Nàng dâu bá đạo - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-09-23 08:04:48
Lượt xem: 610

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Cuối cùng cũng mở miệng, giọng hết sức bình tĩnh: "Dì Hai, bà nhiều như , bằng chứng ?"

Dì Hai hỏi đến sững sờ, ngay đó ưỡn cổ lên: "Tôi tận mắt thấy! Còn cần bằng chứng gì nữa? Mọi đều là họ hàng, lẽ nào lừa mấy ?"

Thím Ba phụ họa: "Dì Hai từ đến nay đều thật thà, chắc chắn sẽ dối! Kiều Kiều cháu đừng ỷ nhà tiền mà bắt nạt khác!"

Tôi , đến ghế sofa xuống, rót cho một ly nước: "Được thôi, đến đây phân xử thì chúng chuyện rõ ràng. Dì Hai cầm d.a.o g.i.ế.c bà, những bà dẫn đến thể làm chứng, cầm d.a.o bổ là cái bàn, chứ hề chạm một ngón tay của bà đúng ?"

Chồng của dì Hai ánh mắt lảng tránh, nhỏ giọng : ", đúng là bổ bàn..."

"Nói ép bố Văn Tuấn quỳ lạy?" Tôi về phía bố Văn Tuấn. "Bố , hai quỳ ?"

Mẹ Văn Tuấn vội vàng lắc đầu: "Không ! Kiều Kiều đối xử với chúng !"

"Nói Văn Tuấn ngủ với con gái bà chịu nhận?"

Tôi về phía con gái dì Hai, cô vẫn cúi đầu cạy móng tay: "Em gái, em ngủ với Văn Tuấn ? Chuyện khi nào? Ở ? Có nhân chứng ?"

Cô gái đó mặt đỏ bừng lên, đầu vùi thấp hơn nữa: "em, em ..."

Dì Hai sốt ruột, véo con gái một cái: "Mày sợ cái gì! Chính là nó! Lần đến nhà ăn cơm, hai đứa mày ở riêng trong phòng mười phút!"

"Mười phút?" Tôi nhướn mày. "Ở riêng mười phút là coi như ngủ với ? Vậy thì bà với chồng ngày nào cũng ở cùng phòng, chẳng là sắp bay lên trời ?"

Mấy nhịn trộm, mặt dì Hai đỏ bừng như gan heo: "Cô đừng mà lắm mồm! Chuyện Văn Hiểu với thằng nhóc đầu vàng thì thể giả nhỉ!"

"Cái thằng đầu vàng đó là bạn cùng bàn của cháu," Văn Hiểu đột nhiên lớn, "Anh nhuộm tóc vàng là vì trường tổ chức lễ hội nghệ thuật biểu diễn nhạc rock, hôm đó đưa cháu đến ngã tư, bố cháu đều thấy từ ban công ! Không tin thể trích xuất camera giám sát!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/nang-dau-ba-dao/chuong-6.html.]

Bố Văn Tuấn lập tức tiếp lời: " ! Cổng tiểu khu camera giám sát! Chúng thể đến ban quản lý để trích xuất!"

Những lời dối của dì Hai vạch trần từng cái một, ánh mắt của những bắt đầu d.a.o động.

Thím Ba kéo kéo tay áo bà dì béo, nhỏ giọng : "Hình như gì đó đúng..."

Tôi đặt cốc nước xuống, dậy: "Dì Hai, hôm nay bà dẫn nhiều đến đây như , để phân xử, mà là để ăn vạ tống tiền đúng ? Lần tống mười vạn, mượn thế lực của họ hàng để gây chuyện nữa ?"

Tôi đầu những khác: "Mọi đều là họ hàng, nhà ai tình hình thế nào trong lòng đều rõ. Mấy năm nay dì Hai mượn tiền nhà ai mà trả? Chiếm tiện nghi nhà ai mà ? Mọi hôm nay đến giúp bà , đến lúc bà tống tiền, chia cho một xu nào ?"

Lời như một gáo nước lạnh, dội thẳng mấy .

Một bà dì đeo kính thở dài: "Ôi, dì Hai, dì mượn hai ngàn tệ..."

"Còn cái cuốc nhà , dì mượn hai năm ..."

Dì Hai thấy tình hình , định co chân chạy, túm chặt : "Đừng vội thế chứ."

Tôi lấy điện thoại khỏi túi, mở chức năng ghi âm: "Vừa nãy bà mỗi câu, đều ghi âm hết . Phỉ báng khác là phạm pháp đấy, một là bây giờ bà xin cả nhà Văn Tuấn, hai là chúng đến đồn cảnh sát chuyện nhé?"

Từ điện thoại truyền tiếng thét và những lời vu khống chói tai của dì Hai, bà sợ đến tái mét mặt, chân mềm nhũn suýt quỳ xuống: "Tôi xin ! Tôi xin ! Kiều Kiều sai , cô đừng đưa đến đồn cảnh sát!"

"Xin bố Văn Tuấn, xin Văn Hiểu, xin Văn Tuấn." Tôi buông tay. "Nói to lên, để đều thấy."

Dì Hai mặt mày ủ ê, cúi đầu cả nhà Văn Tuấn: "Anh Hai, chị Hai con xin , Hiểu Hiểu con xin , Văn Tuấn con xin ... là em bịa đặt, em sai ..."

Những khác thấy cũng chẳng còn mặt mũi mà ở , thím Ba ho khan hai tiếng: "Nếu là hiểu lầm, chúng xin phép về ..."

Loading...