Mùa Hạ Năm Ấy Chúng Ta Gặp Gỡ - Chương 132: Bóng Dáng Ai Quen Thuộc

Cập nhật lúc: 2025-09-11 05:46:27
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Trúc Quỳnh sang Tiêu Hà, nắm tay cô đầy ơn.

- Cảm ơn … làm sợ chết!

Tiêu Hà nhẹ, lắc đầu như thể chuyện chẳng gì. Trong lúc đó, Gia Hưng vẫn còn ngẩn , tên bạn thì ôm bụng đến run .

- là xui xẻo… - Gia Hưng lầm bầm, ánh mắt liếc sang Tiêu Hà như hỏi: “Có em cố tình ?”

Tiêu Hà bắt gặp ánh mắt , nhún vai đầy vô tội.

- Em xin mà… tại em vô tình vấp thôi.

Lời cô ngọt ngào nhưng cái giọng sắc như d.a.o khiến Gia Hưng chợt thấy lạnh cả sống lưng.

Sau khi định tinh thần, cả nhóm tiếp tục sâu khu trung tâm thương mại. Khi ngang qua một khu trưng bày trang sức lấp lánh ánh đèn, Tiêu Hà bỗng khựng

Giữa dãy tủ kính phản chiếu bóng qua , cô mơ hồ thấy một dáng cao gầy trong chiếc áo sơ mi trắng, nghiêng trao đổi gì đó với nhân viên bên trong.

- Dáng vẻ quen thế nhỉ? – Cô lẩm bẩm.

kịp kỹ hơn thì Trúc Quỳnh kéo trượt cô tiếp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/mua-ha-nam-ay-chung-ta-gap-go/chuong-132-bong-dang-ai-quen-thuoc.html.]

Bên trong khu trưng bày trang sức đá quý mang thương hiệu MJ. Jewel, ánh sáng phản chiếu từ những mặt đá cắt gọt tinh xảo khiến gian trở nên lung linh như một bữa tiệc ánh sáng.

- Đây là báo cáo doanh thu của ba quý gần nhất, còn đây là bản danh sách nhân sự hiện tại. – Một quản lý tầm trung cúi cung kính trình hồ sơ.

Quốc Hy gật đầu, ánh mắt lướt nhanh qua từng dòng chữ, giọng cao nhưng dứt khoát.

- Việc quản lý nhân sự cần định, ít nhất là trong mùa cao điểm. Anh Dương nghỉ đột xuất, sẽ tạm thời ghi nhận nguyên nhân, nhưng từ phía cửa hàng cũng kế hoạch thế , tránh để hoạt động đình trệ.

- Vâng… thật đề xuất một vài ứng viên nội bộ nhưng chốt ai. Vì khi đến… , đến… , chủ tới, chúng … - Quản lý ấp úng xưng hô với Quốc Hy , vì giữ chức vụ gì, chỉ là nhị thiếu gia của MJ.

Quốc Hy đáp, chỉ lật thêm vài trang, ánh mắt vẫn chăm chú. 

Anh vốn chẳng tới đây. sáng nay ba gọi điện, bảo sự cố ở chi nhánh trong trung tâm thương mại cần tin cậy đến xử lý. 

“Việc nhỏ thôi, mất quá nửa ngày . Dù từ chỗ con ở đến đó cũng quá xa, nên con xử lý giúp ba .” Ông tỉnh bơ như thể quên mất dứt khoát lưng với cái ghế thừa kế .

suy cho cùng, ông vẫn là ba . Hơn nữa, ông nhượng bộ, để sống theo cách chọn. Vậy nên, đôi ba việc nhỏ như thế cũng là điều mà một con như nên làm, cũng là cách dành sự tôn trọng cho ông.

Giải quyết xong xuôi, Quốc Hy nhấc tay đồng hồ. Vẫn còn sớm. Dù định bụng sẽ rời khỏi siêu thị ngay khi tất việc ba giao, bất giác rẽ sang khu trưng bày quà lưu niệm.

Trước giờ chẳng mấy quan tâm những thứ linh tinh . hôm nay, gì đó khiến khựng . Ánh đèn ấm áp, cùng tiếng nhạc nền du dương khiến bước chân chậm dần rẽ lúc nào . Có lẽ vì tâm trạng đang nhẹ nhàng hơn thường ngày.

Loading...