"Vì thế luôn em thu hút, lẽ là ngưỡng mộ em."
"Ban đầu quả thực là vì em quá xinh rực rỡ."
"Sau trong các hoạt động và tin tức của giới chúng , mỗi thấy em, đều như lấp đầy những thiếu sót trong ."
Tôi gian xảo chen , "Lấp đầy…? Câu ngược , là lấp đầy em mới đúng chứ."
Sợ hiểu hàm ý của , bàn tay dọc theo cơ bụng , từ từ trượt xuống .
Phía cơ bụng dấu hiệu căng cứng.
Cố Cảnh Thâm im lặng nuốt khan một cái. "Hồ ly nhỏ, để hết ."
Tôi dừng động tác tay, ngắt lời nữa.
"Tôi nghĩ rằng tiến hành từ từ, cho em gian trưởng thành mới là tôn trọng."
"Tôi sợ tình cảm nặng nề của sẽ dọa em chạy mất, dù em cũng trải qua biến cố gia tộc lớn."
"Tôi cũng em vì ham nhất thời mà trách nhiệm với cơ thể , suốt ngày trêu chọc ."
" khi em thực sự thèm nữa, sợ hãi."
"Sợ em còn cần nữa."
"Sợ em thật sự rời bỏ …"
Cố Cảnh Thâm nhiều.
Cảm giác như tất cả những lời từ lúc quen đến giờ đều dồn hết hôm nay.
" trong hợp đồng hôn nhân của , điều khoản là nếu tìm tình yêu đích thực, sẽ vô điều kiện ly hôn ?" Tôi móc ngón tay tay hỏi.
" , đó là sự tôn trọng và tự do dành cho em, cũng là quân lệnh trạng đặt cho chính ."
"Tôi nhất định khiến em yêu ."
Môi mấp máy, "Em yêu ."
hiểu nghẹn trong cổ họng.
Cố Cảnh Thâm rõ, cúi đưa tai gần, "Cái gì cơ?"
Hơi thở riêng biệt của bao bọc lấy .
Cơ thể bắt đầu chịu thua, mềm nhũn .
Tôi dựa tai , nhân tiện , "Cố Cảnh Thâm, em , em ."
Vừa , mở đôi mắt ngấn nước mơ màng .
Cố Cảnh Thâm nín thở một thoáng, nhưng chỉ , "Tình Tình, em ăn cơm, dày sẽ đói hỏng mất, nấu cơm cho em."
Tôi chớp mắt, dẩu môi bằng giọng nũng nịu, " mà, làm em cộm đấy."
Cơm gì ngon chứ.
Sau đó, phòng thiết kế cá nhân của chính thức tái khởi động.
Tôi ráo riết chuẩn cho triển lãm thiết kế độc lập.
Tôi và Cố Cảnh Thâm dường như trở về những ngày đầu, nhưng khác biệt.
Anh vẫn điềm tĩnh, nội tâm và ít .
Anh sẽ dùng vài câu để thức tỉnh khi do dự quyết đoán trong việc đ.á.n.h giá thị trường.
Anh sẽ lặng lẽ ở bên cạnh xử lý công việc công ty khi thức khuya vẽ bản thảo.
Tôi vẫn sẽ nhảy bổ , giật tung chiếc cà vạt của khi đang chỉnh trang vest chuẩn ngoài, buộc cho một nụ hôn tạm biệt.
Cũng sẽ đêm khuya, dùng bàn chân lạnh buốt cọ bắp chân ấm áp của , lắng tiếng thở dài bất lực nhưng đầy dung túng của .
Triển lãm thiết kế trang sức đ.á.n.h dấu sự trở của , chủ đề đặt là "Ngược Dòng Ánh Sáng".
Nguồn cảm hứng đến từ những tia sáng yếu ớt nhưng vẫn thể xuyên qua màn u ám và chỉ lối trong những năm tháng biến động.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ngai-co-phat-dien-vi-toi/chuong-8.html.]
