Ném nhầm tú cầu - Chương 6-10

Cập nhật lúc: 2025-12-27 12:46:27
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

6.

 

Ngày mùng bảy là ngày thành hôn, hoàng quốc thích đều đến dự tiệc. Ta tấm khăn trùm đầu đỏ mà tim gan run cầm cập.

 

Hoàng đế đang dùng lời khen dìm c.h.ế.t .

 

"Vị công t.ử trông như thần tiên hình như gặp bao giờ, là đón dâu nhà ai ?"

 

"Tuấn tú quá, cô nương nhà nào mà may mắn thế?"

 

"Thì là Nam Phiên vương, quả nhiên tuấn lãng bất phàm, nhân gian hiếm ."

 

Thánh thượng để chứng minh việc ban hôn là "kim ngọc lương duyên", mãi cho đến khi lên kiệu hoa, đám hoàng quốc thích giả tạo vẫn còn phát những lời tán tụng mỹ miều, rằng đời nam nhi đến thế...

 

Trước Hoa phủ, thị nữ đỡ lấy , theo là Thẩm Bạch Trà sắc mặt cực kỳ kém.

 

Nàng chắc chắn ngờ rằng, việc thành hôn cùng ngày những sỉ nhục mà còn làm nổi bật sự nghèo nàn của chính .

 

Ta mặc một bộ giá y do ngự ban nên lộng lẫy khiến kinh ngạc, đó đính ít hạt trân châu nhỏ từ Nam Hải tiến cống, phượng quan hà bí bình thường thể sánh bằng.

 

Lúc bước qua chậu than, mới nhấc chân lên thì đuôi váy ai đó giẫm chặt, suýt chút nữa đá đổ chậu than.

 

Chân lảo đảo, ngã nhào lòng Hoa Thận... Hoa Thận còn trêu chọc một câu: "Nàng gấp cái gì?"

 

Phía truyền đến tiếng "ối" của Thẩm Bạch Trà.

 

"Trà nhi, cẩn thận." Giọng đầy xót xa của Hoa Dịch vang lên. Thẩm Bạch Trà rụt rè : "Muội giẫm váy của tẩu tẩu , tỷ sẽ trách chứ."

 

"Trà nhi đừng sợ, sai là nàng ."

 

Ta c.ắ.n răng nhẫn nhịn: "..."

 

Ngày đại hỷ như thế chẳng buồn so đo. Hoa phủ qua một hành lang dài mới tới đại đường, Thẩm Bạch Trà cứ nhất quyết đối đầu với bộ giá y của .

 

"A Dịch, váy của tẩu tẩu quấn chân ."

 

Ta dùng sức kéo váy , u uất : "Tẩu tẩu giúp gỡ ."

 

Kẻ bỗng nhiên trượt chân ngã sóng soài, trâm cài rơi loảng xoảng mặt đất, làm đám hạ nhân một phen hoảng hốt.

 

Thẩm Bạch Trà nức nở, vẻ mặt đầy ủy khuất: "Tẩu tẩu, sai , tỷ đừng giận."

 

Ta mỉa mai ngược : "Ngươi lóc như đang đưa tang , chẳng lẽ còn mà dỗ dành ngươi ?"

 

Bên tai thoảng qua tiếng thở dài, lẽ y mất kiên nhẫn với sự giằng co của và Thẩm Bạch Trà.

 

Hoa Thận cúi bế thốc lên, sải bước vững chãi về phía nơi bái đường. Ta trong lồng n.g.ự.c đầy thở thanh khiết, phục mà lẩm bẩm một câu.

 

"Thả xuống, còn bắt đầu cãi mà."

 

Hoa Thận một tay ôm lấy , khẽ chạm khăn trùm đầu đỏ: "Bái đường , nàng cãi thế nào cũng ."

 

Ngón tay cái y vô tình lướt qua mặt , mang theo một cảm giác tê dại, cả hai đều cứng đờ .

 

"Đừng chạm !"

