Ngược  là Tô Diệc, trong quá trình chung sống hàng ngày, dần dần lộ  bản chất thật của .
 
Tôi  dáng vẻ áy náy của bà Tô, đột nhiên hiểu vì  bà    nhận Tô Diệc.
 
Nếu là ,  khi nhẫn nhịn nửa đời , vất vả nuôi đứa con khôn lớn, mà nó  trở thành hình mẫu  mà  căm ghét nhất,  cũng  thể chịu đựng .
 
"Không   . Mỗi  là một cá thể độc lập. Việc Tô Diệc trở nên như    trách nhiệm của ."
 
Bà Tô mỉm  mãn nguyện: "Cảm ơn con, vẫn chịu gọi  một tiếng Mẹ."
 
Sau khi ly hôn với Tô Diệc,   cố ý mua một căn nhà ba phòng ngủ.
 
 bà Tô  rằng  trẻ thích   gian riêng, buổi tối bà vẫn về căn nhà nhỏ của .
 
Việc Tô Diệc quấy rối   khiến  cảnh giác. Bà Tô  lớn tuổi . Nếu   ở đó thì  , lỡ như bà ở một  gặp nguy hiểm,   thể đến kịp lúc.
 
Tôi kiên quyết yêu cầu bà Tô chuyển đến ở cùng.
 
Bà Tô từ chối vài , nhưng cuối cùng cũng đồng ý chuyển đến.
 
Hơn nửa tháng , bà lão hàng xóm đột nhiên tìm đến  một cách thần thần bí bí.
 
"Bà Tô   ở nhà hả?"
 
Tôi  mở cửa, bà lão  cố sức   bên trong.
 
Tôi nghĩ bà  tìm Bà Tô  việc nên : "Mẹ   ngoài mua rau ."
 
Bà lão rút ánh mắt , nháy mắt với : "Tôi  tìm bà Tô,  tìm cô."
 
Tôi vô thức nhíu mày: "Dì  chuyện gì ?"
 
Bà lão ghé sát, thì thầm: "Hôm qua   đánh bài  đường, thấy bà Tô, cô đoán xem bà  ở cùng với ai?"
 
Tôi   chơi trò đoán mò với bà : "Dì cứ  thẳng  ạ."
 
Bà lão  vẻ   ý : "Tôi thấy bà Tô lôi kéo chồng cũ của cô  chuyện riêng ngoài phố đấy. Chắc chắn là đang bàn bạc tính kế cô đấy."
 
Thấy  im lặng, bà   tiếp: "Cô đừng chê  già  mà  khó . Làm gì  chuyện ly hôn  mà  chồng  về ở với con dâu. Cô cẩn thận họ nhắm  tài sản của cô đấy."
 
Bà lão hàng xóm nổi tiếng là  chồng ác độc nhất khu phố.
 
Cũng là chồng mất, bà  sống cùng con trai và con dâu, suốt ngày  lệnh  nọ, sai con dâu hầu hạ như thái hậu,  còn kiếm chuyện khắp nơi.
 
Bà  cái gì cũng  can thiệp, chút chuyện nhỏ cũng  lải nhải cho cả khu phố .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/me-chong-toi-hgad/chuong-5.html.]
 
Con dâu bà   chịu nổi, gần đây đang đòi ly hôn với con trai bà .
 
Bà   những  hối cải, còn dán thông báo tìm chồng ở khắp khu phố và công viên, làm con dâu tức quá đưa con về nhà  đẻ.
 
Đối với những lời bà  ,   tin.
 
Bà lão bĩu môi,  vẻ vì lợi ích của : "Cô còn trẻ quá, kinh nghiệm sống còn ít,   dỗ dành vài câu là tin ngay. Cô xem cô bây giờ, nuôi  chồng cũ và con của chồng cũ, trong khi chồng cũ thì ung dung tự tại sống với  khác. Lỡ một ngày nào đó cô xảy  chuyện, tiền cô vất vả kiếm  chẳng  sẽ rơi  tay cả nhà họ ? Ôi,  vì  cho cô mới móc ruột gan  những lời . Cô suy nghĩ kỹ xem  đúng ?"
 
Kể từ khi bà lão  lén  một , bà   nảy sinh hứng thú đặc biệt với gia đình chúng .
 
Không chỉ lén lút    lưng, bà  còn thêm mắm dặm muối bịa đặt chuyện.
 
Tôi nể tình bà  lớn tuổi nên  so đo,  ngờ   bà   đến tận cửa để ly gián quan hệ của chúng .
 
"Dì , dì  thể vì bản  là  như  mà nghĩ ai cũng giống dì , đúng ?"
 
Bà lão trợn mắt,  thể tin  hỏi ngược : "Cô  gì?"
 
Tôi hắng giọng, chậm rãi : "Tôi , dì nên lo chuyện nhà  !"
 
Bà lão giận dữ chỉ  : "Tao  bụng nhắc nhở, mày còn   điều. Hừ,   lời  lớn thì   ăn quả đắng!"
 
Tôi định đáp trả thì cửa thang máy bên cạnh mở , Bà Tô xách giỏ  chợ bước .
 
"Quả gì? Quả gì cơ. Chị ,  chuyện  gay gắt thế, chị  sợ  sống nổi đến ngày mai ?"
 
Bà Tô chen lấn đẩy bà lão .
 
Về đến nhà, bà mới hỏi: "Bà đối diện nhà tìm con gây chuyện hả?"
 
Bà Tô  rõ nguyên nhân bà lão tìm , nhưng bà   chủ động bảo vệ .
 
Một   chồng như , làm   thể làm chuyện tổn thương  .
 
Tôi kể   bộ những gì bà lão  cho bà .
 
Bà Tô lấy  một sổ tiết kiệm và một sổ hồng từ trong giỏ rau, chủ động giải thích: "Tô Diệc tìm  là để vay tiền,  là kết hôn  chi tiêu lớn. Hừ, tìm một  phụ nữ trẻ như thế, chẳng  làm, cũng chẳng chăm con, cả ngày chỉ  mua túi xách, tiền đủ dùng mới là lạ.”
 
“Tiểu Cẩn , giờ  cũng già ,     lúc nào. Con cầm lấy sổ tiết kiệm , là tiền  dành dụm bao năm nay, cả sổ hồng nữa. Mẹ  đưa thẳng con sẽ  nhận, nên căn nhà  cứ sang tên cho Nha Nha , con nào rảnh thì đưa con bé  làm thủ tục."
 
Tôi liên tục từ chối: "Mẹ, cái  quý giá quá, con  thể nhận."
 
Bà Tô cố ý lườm : "Mẹ thích cho đấy, làm  nào? Vả   vẫn  lương hưu mà, con  cần lo    tiền tiêu. Hay là, con chê  già ,   sống cùng  nữa?"