Ba ngày đó, bận rộn lo tang lễ cho .
Trong ba ngày , đến mức thành tiếng mỗi ngày, cả thế giới đều mất.
Chỉ Hứa Chu là .
Bởi vì vòng bạn bè (trang cá nhân) của và tương tác với .
Anh bao giờ dẫn gặp bạn bè của , và cũng bao giờ bận tâm gặp gỡ bạn bè của .
Thêm đó, Hứa Chu tài sản hàng trăm triệu (tệ), mỗi phút đều tính bằng vạn.
Vì , cũng bao giờ phí thời gian hạ xem trang cá nhân của .
Anh chỉ mất, mà còn mất vì tiền trả chi phí phẫu thuật.
Nhìn bức ảnh bia mộ của , lấy điện thoại và với đàn ông xa lạ ở đầu dây bên : “Giúp mua vé máy bay tối mai nhé, chuyện của xử lý xong .”
Sau đó, bắt taxi về nhà và Hứa Chu.
Vừa bước cửa, thấy Hứa Chu đang ghế sofa.
Tóc vẫn còn ẩm ướt, những giọt nước lăn áo choàng tắm cổ chữ V đang mở.
Đây từng là hình ảnh của Hứa Chu mà yêu nhất.
Tôi vô thức mím môi, định bước tới.
Một giọng ngọt ngào, mềm mại vang lên từ phòng tắm.
“Hứa tổng, giờ sấy tóc cho ?”
Vừa dứt lời, một bóng dáng màu đỏ bước từ phòng tắm.
Tôi đầu ngang và bắt gặp ánh mắt của Ôn Nghiên.
Đặc biệt khi tầm mắt dừng bộ đồ ngủ màu đỏ rực của cô .
Tôi thể kiềm nụ mỉa mai môi.
Tôi rõ bộ đồ ngủ mà Ôn Nghiên đang mặc chính là món quà duy nhất mà Hứa Chu tự tay mua cho bằng tiền của .
Vì quý nó, chỉ mặc duy nhất một kể từ khi mua về.
ngờ, bây giờ nó mặc Ôn Nghiên.
Tôi hít một thật sâu.
“Xin , làm phiền nhã hứng của hai vị, xem về đúng lúc.”
Nói , xách vali lưng định rời .
Hứa Chu đột nhiên bước đến, giận dữ kéo . “Giang Thi Ngữ, cô làm loạn cái gì đó, và Ôn Nghiên khảo sát địa điểm gặp mưa lớn, ướt hết cả nên chúng mới về biệt thự để quần áo thôi.”
Thực nhịn, dù thì bốn ngày nữa sẽ kết hôn với đàn ông khác.
Lần trở về chỉ làm thủ tục nghỉ việc và chia tay Hứa Chu mà thôi.
Tôi mặc kệ Hứa Chu và Ôn Nghiên ở bên ngoài làm loạn thế nào.
thực sự thể chịu đựng việc Hứa Chu, trong khi chia tay với , để Ôn Nghiên mặc đồ ngủ của mà làm loạn trong căn nhà mà từng coi là nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/muoi-nam-gio-thoang-may-bay/chuong-2.html.]
“Vậy , dấu hôn cô do hôn ?”
, bởi vì bộ đồ ngủ là kiểu nội y gợi cảm, nó chỉ mỏng mà còn hở.
Vì , thể thấy ngay dấu hôn ẩn lớp vải mỏng của Ôn Nghiên.
Vẻ mặt Hứa Chu thoáng qua một chút bối rối.
“Nếu cô cảm thấy làm phiền cô, thể đến biệt thự , nhưng hy vọng cô đừng động một tí là bỏ nhà , cô Hứa tổng bận , cô ngày nào cũng giày vò như , cũng là con , cũng sẽ mệt mỏi.”
Ôn Nghiên quả hổ danh là Thạc sĩ đại học danh tiếng, chỉ vài câu định hình là vô lý làm loạn.
Cố gắng kiềm chế nỗi đau đang cuộn trào trong lòng, định mắng chửi Ôn Nghiên.
Hứa Chu lạnh mặt lên tiếng: “Giang Thi Ngữ, cô lập tức xin Ôn Nghiên ngay. Ôn Nghiên là trợ lý của , thùng rác để cô trút giận.”
“Tôi hy vọng cô đừng thách thức giới hạn của hết đến khác.”
Mặt tái mét, giận mà bật Hứa Chu.
“Hứa Chu, xin , mơ .”
Nói xong, xách vali trở về phòng trong cơn giận dữ.
Và Hứa Chu, dường như để trừng phạt , tối đó phòng ngủ.
Nghĩ đến đây, khóe miệng nở một nụ chua chát.
Dù là bạn gái của Hứa Chu, nhưng giống như tình nhân của hơn.
Anh thể phòng bất cứ lúc nào.
nếu tìm , cần gõ cửa, và chỉ phép khi cho phép.
Nếu vui, thậm chí còn trả lời một câu "đang bận".
bây giờ cũng , chỉ còn bốn ngày nữa là đến ngày cưới, cũng tiếp xúc nhiều với .
Đến sáng hôm , Hứa Chu ở bàn ăn.
Anh chỉ ly sữa bàn.
“Dạ dày cô đúng ? Tôi bảo dì Trần hâm sữa nóng cho cô .”
Đây là cách Hứa Chu thường dùng để cầu hòa.
Trước đây, để cho bậc thang xuống, thường cầm ly sữa lên uống cạn.
Mặc dù cực kỳ ghét uống sữa.
Tôi nhận lấy ly sữa từ tay như khi, mà đó gọi dì Trần.
“Dì Trần làm ơn lấy cho con bát cháo ạ.”
Hứa Chu nữa đưa ly sữa về phía tay .
“Tối qua chỉ bảo cô xin Ôn Nghiên thôi, cô trở nên khó chiều thế.”
“Ôn Nghiên là cánh tay của , cô thể mất cô mà. Nếu cô tự ý bỏ , công việc của làm đây.”
Nhìn đôi mắt dịu dàng của , trái tim vô thức thắt .