 

"Nàng quản ?" Giọng y nhẹ, năm ngón tay khẽ bóp lấy cằm .

 

Vì hành động mật mà mặt già của đỏ rần lên vì cuống.

 

Ta là thù dai, chợt nhớ ngày ban hôn, lúc y nhận lấy tú cầu, đôi mắt đen trong trẻo như nước.

 

Y thừa Thái hậu định ban cháu gái cho y, nhưng để cùng phe với Hoàng thượng nên y mới chọn cưới .

 

Còn là Lưu Tiều Tiều Lý Tiều Tiều, điều đó chẳng quan trọng.

 

Nghĩ đến đây, mồ hôi trán rịn lấm tấm. Vậy nên... phụng mệnh Thái hậu g/i/ế/t y cũng thể coi là độc ác .

 

7.

 

Vừa bái đường xong, Hoàng thượng triệu Hoa Thận , việc gấp cần thương nghị.

 

Ngày đại hôn, một kẻ dám triệu, một kẻ dám .

 

Ta cảm thấy hệt như... kẻ làm bù .

 

Ngồi trong tân phòng nến đỏ lập lòe, nha với vẻ đầy đồng cảm. Đã qua canh ba, tiểu sai đến thông báo đêm nay Hoa Thận sẽ ngủ trong cung, bảo nghỉ sớm.

 

mà ngủ . Thái hậu để hậu duệ, cũng dám trì hoãn, sợ độc d.ư.ợ.c phát tác thì mạng nhỏ của khó bảo .

 

Một khi thành hôn, chẳng mấy chốc Hoa Thận sẽ trở về đất phong.

 

Mấy vị mỹ nhân xếp hàng ngay ngắn quỳ bên giường hỷ của . Đây chính là những đặc biệt mang tới, càng càng thấy hài lòng.

 

Một mặt giống Thẩm Bạch Trà, một khí chất giống Thẩm Bạch Trà, một phong cách giống Thẩm Bạch Trà, một lóc cũng giống Thẩm Bạch Trà.

 

Hoa Dịch thích Thẩm Bạch Trà, sẽ đưa họ lên giường của ca ca .

 

Ta hỏi họ: "Các ngươi vinh hoa phú quý ?"

 

Mấy mỹ nhân đồng loạt gật đầu. Ta rút bức họa Hoa Thận mà Thái hậu đưa : "Các ngươi sinh con cho y , càng nhiều con thì càng phú quý."

 

Chưa kịp cùng bàn bạc đại kế, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân lẹt xẹt, phá cửa xông , bình tĩnh cuộn bức họa .

 

Bị phát hiện cũng chẳng , chẳng qua là lén giấu bức họa phu quân thôi mà.

 

Kẻ mở cửa mặc hồng y, mặt dài, mắt lồi, môi dày.

 

Chính là nam nhân trong bức họa, Hoa Thận.

 

Ta nhắm mắt lao tới: "Ôi, phu quân, trông thật là tinh thần, nhớ quá mất."

 

Chao ôi, đời như kịch, tất cả dựa diễn xuất.

 

Kẻ đó nghiêng tránh né, cung kính với phía : "Chủ tử, phu nhân đang tìm ngài."

 

Ta vồ hụt, ngã đè lên lồng n.g.ự.c của khiêng , yếu ớt đến mức chỉ còn nửa cái mạng.

 

Đôi lông mi thanh mảnh của y khẽ run, y đột nhiên phun một ngụm m.á.u lớn. Ngũ quan tinh tế nhăn nhúm , nhưng vẫn tựa thần tiên.

 

"Phu nhân, chủ t.ử cung hộ giá, Hoàng thượng coi là thích khách đ.â.m mấy nhát, còn gãy một chiếc xương sườn nữa."

 

"..."

 

là quân thần, nghi là Hoàng đế cũng y c.h.ế.t.

 

Vấn đề quan trọng là... nhiệm vụ của .

