MÙA HOA RƠI, MÌNH YÊU NHAU NHÉ – Chương 11: Đêm Ấy, Em Ở Trong Vòng Tay Anh – Nhẹ Nhàng Mà Mãnh Liệt
Tác giả: Mr.Bin
Cuối tuần.
Một chuyến công tác đột xuất đến Đà Lạt giao cho phòng Marketing phụ trách. Tống Kỳ Phong đích dẫn đoàn nhỏ gặp đối tác chiến lược mới. Trong danh sách, cái tên Hạ Vy gạch chân cùng – vì thứ tự, mà vì ánh mắt dừng lâu nhất nơi đó.
Cô hỏi lý do. khi ánh mắt tìm đến cô trong lúc thông báo chuyến , cô hiểu.
Buổi tối buổi làm việc, cả đoàn ăn uống tại nhà hàng nhỏ. Sau đó, ai về phòng nấy nghỉ ngơi. Riêng Tống Kỳ Phong nhắn tin cho cô:
“Phòng 405. Gặp , nếu em .”
Không ép buộc. Không vội vàng. là lời mời thể bình thản qua như những tin nhắn khác.
Hạ Vy lâu cửa phòng . Tay run nhẹ. Tim đập như trống n.g.ự.c trong lòng bàn tay.
Và … cô gõ cửa.
Cánh cửa mở . Anh đó – áo sơ mi đen tháo hai nút cổ, tóc rối, ánh mắt dịu dàng nhưng đậm sắc lửa.
“Em đến .” – Anh khẽ.
Cô chỉ khẽ gật đầu. Không cần lời giải thích nào nữa. Không còn cách nào nữa.
Anh bước tới, ôm trọn cô lòng.
“Anh thể dừng khi em mặt. Không thể, Vy …”
Bàn tay lướt dọc sống lưng cô, ghì chặt lấy tấm lưng nhỏ. Môi tìm đến môi cô, còn là nụ hôn nhẹ nhàng nữa – mà là sự khao khát nén quá lâu.
Nụ hôn sâu, ướt át.
Lưỡi quấn lấy lưỡi cô, từng nhịp thở nóng bỏng hòa .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/mua-hoa-roi-minh-yeu-nhau-nhe/chuong-11-dem-ay-em-o-trong-vong-tay-anh-nhe-nhang-ma-manh-liet.html.]
Tay luồn mái tóc cô, trượt xuống bờ vai, kéo từng cúc áo … chậm rãi, nhưng kiên định.
Áo cô rơi xuống sàn. Bàn tay đến chiếc áo n.g.ự.c ren trắng. Anh cô như thể ngắm một tác phẩm nghệ thuật… ánh mắt đậm đặc chiếm hữu.
“Đẹp quá…” – Anh thì thầm, cúi đầu hôn lên hõm cổ cô, cắn nhẹ, để dấu vết.
Cô khẽ rên, hai tay ôm lấy cổ . Từng cái chạm, từng cái liếm, từng tiếng thở của đều khiến cô như rơi một thế giới khác.
“Ưm… Phong… đừng em như …”
“Vì em quyến rũ đến mức khiến phát điên mất .” – Anh thở gấp, bế bổng cô lên giường.
Anh hôn dọc n.g.ự.c cô, đầu lưỡi l.i.ế.m vòng quanh nhũ hoa hồng nhạt. Bàn tay ngừng khám phá – xoa bóp bầu n.g.ự.c căng đầy, vuốt ve, bóp nhẹ như trêu chọc khiến cô cong bật tiếng rên nghẹn ngào.
“A… ưm… Phong… đừng… em…”
“Em đang ướt, ?” – Anh ghé sát tai cô, khẽ, trượt tay xuống giữa hai đùi, tách váy cô .
Ngón tay luồn qua lớp ren mỏng. Cô run lên khi chạm phần nhạy cảm đang nóng hổi. Anh khẽ xoa tròn, đột ngột đưa ngón tay trong…
“A – Ưm…!” – Hạ Vy thở dốc, tay bấu chặt lấy ga giường.
Ngón tay chậm rãi, đều đặn. Đôi mắt rời khỏi gương mặt đỏ ửng và đôi môi hé mở của cô.
“Vy, đêm nay… em. Không chỉ thể xác, mà cả trái tim em.”
Cô – ánh mắt chan đầy nước nhưng cũng đầy khao khát.
“… Em là của , Phong.”
Và đêm , cô thuộc về .
Trong từng nụ hôn, từng cú đẩy sâu mãnh liệt.
Trong tiếng rên rỉ mềm mại, và cả những thốt tên cô giữa cơn cuồng say.
Giữa Đà Lạt mờ sương, họ chạm – chỉ bằng da thịt, mà bằng cả trái tim nguyện trao từ lâu…