Mồi câu - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-08-11 14:53:12
Lượt xem: 407

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi định lộ Bùi Nhiên.

“Là .”

Bùi Nhiên bước lên, mặt biểu cảm.

“Mẹ mày! Mày còn em gì nữa!” Mấy thằng xắn tay áo định xông .

“Báo cáo kịp thời hành vi phạm pháp là nghĩa vụ công dân.”

Giọng Bùi Nhiên nghiêm chỉnh đến mức như chẳng chút tư tâm nào.

Hứa Thanh Doanh vẫn còn cãi:

“Bọn em.”

“Tôi sinh học là nữ, nhưng tâm lý là nam.”

“Bọn chỉ là giúp đỡ thôi.”

là mù luật, rảnh thì nên xem nhiều video kiến thức pháp luật.

Ngay cả chú công an cũng cạn lời.

“Bớt nhảm, điền thông tin , gọi cả cố vấn lớp của các cô đến.”

“Không cần chú ơi, bọn cháu chỉ đùa thôi mà.”

Đám sinh viên trường top ai nấy mặt cắt còn giọt máu.

Thi đại học chỉ lọc học dốt, chứ lọc kẻ khốn nạn.

“Không cần cảm ơn, liên lạc xong hết .”

Tôi lắc lắc điện thoại:

“Tiện báo cho bạn gái các luôn. Dù gì đồn mất liên lạc mấy ngày, các chị cũng sẽ lo.”

Đám con trai tức đến mức xông đánh .

Bởi vì nếu tiền án thì thi công chức sẽ hạn chế, trường học cũng thể đuổi.

Bọn họ gào lên đầy phẫn nộ:

“Con đàn bà tâm địa độc ác .”

“Thà phá mười ngôi chùa, chứ đừng phá một mối tình. Cô phá tình yêu của bọn thì gì?”

“Cô hủy cả đời bọn !”

Tình yêu? Thôi bỏ , mà buồn nôn.

Hủy các còn hơn để các hủy đời con gái nhà .

“Hạ Hạ, tha thứ cho , sai .”

“Anh say quá, gì hết.”

“Anh mới là nạn nhân.”

Tạ Lãng lao tới quỳ sụp, đến mức nước mũi ròng ròng — thật thảm hại.

Tôi gương mặt đó, trong lòng gợn sóng.

Bùi Nhiên thẳng chân đá văng:

“Đừng chạm chị, đồ chó bẩn.”

Tạ Lãng trố mắt Bùi Nhiên nắm tay :

“Các … các …”

Tôi chẳng câu nào ho:

“Tạ Lãng, bẩn quá.”

“Chuyện liên quan tới Bùi Nhiên.

Một thằng cao mét chín mươi mà bảo con gái mét sáu cưỡng ép, tự mà tin nổi ?”

Hôm qua tính hết tiền từng tiêu cho .

Mở Alipay, thanh toán, chặn hết liên lạc chỉ bằng một nút.

“Tiền tiêu cho cần trả, coi như làm từ thiện.”

“Nhan Hạ! Sao em tàn nhẫn ? Bùi Nhiên mới quen em một ngày!”

Hắn , môi run run:

“Em từng thích ? Anh thích em đến mức sẵn sàng làm tất cả cho em.”

“Tạ Lãng.” Tôi bình tĩnh đáp:

“Đừng giả bộ làm nạn nhân.

Ngay từ đầu chỉ thử thôi, làm tất cả là tự nguyện.

Giờ thì hết .

Nhớ cho rõ, là đá .”

“Chị, đừng buồn nữa.”

Bùi Nhiên vắt óc dỗ dành.

“Giờ mới ngày thứ hai của kỳ nghỉ, chị chơi?”

Nhìn cũng thấy đông như kiến, — kẻ mắc chứng sạch sẽ nặng — phát bực.

Bảo chút tình cảm với Tạ Lãng là dối. Nếu định tiến xa, ở nhà suốt kỳ nghỉ .

“Hay thuê phòng nhé.”

Tôi nhóc hình.

Màu đỏ từ cổ lan lên tận tai.

Một lúc lâu, Bùi Nhiên mới khàn giọng:

“Được.”

Vào khách sạn, bận xếp đồ:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/moi-cau/chuong-5.html.]