 

Ta run giọng chỉ đang sập: "Đây là... Hoa Thận?"

 

Đám thị vệ gật đầu như kẻ ngốc.

 

Ta vội vàng hớt hải nhào lên y: "Sống ! Mau sống !"

 

Cái bộ dạng nửa sống nửa c.h.ế.t thì còn sinh con kiểu gì đây? Chưa để đứa con rối nhỏ thì c.h.ế.t.

 

"Vậy y còn thể qua đêm động phòng ?"

 

"Phu nhân, lời hỏi chủ t.ử mới . Hoàng thượng vốn định để chủ t.ử ngủ trong cung dưỡng thương, nhưng chủ t.ử đêm tân hôn vẫn nên về phủ bầu bạn với phu nhân thì hơn..."

 

"Im miệng." Gió đêm lùa , từ lúc nào, đang mở đôi mắt trong trẻo như tuyết tháng ba, Hoa Thận chằm chằm bộ hỷ phục , buông một câu nhẹ tênh: "Nàng thấy thế nào?"

 

Ta chỉ thể siết chặt khăn tay, sướt mướt, chỉ sợ diễn đủ sâu.

 

Ngự y vội vã chạy tới kiểm tra, xương sườn gãy thêm hai chiếc nữa.

 

Ta chột lau mồ hôi, thức thâu đêm sai sắc canh nhân sâm.

 

Hoa Thận lúc mê lúc tỉnh, khi đôi mày tinh tế nhíu vì đau, liền nhân cơ hội bảo mỹ nhân nhảy một điệu vũ nóng bỏng cho y xem.

 

Nghe khi nam nhân gặp nạn, đối với ở bên cạnh chăm sóc sẽ dành tình cảm đặc biệt.

 

Nay y thương nặng thế , bao nhiêu mỹ nhân vây quanh nhảy múa, ân tình chắc chắn Hoa Thận sẽ khắc cốt ghi tâm.

 

Chẳng mấy chốc, y sẽ yêu những mỹ nhân cho xem.

 

Ta bên cạnh ngừng hỏi y, điệu múa của mỹ nhân , ý định động phòng .

 

y thật điều, còn bảo cút .

 

"Lưu Tiều Tiều, cút ngoài."

 

"Hu hu hu, đây, ngài c.h.ế.t thì làm ."

 

"Ta sẽ c.h.ế.t."

 

"Vậy ngài thể..."

 

"Cút."

 

Sắc mặt Hoa Thận hiếm khi hiện lên vẻ giận dữ, vành tai trắng lạnh ửng hồng, khuôn mặt thanh lãnh vài phần thở nhân gian.

 

Ta nuốt nước miếng, trong đầu hiện lên mấy chữ vẻ thể ăn .

 

Wow, y thế mà quyến rũ .

 

sẽ để y đạt ý nguyện .

 

Việc Hoa Thận thương chỉ mật vệ cận , Hoa Thận sai khóa chặt cửa phòng, ai gõ cũng mở.

 

ngày thứ hai tân nương theo phu quân kính , Hoa Thận thương dậy nổi, y cũng cho phép ngoài.

 

Rõ ràng là tin tưởng , sợ báo tin.

 

Nhân lúc y ngủ say, khẽ đưa tay lồng n.g.ự.c y, vết thương ở đây là chí mạng nhất. Trong kẽ móng tay giấu bột t.h.u.ố.c khiến vết thương khó lành.

 

Chỉ cần rắc xuống một chút, vết thương của y sẽ thể khép miệng, y sẽ c.h.ế.t trong những cơn sốt nhẹ kéo dài.

 

Bây giờ chính là thời cơ nhất để "mượn đao g/i/ế/t ".

 

Ta y với đôi mắt thâm quầng, khẽ thở dài, vẻ mặt đầy tiếc nuối.

 

Tiếc là nhiệm vụ của Thái hậu chỉ thể thành một cái, lão nhân gia hài lòng .

