Lẽ đây là cơ hội để nắm quyền chủ động, mà vì lo sợ ảnh hưởng đến con cái, ngu ngốc để bà xoay chuyển tình thế nắm quyền kiểm soát .
Trong khi chồng dò xét sắc mặt .
Tôi vẫn mặt biểu cảm: "Ồ."
Chồng dè dặt tiếp: "Sắp đến mùa đông , nông thôn hệ thống sưởi, chân bà chắc chịu nổi ."
Tôi vẫn mặt biểu cảm, đáp: "Ồ."
Chồng thấy phản ứng của thì sốt ruột: "Vợ ơi, coi như cầu xin em, cho đến nhà chúng , bà , bà đến chắc chắn sẽ trông con thật , em gì bà làm nấy, đảm bảo sẽ chuyện như nữa. Với , bà đến thì chúng đuổi giúp việc , chẳng còn tiết kiệm một khoản tiền lớn ?"
Thời gian gần đây ép chồng làm việc ban ngày, tối giao hàng kiếm tiền, đúng là tiều tụy nhiều.
Anh chỉ mong nhanh chóng đến trông con, đuổi giúp việc để giao hàng nữa.
, chồng tiều tụy thì liên quan gì đến ?
Mẹ còn thương , thương?
Tôi : "Không , bà tưởng nhà là cái gì? Muốn đến là đến, là ? Đến còn gây chuyện với con ? Gây chuyện với ? Tôi cho Trần Chí, mơ !"
Chồng gì nữa, nhưng trông vẻ phục.
Tôi là còn chuyện phiền phức.
Sự thật chứng minh, quả nhiên, để lời tai.
Sau khi bà chồng một nữa than vãn với , chồng lén đón bà chồng về.
Hôm đó, khi về nhà, phát hiện hành lý của bà chồng xuất hiện ở phòng khách.
Còn giúp việc đang thu dọn đồ đạc.
Bà chồng miệng vẫn còn mắng: "Đồ khốn nạn, chim sẻ chiếm tổ chim bồ câu, đây là nhà của . Nhanh thu dọn đồ đạc cút !"
Rồi bà với con trai : "Cháu đích tôn ơi, mau đây, bà mới là bà nội của cháu!"
con trai cho bà chút mặt mũi nào, đầu chạy lòng giúp việc, trốn bà .
Bà chồng chút mất mặt, chỉ con trai mắng: "Thằng bé thật chẳng suy nghĩ, giống hệt cái thằng nó ngu xuẩn! Tao mới là bà nội của mày, hiểu ? Giống hệt mày, cái thứ c.h.ế.t tiệt, chẳng tí nào giống dòng họ lão Trần nhà tao cả."
Bà chồng mắng lẩm bẩm.
Chồng tiến lên an ủi bà .
Bà chồng phịch xuống đất, vỗ đùi: "Người già ghét bỏ , con trai , mau bảo nó !"
Chồng : "Dì , dì thu dọn ..."
Tôi : "Ai dám?"
Trong phòng đột nhiên im lặng hẳn.
Bà chồng thấy về, đầu chỗ khác, liếc xéo một cái, khịt mũi.
Trước đây, mỗi bà bày cái bộ dạng thái hậu đó, và Trần Chí đều vội vàng dỗ dành.
Lần tưởng còn dỗ dành ?
Cứ chờ xem!
Bà chồng đợi một lúc lâu mà thấy vẫn dỗ dành như , sắc mặt càng khó coi hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/me-chong-don-ve-que-toi-tien-thang-ra-ga-tau-cao-toc/chuong-7.html.]
Chồng : "Vợ ơi, xem, về , chúng là một nhà, hãy sống hòa thuận . Cứ cho giúp việc về , nhà chúng cũng kham nổi chi phí."
Bà chồng phụ họa: " , cách chi tiêu!"
Tôi gật đầu, : "Được."
Người chồng thở phào nhẹ nhõm.
Bà chồng mặt lộ vẻ vui mừng, còn ẩn chứa một tia đắc ý.
Như đang , thấy , chẳng lẽ trị cô .
Bà gọi với chồng : "Con trai, gọi cho một món, lâu ăn món gà xào đó, miệng sắp nhạt thếch ."
Người con trai hiếu thảo vội vàng gật đầu: "Vâng , cứ nghỉ , lát con mua."
So với sự vui mừng hớn hở của hai con, giúp việc thì bối rối , xách hành lý định .
Con trai chạy sổ tới, rõ lời, nhưng ôm chặt lấy chân cô giúp việc buông.
Bà chồng hài lòng: "Nhìn cái bộ dạng của mày kìa, bà nội mày còn c.h.ế.t đây, cái gì?"
Con trai càng to hơn.
Bà chồng nhấc tay lên, định đánh nó.
Tôi cầm lấy giấy ăn bàn ném thẳng mặt bà .
Trúng ngay mũi bà , chảy máu.
Bà chồng ném cho ngây .
Chồng cũng ngây .
Tôi mắng: "Bà già c.h.ế.t tiệt, bà còn dám động con thử xem? Bà tin cho bà khỏi cửa cái nhà hôm nay ?"
Chồng và bà chồng ngờ dữ dằn đến , một lời cũng dám đáp .
Tôi : "Lời lúc nãy vẫn xong, về thì , nhưng cái nhà lời !"
Rồi chỉ bà chồng: "Bà cũng lời , thì, cút!"
Bà chồng đầy mặt tức giận.
Chồng : "Mẹ, mau đồng ý , còn náo loạn đến bao giờ?"
Bà chồng miễn cưỡng gật đầu.
Tôi tiễn giúp việc về, trả thêm một tháng lương, cảm ơn cô vì chăm sóc con cái tỉ mỉ trong thời gian qua.
Được thêm một tháng lương, cô giúp việc cũng vui.
Còn , thì sắp sửa tay chỉnh đốn triệt để bà già và con trai hiếu thảo của bà .
Chẳng về ?
Vậy thì cứ hưởng thụ cho .
Sau khi tiễn giúp việc về, trở về nhà.
Bà chồng thấy về, khịt mũi một tiếng.
Bà vênh váo lách về phòng ngủ.
Tôi , xem bà vẫn nhận rõ ai là chủ ở đây.