Mùa Hạ Năm Ấy Chúng Ta Gặp Gỡ - Chương 95: Thầy Và Trò - 1

Cập nhật lúc: 2025-09-01 14:19:23
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiếng trống chơi vang lên giòn giã, Quốc Hy thu dọn giáo án bàn, động tác phần gấp gáp hơn thường lệ. Không hiểu , hình ảnh Tiêu Hà bất động trong vòng tay của Hữu Thiên cứ lởn vởn trong đầu khiến thể yên lòng.

Quốc Hy bước nhanh xuống cầu thang, khi đến gần phòng y tế, ánh mắt vô tình lướt qua ô cửa sổ. Bên trong, Tiêu Hà đang tựa lưng thành giường còn Phương Ny kế bên.

- Chồng ? – Tiêu Hà hỏi.

- Cậu lớp chép bài giúp . – Phương Ny đưa hộp sữa đậu nành về phía Tiêu Hà.

Tiêu Hà mỉm , đón lấy uống một .

- Mà nè, làm gì để nông nỗi hả? – Phương Ny dò hỏi.

- Thức khuya học Toán nên mới thế. 

- Học Toán? hôm nay làm gì tiết Toán? 

- Học bài thi. 

Phương Ny ngơ ngác cô bạn như thể nhầm.

- Không chứ? Bình thường sát ngày thi mới lật vở ôn qua một lượt, giờ lao tâm dữ ?

Tiêu Hà thở dài.

- Vì nếu chín điểm trở lên, thầy sẽ xử .

Quốc Hy bên ngoài, lặng . Thì là vì lời cảnh cáo hôm của

Cảm giác áy náy chợt dâng lên. Anh nghĩ một câu vô tình dọa cô học trò nhỏ đến mức đổ bệnh thế .

- Thôi, tụi lên lớp ! – Tiêu Hà bỗng , giọng tỉnh táo hơn hẳn.

- Không thêm chút ? – Phương Ny tròn mắt.

- Tỉnh như sáo ! – Cô nháy mắt nhảy khỏi giường, kéo tay Phương Ny bước .

[Em chào các độc giả yêu quý. Mọi nếu theo truyện em thì xin hãy chỉ ở web Ổ Truyện (otruyen.vn) nhé ạ, đừng ở các trang web ăn cắp truyện em để em động lực chương nhanh ạ. Truyện web miễn phí và là nơi chương mới sớm nhất. Em cảm ơn .]

Quốc Hy vội lách sang một bên, tránh tầm của hai cô. Anh dõi mắt theo cái dáng nhỏ bé đang tung tăng nơi sân trường, thở phào nhẹ nhỏm. 

- Xem đùa quá ! – Quốc Hy khẽ lắc đầu, thầm thì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/mua-ha-nam-ay-chung-ta-gap-go/chuong-95-thay-va-tro-1.html.]

Buổi tối, khi xem nội dung bài học ngày mai, Tiêu Hà lôi xấp đề cương Toán nghiêm túc xem xét. Phần học đối với cô   vấn đề, chỉ phần hình học là đau đầu. 

Liếc thấy đồng hồ mới điểm tám giờ, cô khoác vội áo phóng đường. Cô mua một ly cà phê để giữ cho  tỉnh táo thêm chút nữa.

Đến nơi, Tiêu Hà đẩy nhẹ cánh cửa, tiếng chuông gió khẽ kêu leng keng. Cô lướt mắt một vòng tiến thẳng đến quầy gọi món.

- Một latte nóng. À … một espresso đá ạ.

- Buổi tối uống cà phê mạnh dễ mất ngủ lắm đấy. – Một giọng quen thuộc vang lên.

Tiêu Hà đầu theo phản xạ. Ở chiếc bàn sát cửa sổ, Quốc Hy đang với chiếc laptop mặt, tay cầm tách còn bốc khói.

- Em cần tỉnh táo để học bài. – Tiêu Hà đáp, giọng bình thản nhưng mắt đảo nhẹ. Cô ngờ sẽ gặp Quốc Hy ở đây.

- Giờ vẫn còn học? 

- Vâng. Bài thi Toán sắp tới.

Quốc Hy gật đầu, dời ánh mắt về màn hình. Tiêu Hà đón lấy ly cà phê từ tay phục vụ, do dự một chút quyết định bước đến gần.

- Thầy một ạ?

- Ừ. Muốn cùng ?

- Không, em… chỉ tò mò. – Tiêu Hà gượng.

Quốc Hy đóng laptop , ánh mắt nghiêm túc hơn khi cô.

- Em chứ?

- Dạ? – Tiêu Hà giật .

- Lúc sáng, thấy Hữu Thiên bế em xuống phòng y tế.

Cô sững . Tay siết nhẹ ly cà phê. Không ngờ thấy cảnh đó, liệu phát hiện cô giả vờ ? Cô nhanh chóng lấy bình tĩnh, mỉm .

- Không ạ. Em chỉ mệt thôi.

- Hơi mệt mà bất tỉnh nhân sự luôn ? – Quốc Hy nhướn mày.

- Em cũng… bất ngờ lắm. Chắc tại mấy hôm nay em thức muộn. – Cô trừ, lòng thầm thở phào. Có vẻ thật sự tin là cô ngất.

Loading...