Ngày triển lãm, sự kiện diễn vô cùng hoành tráng.
Trong phần phát biểu cuối cùng, ánh đèn sân khấu, đàn ông luôn chăm chú phía .
"Cuối cùng," Tôi nắm micro, giọng rõ ràng và kiên định, "Tôi đặc biệt cảm ơn một ."
"Chính , trong thời điểm tăm tối nhất cuộc đời , dựng lên cho một bầu trời."
"Đã từng, nghĩ vô địch, mạnh mẽ đến mức cần bất cứ sự ấm áp nào."
Ánh mắt thẳng về phía Cố Cảnh Thâm.
"Mãi đến mới , lẽ cần thấu hiểu và ôm ấp nhiều hơn tưởng tượng—"
"Mọi hình ảnh của , trầm mặc, nồng nhiệt, bất an, đều xứng đáng yêu thương."
"Cố Cảnh Thâm, xem, tia sáng yếu ớt từng cần che chở , giờ thể chiếu sáng một chút ?"
Cả hội trường vang lên tiếng vỗ tay như sấm.
Cố Cảnh Thâm dậy ánh mắt của , từng bước lên sân khấu.
Anh ghé tai , bằng giọng chỉ hai chúng mới thấy.
"Tình Tình, vi quang... Em là... Mặt trời của ."
Anh trầm mặc ít lời, còn thuần túy nồng nhiệt.
Anh dám tiến lên, còn thì luôn tiến về phía .
Sau khi triển lãm kết thúc, chúng trở về nhà.
Anh ôm từ phía , đặt cằm lên hõm cổ , im lặng lâu.
Cố Cảnh Thâm thì thầm, "Tôi là Cố Cảnh Thâm, là thừa kế duy nhất của nhà họ Cố."
"Mỗi bước , mỗi câu đều cần cẩn thận."
"Tình Tình, chỉ khi ở bên em, mới thể thở một thật nhẹ nhõm."
Anh sâu , trong đôi mắt luôn sâu sắc và khắc chế , cuối cùng phản chiếu rõ ràng tình yêu và sự dựa dẫm chút che giấu.
Anh cúi xuống, hôn .
Nụ hôn , còn là sự chiếm đoạt, còn là sự xác nhận, mà là sự trao gửi đầy thành kính.
Quần áo cởi bỏ, trong ngôi nhà thuộc về chúng , dùng hết sự kiên nhẫn và dịu dàng, đưa lên đỉnh khoái cảm hết đến khác.
Ngay khoảnh khắc ý thức tan biến, thấy lặp bên tai , rõ ràng và kiên định.
"Tôi yêu em, Ôn Tình."
Một năm , phòng thiết kế của bắt đầu nổi bật trường quốc tế.
Còn Cố Cảnh Thâm, vẫn là chèo lái Tập đoàn Cố thị, luôn nắm bắt chiến lược thương trường.
ở nhà, học cách vòng tay ôm lấy eo từ phía khi nấu ăn.
Học cách chuẩn những bất ngờ nhỏ vụng về nhưng ấm áp ngày sinh nhật .
Học cách tặng một nụ hôn chứa chan tình yêu mỗi sớm mai và đêm tối.
Một buổi chiều nọ, nắng vàng rực rỡ.
Tôi dựa lòng sách.
Anh gập máy tính , đột nhiên : "Tôi xé bỏ bản hợp đồng hôn nhân đó ."
Tôi ngẩng đầu, nhướng mày .
Anh cúi đầu: "Đời , và cả đời nữa, em đừng hòng cơ hội thích khác. Em là của , mãi mãi là ."
Có lẽ cả hai chúng đều hảo, từng mắc kẹt bởi phận của , từng lạc lối trong những ham nhất thời.
thật may mắn, cuối cùng chúng học cách chữa lành cho trong tình yêu, và cùng trọn vẹn.
Anh cho một bến đỗ vững chắc, cho ánh nắng mặt trời rực rỡ.
-HẾT-