 

Chẳng may Hoa Thận bỗng tỉnh , phát hiện bàn tay đang làm loạn n.g.ự.c , y với ánh mắt đầy ẩn ý.

 

Hình như y hiểu lầm .

 

"..."

 

Ta đỏ mặt rụt tay , vùi đầu chăn, uất ức đến mức nghẹt thở.

 

Bột độc d.ư.ợ.c trong kẽ móng tay gãi rơi từng chút một, thế mà nỡ hạ thủ!

 

Ngay đó hung hăng khinh bỉ chính : Lưu Tiều Tiều, tàn nhẫn như một nữ nhân chứ!

 

Một bàn tay lật tấm chăn gấm đầu , giọng thanh nhã của nam nhân mang theo vẻ mệt mỏi vì ngủ đủ.

 

"Nàng tự làm c.h.ế.t ngạt ?"

 

"..."

 

Ta cố chấp kéo tấm chăn lật đắp lên đầu.

 

Ghét một làm ngược với y.

 

8.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nem-nham-tu-cau/chuong-6-10.html.]

Đợi đến khi thể bước khỏi cửa phòng, trong phủ nháo nhào cả lên, bởi vì ngày đầu làm dâu đến kính cho công bà.

 

Giờ đây cả phủ đang đồn đại ỷ thế hoàng tộc, coi thường công bà.

 

Ta: "..."

 

Bất hiếu với công bà là một trong "thất xuất", đến viện của chủ mẫu với ý định xin .

 

Vừa bước cửa, một bầu khí ngượng ngùng ngưng trệ ập đến. Thẩm Bạch Trà mặc tố phục, đầu cài một chiếc trâm ngọc hình hoa trắng, uyển chuyển tới mặt .

 

Dáng vẻ mảnh mai nhún nhường, ôn thuận hiểu lễ, đáng tiếc "bạch " "lục " thì cũng đều là "" cả thôi.

 

"Tẩu tẩu, sáng nay đến kính , đang giận Trà nhi ? Tuy mẫu mẫu của đại ca, nhưng mong tẩu tẩu đừng chấp nhất chuyện cũ, cùng phụng dưỡng công bà."

 

Ta nhướn mày, mặt đám thích Hoa gia mà kính trọng chồng, đây chẳng là tát thẳng mặt Hoa phu nhân .

 

Quả nhiên Hoa phu nhân sa sầm mặt mày với .

 

Ta thành khẩn quỳ xuống: "Mẫu , cũng chuyện phu quân cung hôm , nếu hỏi vì chúng con kính , e là hỏi phu quân thôi."

 

Ai gây họa thì tìm đó mà , dù Hoa phu nhân cũng là kế thất, là đẻ của Hoa Dịch chứ đẻ của Hoa Thận.

 

Chủ mẫu gượng : "Trà nhi tiếp nhận công việc trong nhà, con nên giúp đỡ nó nhiều hơn."

 

"Vâng." Ta xuống, từ trong góc bỗng một bàn chân đưa . Đôi mày cau , giẫm mạnh lên một cái, đó là nha của Thẩm Bạch Trà.

 

là ch.ó cậy gần nhà.

 

Như bỗng nhiên tìm thấy niềm vui, rạng rỡ, sang với Hoa phu nhân: "Mẫu , để sớm khai chi tán diệp cho Hoa gia, con nạp cho Hoa Thận."

 

Mọi đều kinh ngạc. Chuyện nạp bậc bề đương nhiên là thích , Hoa phu nhân gật đầu, coi như đồng ý.

 

Ta Thẩm Bạch Trà: "Trà nhi việc gì cũng chu , chắc việc nạp cho cũng nhanh thôi nhỉ?"

 

Với tư cách là đẻ của Hoa Dịch, Hoa phu nhân tìm cái cớ để sớm bế cháu: "Trà nhi thấy thế nào?"

 

Khóe môi Thẩm Bạch Trà cứng , khăn tay trong tay sắp xé thành sợi , nhưng nàng vẫn tỏ đại độ.