“Em tắm .”

Đến khi thu dọn xong, tắm xong, chỉ quấn khăn ngang hông.

Tám múi cơ bụng, đường V, từng giọt nước còn trượt xuống…

Tôi huýt sáo đầy hài lòng.

“Hóa chị vẽ tranh .”

Bùi Nhiên thoáng thất vọng.

“Chứ nữa, nhóc con, em nghĩ gì ?” Tôi giả vờ ngây thơ.

Tôi luôn tìm kiếm mẫu vẽ hảo nhất.

Tạ Lãng đây chỉ là hàng , miễn cưỡng dùng .

Giờ thì… vẻ tìm thấy .

“Đừng cử động nhé.”

Tôi cơ thể nam giới trần trụi giường, ánh mắt bình thản.

thì bình thản cho lắm.

“Ngoan, vẽ xong chị sẽ thưởng.”

Huấn luyện chó  đánh cho kẹo.

“Chị… giúp em ?”

Gã cool boy mà nũng nịu, sát thương thật quá cao.

Tôi cầm bút, giả vờ vô ý lướt qua da , hài lòng khi thấy màu da trắng mịn nhuộm thêm sắc.

“Giúp kiểu gì?”

Tôi giả bộ ngây ngô — chuyện thẳng thì còn thú vị.

“Chị cạnh em là .”

Bùi Nhiên nuốt nước bọt, từ từ áp sát:

“Chị thơm quá…”

Cậu thử chạm , nửa quỳ giường, theo tấm ga…

"Đừng để dấu vết." Tôi nắm chặt mái tóc ngắn của con trai.

Tôi ghét trêu là đồ của ai đó, như kiểu chó con đánh dấu lãnh thổ .

Tay áo ngắn hất lên, nụ hôn của gấp gáp.

Cho đến khi chạm tới quần.

Không qua bao lâu, mới mạnh tay kéo tóc .

Hình như còn nhổ mấy sợi.

Tôi điều chỉnh thở, đưa tay vuốt mặt :

"Đầu gối đau ?"

"Chị, em đau. Còn chị thoải mái ?" – Bùi Nhiên dụi dụi ngón tay .

"Khi nào thì em bắt đầu thích chị?"

Trong trí nhớ của chẳng hề bóng dáng Bùi Nhiên.

Chuyến chắc là đầu gặp mặt.

"Chị, em cũng học Nhất Trung Nam Thành." – Cậu dựa chân , hôn nhẹ lên bắp chân .

"Như trăng sáng thèm để ý đến những vì mờ."

Nghe mà thấy tội thật.

Cậu đưa xem ảnh hồi cấp ba.

Người bảo mấy mập là cổ phiếu tiềm năng, đây tin, giờ thì tin .

Những ngày cuối kỳ nghỉ, chúng cùng chơi game, vẽ tranh, dạo phố.

Y hệt như một cặp tình nhân thật sự.

Cậu còn kể cho đủ loại chuyện phiếm trong trường.

Trước đó gửi clip riêng cho từng cô bạn gái của mấy tên đó.

Girls help girls.

Có chị em còn đăng ảnh lên diễn đàn trường.

Che mặt bằng mosaic khá khéo, quen vẫn nhận là ai.

Còn chi tiết mấy hành vi của phía nữ, lên mà m.á.u sôi ùng ục.

Sinh viên nghỉ hè rảnh rỗi lướt điện thoại suốt.

Có gã bình luận:

"Chuyện bình thường mà, cũng mấy bạn như thế."

"Chỉ là coi như đàn ông thôi, con gái nghĩ nhiều."

Kết quả chửi té tát:

"Ông thích làm đàn ông thế l.i.ế.m cho ?"

"Đào info thằng lên, cho bạn gái nó xem."

Cuối cùng lẳng lặng xóa tài khoản.

"Đàn ông các đúng là thích giả ngu!"

Càng càng bực, bèn vỗ lên cơ bụng bên cạnh một cái, tiện tay bóp luôn.

"Chị ơi, em khác bọn họ mà!" – Cún con Bùi lập tức thanh minh.

"Chiều nay em lên chuyến xe liên tỉnh, về ."

Thời gian trôi nhanh thật.

Loading...