  ý chỉ  cửa,  "Mau thu  dọn  đồ  đạc   cút  !" 

"Không  vội." Lục Thanh  Thanh  bình  tĩnh        phòng  

lấy  một  cuốn  sổ  đỏ.  

"Các      kỹ ." Lục Thanh  Thanh  mở  sổ  đỏ  ,  mục  chủ  

sở  hữu  ghi rõ ba  chữ  Lục Thanh  Thanh.  

"Tôi là chủ  căn  nhà  , hôm  nay   sẽ  thu  hồi căn  nhà  ." 

"Lục Thanh  Thanh,  cô  lừa  ?" Nhìn  thấy  sổ  đỏ,  Lâm Thạc  lập  tức  

bốc  hỏa.  "Cô chính  là chủ  nhà,    mà  còn  bắt   trả  tiền  thuê  

nhà  nhiều  năm  như  ?"  

"Ở  nhà  thì  trả  tiền  thuê  nhà      ?"  Lục Thanh  

Thanh  nhún  vai,  tỏ vẻ  vô tội. 

"Cô thật  nham  hiểm!" Lâm Thạc  dùng  ngón  tay  run  rẩy  chỉ  Lục 

Thanh  Thanh,  "Trước  đây   thật  sự    coi thường  cô  ." 

"Lục Thanh  Thanh,  cô  quá  hèn  hạ."  Tần  Hàm  Nguyệt  cũng  hối 

hận  đến  đau  lòng,  tiền  thì mất,  chỗ  ở  cũng    còn.  

"So  với hai  ,   còn  kém  xa." 

Lục Thanh  Thanh  mở  toang  cửa,  "Cầm  đồ  của  các  ,  cút!" 

Tần  Hàm  Nguyệt  còn    tiếp  tục  gây  rối, Lâm Thạc  thấy  những  

 hàng  xóm xung  quanh  đều  đến  vây  xem,  vội vàng  kéo  Tần  

Hàm  Nguyệt  

Trước  khi ,    đầu   trừng  mắt    Lục Thanh  Thanh,  

trong  lòng  tính  toán  làm  để  lừa  lấy căn  nhà    về  tay. 

Giải quyết  xong  gã  đàn  ông  tồi tệ,  Lục Thanh  Thanh  mệt  lả dựa  

 góc  tường.  

Trong  lòng  chỉ nghĩ,  cũng  ,      cuối  cùng    cần  làm 

nhiều  công  việc  như    để  nuôi  gã  đàn  ông  tồi tệ  đó  nữa.  

   thở  phào  nhẹ  nhõm,  tiếng  chuông  điện  thoại  vang  lên,  

Lục Thanh  Thanh  cúi đầu  ,  là em  trai cô  gọi đến.  

"Chị ơi,  bà  nội ung  thư  , tiền  phẫu  thuật  cần  50  vạn,  em  

   nhiều  tiền  như  , em..."  Trong  điện  thoại,  em  trai cô  

 nấc  lên    thành  tiếng.   

 

Loading...