 

"Trà nhi đương nhiên..." Chỉ là mới nửa câu, sắc mặt Thẩm Bạch Trà trắng bệch, nàng lảo đảo một lát đổ rầm xuống đất.

 

Chậc, ngất đúng lúc thật đấy.

 

"Sương nhi, ngươi gọi Hoa tiểu công t.ử qua đây."

 

Sương nhi tướng mạo giống Thẩm Bạch Trà, ngay cả phong thái cũng học tám chín phần. Thẩm Bạch Trà thấy nàng lộ vẻ cảnh giác.

 

Quả nhiên, Thẩm Bạch Trà xong liền tỉnh .

 

"Tẩu tẩu, cần , tỉnh ."

 

Ta hiền lành, hỏi Hoa phu nhân: "Mẫu , việc cũng cần phiền phức, đây Sương nhi là của Quý phi, cầm kỳ thi họa đều cả, chỉ xem Trà nhi bằng lòng ..."

 

"Ngươi..." Ánh mắt Thẩm Bạch Trà đầy kinh hãi, đó uất ức : "Mẫu , phu quân mới thành hôn, vội ạ."

 

Ta lạnh nhạt thêm dầu lửa: "Cũng đúng, đều là một nhà, chắc mẫu cũng vội chuyện đích tôn đời từ nhỉ?"

 

Hoa Thận và Hoa Dịch đều là đích tử, hai ai con , sự khác biệt là lớn. Hoa phu nhân quản lý mấy nghìn mẫu ruộng, hàng trăm cửa hiệu, trong lòng hiểu rõ lợi ích to lớn thế nào.

 

Thân hình mảnh mai của Thẩm Bạch Trà khẽ run lên.

 

Thế Hoa phu nhân : "Nếu A Thận nạp thì A Dịch cũng , Sương nhi gả cho A Dịch ."

 

Ta cong môi: "Trà nhi, giao Sương nhi cho , yên tâm."

 

Thẩm Bạch Trà gượng gạo mỉm đầy giả tạo.

 

Ta thở dài: "Chao ôi, con bé chẳng bản lĩnh gì khác, chỉ cái cách làm nam nhân vui lòng thôi."

 

Thẩm Bạch Trà: "..."

 

9.

 

Hoa Thận nhiều ngày liền đóng cửa khỏi thư phòng. Nếu y thương nặng, còn nghi là y giấu tiểu yêu tinh nào cho ai thấy.

 

Ta kiên trì chịu mấy từ chối ngoài cửa.

 

Cho đến một ngày, từ cửa thư phòng bay một tờ giấy bỏ , giấy mấy chữ rồng bay phượng múa: "Lưu Tiều Tiều và ch.ó bước ."

 

"!!!"

 

Ta thẹn giận đến phát , ch.ó thể nhiệt tình như lửa giống chứ.

 

Ta "xoẹt xoẹt" lấy bút gạch ba chữ "Lưu Tiều Tiều", nhét qua khe cửa. Khi ánh đèn leo lắt, cánh cửa mới một bóng dáng cao gầy cúi nhặt lên.

 

Y bình thường chút nào.

 

Ta xổm ngoài thư phòng, ba vị mỹ nhân xa xa ở trong sân đang vỗ muỗi cho , thấy cảnh liền thở dài ngao ngán cho .

 

Ta nhíu mày, mặt nóng lên.

 

Đều tại đám mỹ nhân ngốc nghếch , xa Hoa Thận như thế thì con cái từ kẽ đá chui chắc?

 

"Từng đứa một chẳng tích sự gì, vinh hoa phú quý ?"

 

Ba mỹ nhân sụt sùi: "Quận chúa đừng trách chúng , với bản lĩnh của chúng , nam nhân bình thường sớm phục tùng , nhưng Nam Phiên vương nam nhân bình thường."

 

Ta đang c.ắ.n hạt dưa liền hỏi: "Nói xem."

