Ban đầu bà Tô  sống cùng chúng . Để tiện theo dõi,   lắp camera giám sát trong cả hai căn nhà.
 
Tô Diệc thường ngày chẳng bao giờ quan tâm đến mấy chuyện vặt , nên    sớm quên mất trong tay bà Tô còn  camera.
 
Thực ,  chắc    tin Nha Nha thực sự ăn trộm.
 
Chỉ là bản tính ích kỷ và bạc bẽo trong xương cốt khiến   chọn cách giải quyết dễ dàng nhất.
 
Giờ sự thật  sáng tỏ.
 
Tô Diệc vội vàng phủi sạch trách nhiệm.
 
"Cảnh sát,  thật sự   gì. Anh xem, chuyện  cũng  lớn, dù  chúng  cũng là  nhà, chỉ là hiểu lầm thôi,  là bỏ qua ?"
 
Tôi phẫn nộ : "Chẳng lẽ con gái   chịu  đánh vô cớ ? Nếu   video , chẳng lẽ các  còn  con gái  mang tiếng là kẻ trộm suốt đời ! Sao đến lượt các  thì   cho qua, coi như   chuyện gì?"
 
Tô Diệc: "Vậy cô còn  gì nữa?"
 
Tôi  hề do dự: "Vu khống, phỉ báng và hành hung, đáng  phạt thế nào thì cứ phạt thế đó,  tuyệt đối  hòa giải!"
 
Lúc  Cố Oánh Oánh mới thấy sợ.
 
"Tôi chỉ là do mang thai nên xúc động quá thôi. Hơn nữa,  cũng  đánh một bạt tai ! Chúng  coi như huề  ."
 
Tôi lười tiếp tục đôi co với cô , trực tiếp  với cảnh sát: "Bằng chứng chúng   cung cấp, mong các  xem xét xử lý."
 
Cuối cùng, Cố Oánh Oánh  giam giữ năm ngày, phạt 200 tệ.
 
Cảnh sát phê bình và giáo dục chúng  và Bà Tô.
 
Lúc chúng   khỏi đồn cảnh sát, Nha Nha  ngủ   trong lòng Bà Tô.
 
Tô Diệc đuổi theo, khô khan : "Chuyện đó... Mẹ,   xóa video ."
 
Bà Tô khinh miệt : "Yên tâm,   xóa . Phần mềm giám sát  cũng gỡ cài đặt luôn. Sau  Nha Nha sẽ  đến chỗ  nữa."
 
Tô Diệc như trút  gánh nặng, nhưng vẫn cố làm vẻ mặt giả tạo: "Lần  là  hồ đồ,  lời Cố Oánh Oánh.  dù   cũng là bố của Nha Nha, con bé  thể cả đời  gặp  chứ."
 
Tôi mặt  cảm xúc : "Cái đó  xem ý của Nha Nha."
 
Nếu  khi trải qua chuyện , Nha Nha vẫn cố chấp   thiết với Tô Diệc.
 
Vậy thì  chỉ coi như  sinh  một đứa con vô ơn.
 
Sau  nếu còn gặp chuyện khó khăn, cũng là nó tự làm tự chịu.
 
Cố Oánh Oánh im  lặng tiếng  vài tháng.
 
Sau    cô  như ý nguyện sinh  một bé trai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/me-chong-toi-hgad/chuong-4.html.]
 
Tô Diệc cuối cùng cũng nở mày nở mặt.
 
Không chỉ khoe khoang rầm rộ  vòng bạn bè và các nền tảng mạng xã hội,   còn chạy đến nhà  gửi thiệp mời tiệc đầy tháng.
 
Đương nhiên  chẳng hề khách sáo mà mời    ngoài.
 
Tô Diệc  cam lòng, bám  khung cửa hét với bà Tô: "Mẹ, đây là cháu nội ruột của ,  thật sự nhẫn tâm  đến  ? Bà nội nhà   đều tặng khóa vàng, vòng tay,  cũng   chút lòng thành chứ!"
 
Bà Tô hừ lạnh một tiếng: "Khi mày ly hôn, tao   ,   tao   đứa con trai như mày."
 
Tô Diệc giận đến tái mặt.
 
"Chả trách ngày xưa bố  thà  ngoài uống rượu còn hơn về nhà,  đúng là vô nhân tính."
 
Bà Tô tức đến bật .
 
"Tao vô nhân tính? Tô Diệc, mày sờ lên lương tâm  mà hỏi xem, mỗi  bố mày say rượu đánh mày, là ai   che chắn cho mày. Bố mày nợ nần cờ bạc, là ai  làm ba ca một ngày, gom tiền đóng học phí cho mày. Bố mày nửa đêm đột quỵ, c.h.ế.t  giường đàn bà khác, là ai chịu bao cay đắng nuôi mày lớn khôn. Giờ mày giỏi giang ,  học theo bố mày  ngoài tìm phụ nữ, mày mới là thằng ích kỷ, vô lương tâm nhất!"
 
Tô Diệc thấy bà Tô   đến mức , cũng buông lời  kiêng nể gì: "Đó là do    khả năng giữ chân bố . Nếu  hầu hạ ông  chu đáo,  ông    ngoài suốt ngày. Nếu   vì ,  cũng sẽ   bạn bè  nhạo là đứa con hoang   bố."
 
 Thấy Tô Diệc càng  càng quá đáng,  vớ lấy cái chổi lông gà ở hành lang vụt tới tấp    .
 
"Cút ngay,  thì  báo cảnh sát!"
 
Tô Diệc ôm lấy cánh tay  đau, phẫn nộ rời .
 
Lúc  đóng cửa, mới phát hiện cửa nhà hàng xóm đối diện mở hé một khe nhỏ,    lén  trộm bao lâu.
 
Thấy   qua, bà lão  gượng hai tiếng, vội vàng đóng sập cửa.
 
Về đến nhà, con gái đang cầm đồ chơi dỗ dành bà Tô vui lên.
 
"Bà ơi đừng , Nha Nha thổi thổi là hết đau ngay."
 
Kể từ chuyện đó, con bé  hiểu chuyện hơn  nhiều, cũng  còn đòi tìm bố nữa.
 
Tôi  cạnh bà Tô, an ủi: "Mẹ, đừng nghĩ nữa. Sau  ba  con  cùng  sống những ngày  ."
 
Bà Tô vỗ vỗ mu bàn tay , xúc động : "Người   nuôi con trai để phòng khi về già. Sau khi bố nó qua đời,   chịu bao áp lực để một  nuôi nó lớn. Mẹ cứ nghĩ nó cưới vợ sinh con, sự nghiệp thành đạt thì coi như   thành trách nhiệm làm . Không ngờ, cái thứ huyết thống , nó cuối cùng  trở thành y hệt bố nó. Haizz, là  của ,    dạy dỗ con trai  ."
 
Khi  và Tô Diệc yêu ,  chỉ    là gia đình đơn , bố   mất sớm.
 
Nhiều bạn bè khuyên , kể cả bố   cũng , con trai lớn lên trong gia đình đơn ,   một tay nuôi dưỡng, thường là những  ấm bám váy .
 
Kết hôn ,  chồng còn coi con dâu là tình địch.
 
Nếu  cứ khăng khăng ở bên Tô Diệc,   chắc chắn   ngày tháng  lành.
 
Kết quả là  khi kết hôn, bà Tô đối xử với  như con gái ruột.