Tiêu Hà Thanh Ngọc. Cô rõ đó là ngây thơ thật giả ngốc nữa. Không lẽ Thanh Ngọc quên hai bạn của từng cô đánh thê thảm ?
- Cảm ơn lời mời của . nghĩ, tụi đủ thiết để cùng ăn uống. Hơn nữa, thấy đấy, nếu tụi đến, e là sẽ gà bay chó chạy, phá hỏng sinh nhật của mất. – Cô nở một nụ công nghiệp.
- Tiêu Hà, đừng để bụng những lời họ . Mình thật sự nghĩ gì . – Thanh Ngọc cô, tỏ vẻ khẩn thiết.
lúc đó, ở cuối hành lang, tiếng xôn xao của đám nữ sinh. Chẳng hẹn mà tất cả đồng loạt .
- Là thầy Quốc Hy! Thầy đang về hướng ! – Thi Lan reo lên phấn khích.
Tú Nghi vội chỉnh đầu tóc, ánh mắt liếc nhanh qua tấm cửa kính để soi gương mặt. Cô hối hận vì khi khỏi lớp, dặm son môi. Trong khoảnh khắc, một ý tưởng lóe lên. Cô kéo Thanh Ngọc và Thi Lan , thì thầm.
- Như ? – Thanh Ngọc thoáng chần chừ.
- Được mà, cứ làm theo lời . – Tú Nghi quả quyết.
Nhóm Tiêu Hà chỉ nhún vai. Không ai rõ nhóm đang bày trò gì.
Nhóm Thanh Ngọc dạt sang một bên, ánh mắt rời đàn ông đang tới gần. Khi chỉ còn cách vài bước, Tú Nghi hiệu. Thi Lan liền dùng hết sức, đẩy mạnh cô phía .
Trong lúc bản đang bay tự do, Tú Nghi kịp tưởng tượng vòng tay ấm áp của Quốc Hy, một nụ dịu dàng sẽ hiện lên...
Rầm!
Mặt đất như rung lên mấy độ richter.
Quốc Hy những đưa tay đỡ mà còn theo phản xạ lùi hẳn một bước, khiến cô nàng ngã nhào xuống ngay cạnh chân Tiêu Hà, trong tư thế quỳ gối.
Tú Nghi rên lên một tiếng, ngẩng đầu lên bắt gặp cặp mắt mở to như trái nho của Tiêu Hà. Ngay đó, ánh mắt chuyển sang vẻ nhếch mép đầy trào phúng.
Tiêu Hà đưa tay , giả giọng cổ trang.
- Ây da! Ái phi của , hành đại lễ như ? Tổn thọ mất! Mau, bình !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/mua-ha-nam-ay-chung-ta-gap-go/chuong-137-vo-mong.html.]
Vừa dứt lời, đám học sinh xung quanh bật nghiêng ngả. Ngay cả khóe môi Quốc Hy cũng cong lên. Tú Nghi tức tối hất tay Tiêu Hà, lồm cồm bò dậy. Thanh Ngọc và Thi Lan lúc mới tỉnh hồn, vội nhào đến đỡ bạn.
- Em ? – Quốc Hy cố giữ nét mặt nghiêm túc.
- Em ạ. – Tú Nghi nghiến răng, nén đau, nuốt giận.
Quốc Hy sang gọi Tiêu Hà nhưng cô dường như thấy, khóe miệng vẫn ngừng xách lên.
- Tiêu Hà. – Anh gọi lớn.
- Dạ! – Cô giật như kéo khỏi mộng .
- Thầy Đăng gọi em lên phòng giáo viên việc. – Quốc Hy trầm giọng.
- Vâng ạ! Em ngay. – Cô ngoan ngoãn gật đầu, hai cô bạn , đưa tay phẩy nhẹ. - Các ái phi, trẫm đây.
Trúc Quỳnh và Phương Ny cũng hết sức phối hợp, nhún hành lễ.
- Cung tiễn Hoàng Thượng.
Tiếng một nữa vang lên. Quốc Hy khẽ bật , bước theo cô.
Tiêu Hà chạy nên đến phòng giáo viên . Khi cô gõ cửa bước , Bảo Đăng liền nhoẻn .
- Bài kiểm tra thầy chấm xong , em đem lên cho các bạn . – Vừa , đẩy chồng giấy dày cộp về phía cô.
- Thầy gom hết bài kiểm tra của cả tháng phát một ? – Cô trợn mắt.
- Không. Hôm nay cô Thắm tập huấn, nhờ thầy phát giùm bài kiểm tra Địa luôn.
- thầy gọi em? Em ban cán sự lớp? – Cô nhăn nhó.
- Thầy gọi em . Em tự mò lên đấy chứ. – Bảo Đăng tròn mắt cô như thể cô mới đáp đĩa bay xuống.