 

"Hoặc là y trong lòng, hoặc là... y ."

 

Hạt dưa bỗng chốc chẳng còn thơm nữa. Ta như sét đ.á.n.h ngang tai, việc g/i/ế/t xuống tay , chỉ đành trông chờ việc con của Hoa Thận sớm ngày đời để Thái hậu nể tình để một con rối nhỏ mà tha mạng cho .

 

Chuyện thể nôn nóng , từ từ mà tính.

 

Ngày hôm đích xuống bếp nấu canh, bưng tới thư phòng y: "Ta tự tay làm đấy."

 

Ánh mắt y đầy vẻ nghi ngờ, hiểu kẻ đang đeo bám đòi sinh con như tại bỗng nhiên thích nấu canh.

 

Ngày thứ ba mỉm rạng rỡ, tiếp tục bưng canh tới...

 

Ngày thứ tư trong phủ ngự y đến.

 

Ngày thứ năm, bất chấp tiểu sai ngăn cản, xông thư phòng. Hoa Thận mắt đỏ vằn, đôi mắt trong trẻo nhạt màu, năm ngón tay siết chặt chiếc khăn tay bằng trúc xanh che ngang mũi.

 

Y thấy bát canh tay , đôi mắt đen láy gợn lên một thứ cảm xúc kỳ quái: "Không uống."

 

Ta sức dỗ dành: "Tẩm bổ cho ngài mà..."

 

Trong đó bỏ ít ngẩu pín với pín bò, tốn bao nhiêu bạc của đấy.

 

Hoa Thận nhấc cổ áo lên: "Ra ngoài!"

 

Lúc y buông khăn tay mới phát hiện y đang chảy m.á.u cam.

 

Ta trợn tròn mắt, nam nhân xông pha trận mạc chẳng màng đổ m.á.u mà ở trong thư phòng lẳng lặng chảy m.á.u cam, còn gọi cả ngự y...

 

Giây tiếp theo, cửa phòng "rầm" một cái đóng sập . Ngoài cửa gió thu nổi lên, phân ngoại hiu quạnh.

 

Ta bưng bát canh, khẽ gõ cửa hai cái.

 

"Cút."

 

"..."

 

Đến cuối tháng tìm Thái hậu để lấy t.h.u.ố.c giải giảm đau.

 

Việc ... chẳng tiến triển gì cả. Nghĩ đến tính mạng nhỏ nhoi đang ngàn cân treo sợi tóc, khịt mũi một cái.

 

Sau khi Thái hậu hạ độc , lồng n.g.ự.c đau nhói. Ta gặp đại phu, ai cũng mạch tượng kỳ quái.

 

Lão yêu bà thực sự tay độc ác với , bởi vì Lưu Tiều Tiều thật. Năm xưa Hoàng đế phóng hỏa đốt phủ Thân vương, mới để – một đứa con riêng tướng mạo giống Lưu Tiều Tiều tới bảy phần thế chỗ để làm minh chứng cho sự vô tội.

 

Ta bệt cửa thư phòng đập cửa mãi mở, uất ức phát .

 

Người bên trong "loảng xoảng" mở cửa .

 

Ta ngẩng đầu lên, Hoa Thận dáng cao lớn, đôi mắt tuyết trong trẻo , y bưng bát canh t.h.u.ố.c lên, uống cạn một .

 

"Uống hết ." Giọng y đầy vẻ trêu chọc, hiếm khi thấy y kiên nhẫn như thế: "Lưu Tiều Tiều, nàng thấy giống kẻ thiếu con cái ?"

 

Ta suy sụp thực sự.

 

Ta giả bộ trấn định, giọng điệu chắc tám phần là y nuôi con riêng ở bên ngoài .

 

Đang định chất vấn y thì cửa "rầm" một cái đóng , một phen giật .

 

10.

