MÙA HOA RƠI, MÌNH YÊU NHAU NHÉ – Chương 14: Căn Hộ Của Anh, Đêm Thuộc Về Em
Tác giả: Mr.Bin
Căn hộ penthouse tầng 18 – nơi mà đầu tiên Hạ Vy bước khiến cô khỏi sững .
Không gian rộng, thiết kế tối giản nhưng sang trọng, với gam màu đen – trắng chủ đạo. Mùi hương bạc hà phảng phất dịu nhẹ. Mọi thứ đều tinh tế, gọn gàng – như chính con của .
“Em đừng lo. Ở đây phụ nữ nào từng ghé qua ngoài .” – Anh lên tiếng, như thể dòng suy nghĩ trong ánh mắt cô.
Hạ Vy khẽ : “Em hỏi .”
“ em – đây là nơi sạch sẽ nhất dành riêng cho em.” – Anh bước đến lưng cô, vòng tay ôm nhẹ từ phía , cằm tựa lên vai cô.
Cô run lên vì ấm của áp sát, vì lời … ngọt đến tan chảy.
Bữa tối đơn giản – một đĩa mỳ Ý và ly vang đỏ. Họ ăn uống trong gian trầm mặc, lâu lâu mỉm như những kẻ đang chìm đắm trong một mối tình cần định nghĩa.
Sau bữa tối, bật nhạc Jazz nhẹ nhàng. Khi cô đặt ly rượu xuống bàn, kéo cô lòng.
“Anh … rằng hôm nay em đến mức nuốt trọn ngay từ khi em bước cửa?”
“Chưa…” – Cô khẽ đáp, gò má nóng bừng.
“Vậy thì…” – Anh hôn lên trán cô – “Để chứng minh.”
Anh bế bổng cô lên, sải bước chắc chắn về phía phòng ngủ.
Không vội vàng cởi đồ. Mà là từng nụ hôn dọc vai, lưng, cánh tay. Mỗi nơi qua, da cô nổi gai ốc. Đôi mắt sẫm , mang theo sự chiếm hữu rõ rệt.
“Hạ Vy… từ giờ, đây là chiếc giường duy nhất em cùng đàn ông.” – Anh trầm giọng, thì thầm, cởi bỏ từng lớp vải cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/mua-hoa-roi-minh-yeu-nhau-nhe/chuong-14-can-ho-cua-anh-dem-thuoc-ve-em-tac-gia-mr-bin.html.]
Chiếc áo sơ mi của cô rơi xuống . Váy trượt theo bắp đùi. Rồi là chiếc áo n.g.ự.c ren rơi nhẹ nhàng thảm, để lộ bầu n.g.ự.c căng mọng khiến thở dốc.
Anh cúi đầu, ngậm lấy một bên nhũ hoa, tay còn bóp nhẹ bên , miết ngón tay trêu chọc vùng núm hồng nhỏ xíu.
“Ưm… Phong… a…” – Cô rên nhẹ, hai tay ôm lấy đầu .
Anh di chuyển nụ hôn xuống bụng , lưỡi vẽ một đường ướt át xuống rốn, tách hai chân cô .
Quần lót mỏng ướt sẫm. Anh khẽ, ánh mắt nóng bỏng như thiêu đốt:
“Ướt đến mức mà bảo nhớ ?”
Anh chờ thêm. Lưỡi trườn nơi mềm ướt, l.i.ế.m nhẹ lên đỉnh nhạy cảm xoáy sâu, liên tục kích thích khiến Hạ Vy cong cả lưng vì khoái cảm.
“A… a đừng… em… em chịu nổi…”
“Chịu . Vì vẫn còn nhiều hơn thế.”
Anh rút lui, đưa nhỏ cứng rắn áp nơi ẩm ướt. Không báo , thúc sâu một cú – mạnh và trọn vẹn.
“A – Phong!” – Cô hét khẽ, cơ thể rung lên.
Anh cúi sát tai cô, hôn lên vành tai, nhấp mạnh như gầm:
“Em là của … từ đêm nay… mãi mãi…”
Tiếng da thịt va vang vọng trong gian kín, hòa với tiếng thở gấp và rên rỉ đứt quãng. Hạ Vy đưa lên tận mây, rơi xuống trong vòng tay của đàn ông mà trái tim cô thật sự đặt trọn.
Cô còn sợ hãi. Cũng hề do dự.
Vì nơi – là nơi gọi cô là “duy nhất”.