 

Họa vô đơn chí, từ góc rẽ truyền đến đoạn đối thoại ngọt ngào đến rợn : "Trà nhi, tuyệt đối sẽ nạp . Ta sẽ bảo đại ca dạy bảo hạng nữ nhân như Lưu Tiều Tiều . Dám bắt nạt nàng, đúng là âm hồn tan."

 

"..."

 

Rốt cuộc là ai âm hồn tan hả?

 

Hoa Dịch và Thẩm Bạch Trà tay trong tay tới con đường nhỏ rải sỏi, trông hệt như đôi thần tiên quyến luyến, vặn bắt gặp cảnh nhốt ngoài cửa.

 

Cái đầu cao ngạo của sắp chống đỡ nổi áp lực .

 

Tay áo kéo mạnh một cái, Thẩm Bạch Trà "phịch" một cái quỳ xuống mặt , nàng rưng rưng : "Quận chúa, và A Dịch là chân ái, cầu xin thành cho chúng , hãy để Sương nhi ..."

 

Sự thêm dầu lửa khiến Hoa Dịch giấu nổi phẫn nộ: "Lưu Tiều Tiều, khuyên ngươi hãy dứt bỏ ý định với , đừng trách tay hạ thủ lưu tình."

 

Còn nhớ đầu gặp mặt khi tám tuổi, Hoa Dịch cưỡi chú ngựa nhỏ đuổi theo chỉ để hỏi một câu: "Muội , còn thể gặp ?"

 

Sau , Hoa Dịch lớn lên thành một vị tiểu lang quân phong lưu phóng khoáng nhất kinh thành, lăn lộn trong chốn hồng phấn nhưng chẳng hề vướng bận, mà vẫn nhớ tặng một chiếc trâm ngọc tinh xảo.

 

Nếu Thẩm Bạch Trà, hẳn là một đôi xứng đôi lứa.

 

Cánh cửa chậm rãi đẩy .

 

Người bên trong mặc một bộ cẩm y vân văn kỳ lân màu huyền, dáng vẻ nhàn nhã, đôi mày thanh tú là đôi mắt như chứa đựng tuyết của mùa đông.

 

Hoa Thận nhẹ nhàng ôm lấy , ánh mắt đầy áp lực rơi xuống Hoa Dịch: "Ngay cả cách gọi cho đúng mà cũng cần dạy ?"

 

Hoa Dịch từ nhỏ kính trọng đại ca, dẫu ghét nhưng cũng chỉ thể lắp bắp: "Đại... đại tẩu."

 

"Còn bắt nạt nàng nữa thì đừng trách nể tình ."

 

Cái đầu cao ngạo của ngẩng lên, cậy thế mà hừ lạnh một tiếng.

 

Thẩm Bạch Trà khẽ kéo áo Hoa Dịch: "Chẳng lẽ vì tẩu tẩu còn vương vấn tình cũ với nên mới nạp cho đại ca ba vị ? Trà nhi hiểu lầm ."

 

Nàng một mực khẳng định nạp cho Hoa Thận là vì còn tơ tưởng đến thanh mai trúc mã.

 

Nụ của đầy vẻ nghẹt thở, cái con yêu tinh lắm mồm , nhất định trói đ.á.n.h cho mấy trận mới .

 

Để lấy lòng nam nhân bên cạnh, ngón tay nhỏ của khẽ móc lấy tay y, nhanh chóng hôn lên má y một cái: "Phu quân, ... thích mà."

 

"Nếu nàng thích ..." Ánh mắt Hoa Thận lạnh lùng rơi lên Hoa Dịch: "Vậy ba vị tiểu trong viện , đưa sang chỗ A Dịch ."

 

Cơn gió lạnh lẽo thổi qua lưng làm chỉ c.h.ử.i thề một trận. Mỹ nhân của là để dành cho Hoa Thận để hậu duệ cơ mà.

 

Chưa kịp để xen , Hoa Dịch c.ắ.n răng : "Đa tạ đại ca."

 

"???"

 

Đây chính là chân ái trong miệng ngươi và Thẩm Bạch Trà ?

 

Loading...