Mất Kiểm Soát Sau Kết Hôn -Tô Ly Mặc Cảnh Viễn - Chương 12 Mặc Hành Viễn, tôi không muốn anh chết

Cập nhật lúc: 2025-11-18 14:37:18
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

nghĩ mà ngay gặp đầu tiên táo bạo đến , lúc đó nếu đẩy cô , thật sự sẽ theo ý cô.

“Không .” Tô Ly cuối cùng cũng phản ứng : “Anh ? Tôi mang thai?”

Mặc Hành Viễn tựa tường: “Vậy tại sinh con cho ?”

“Tôi , thôi.” Tô Ly vội giải thích: “Tôi chỉ thôi, bắt buộc. Nếu đồng ý thì thôi, sinh.”

“Không đồng ý.”

Tô Ly ngạc nhiên, nhưng vẫn giải thích: “Tôi mang thai. Tôi và Hà Thuật Minh, chúng đến mức đó.”

“Không liên quan đến .” Mặc Hành Viễn nhiều nữa: “Muốn sinh con thì với , ngăn cản cô và khác. nếu cô ly hôn mà con với khác, sẽ g.i.ế.c cô.”

Giọng nhẹ nhàng, nhưng khiến Tô Ly nhớ cảnh điện thoại hôm : “Xử lý chút.”

Cơ thể cô khỏi rùng .

“Làm thể?” Tô Ly hít sâu: “Không thể.”

Mặc Hành Viễn thẳng lưng, ánh mắt sâu thẳm như vực thẳm nguy hiểm, dán chặt cô, như những xúc tu đang chờ kéo cô xuống.

“Hôn nhân là do cô kết, cũng là do cô ly. Trừ khi c.h.ế.t, cô mới cứ thế kéo dài.”

.

Tô Ly vốn thích uống rượu, rượu hại sức khỏe.

đôi khi, rượu tác dụng định tâm.

“Thật lòng thích chỉ chơi?”

Lục Tĩnh công tác về, kịp đồ đến quán bar tìm cô.

Khác với lúc phát hiện Hà Thuật Minh phản bội, giờ một nỗi buồn kỳ lạ.

Tô Ly vén tóc ngực, Lục Tĩnh: “Thật , quen Mặc Hành Viễn từ lâu .”

Lục Tĩnh ngạc nhiên: “Khi nào?”

“Rất lâu .” Tô Ly ly rượu: “Năm đó phát hiện bố ngoại tình, bà chịu cú sốc, lái xe đến cầu định tự tử, lúc đó giữ bà, là Mặc Hành Viễn qua, giúp kéo bà .”

“Chỉ tiếc là trân trọng.”

Tô Ly mỉm , ánh mắt ươn ướt.

Lục Tĩnh xuống, nhẹ nhàng ôm cô.

“Tôi .” Tô Ly mỉm nhấp một ngụm rượu, mím môi: “Mặc Hành Viễn cứu . Anh thể nhớ, nhưng hôm đó nhắc tên , nhớ chuyện đó.”

“Hôm đó thấy phụ nữ gọi tên trong xe, mới tên .”

Lục Tĩnh chuyện .

“Vậy nên, mới lấy .”

“Ừ.”

Tô Ly cầm ly rượu: “Thật sự hy vọng đó là chẩn đoán sai. Nếu bệnh, thích sẽ bỏ , ?”

Lục Tĩnh cũng về Mặc Hành Viễn lúc .

Hai im lặng uống rượu, môi trường ồn ào cũng thể khuấy động cảm xúc tĩnh lặng như c.h.ế.t của họ.

“Vậy thật sự sinh con cho ?”

Tô Ly mỉm : “Anh cần.”

“Nhỡ cần thì ?”

“Thì sinh.”

Lục Tĩnh nhíu mày cô.

Tô Ly rót thêm rượu: “Tiểu Tĩnh, ‘c.h.ế.t’, thấy khó chịu. Tôi c.h.ế.t.”

Lục Tĩnh hiểu .

nữa, Mặc Hành Viễn với Tô Ly cũng ơn cứu mạng.

“Người phận riêng.” Lục Tĩnh thở dài: “Có những chuyện, khả năng của chúng hạn, thể đổi gì.”

Tô Ly hiểu rõ, cô dựa lên bàn, tâm trạng u sầu: “Vậy nên làm gì đó cho , nhưng chẳng làm gì cả.”

Lấy làm chồng, chỉ là cô một nghĩ rằng, trong những ngày cuối cùng của , sẽ bên cạnh.

Thực , Mặc Hành Viễn cần.

Lục Tĩnh hiểu, tình hình hiện tại cũng cách giải quyết.

Cô rót rượu, vỗ vai cô: “Cứ sống theo cách của .”

“Ừ.”

Tô Ly chỉ thấy buồn.

Mặc Hành Viễn còn trẻ mà ngày tháng chẳng còn nhiều.

Uống rượu lâu, cô choáng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/mat-kiem-soat-sau-ket-hon-to-ly-mac-canh-vien/chuong-12-mac-hanh-vien-toi-khong-muon-anh-chet.html.]

Lục Tĩnh giỏi uống, dìu cô khỏi quán bar.

Đưa đến nhà Mặc Hành Viễn, bấm chuông.

Ấn hai mới mở cửa.

Nhìn mở cửa, Lục Tĩnh sững.

Quả thật như Tô Ly , quá , dễ khiến phụ nữ mê mẩn.

“Giao vợ cho đây.”

Lục Tĩnh trực tiếp đẩy về phía Mặc Hành Viễn.

Mặc Hành Viễn phản ứng nhanh hơn lời , đón lấy trong vòng tay.

Khứu giác nhạy bén, ngay lúc mở cửa ngửi thấy mùi rượu, giờ còn nồng hơn.

Người phụ nữ dựa , dường như gì cả.

“Tôi xin phép nhé.” Lục Tĩnh nhắc thêm: “Đừng quan tâm cô làm gì gì, đừng so đo với cô . Chỉ là say thôi.”

Mặc Hành Viễn nhíu mày.

Lục Tĩnh vẫy tay, bỏ .

Nhìn phụ nữ mềm yếu tựa , mùi rượu nhẹ lẫn hương thoang thoảng theo thở sâu cơ thể.

Một tay ôm eo cô, đóng cửa, dìu cô nhà.

Người phụ nữ ngủ yên, mi mắt run nhẹ, khóe mắt ươn ướt, như .

Phụ nữ cũng vì đàn ông hoặc cuộc sống như ý.

Cuộc sống cô tệ, chỉ còn là vì đàn ông.

Người yêu hai năm phản bội mặt, lòng đau.

“Mặc Hành Viễn…” cô thì thầm.

Mặc Hành Viễn tưởng cô tỉnh, cúi , mắt vẫn nhắm.

Lại giả vờ ngủ.

Giả mượn rượu làm trò.

“Tôi c.h.ế.t.”

Mặc Hành Viễn tay cứng.

Một giọt nước mắt trào khóe mắt cô, lăn mặt, hoà áo .

.

Tô Ly đau đầu.

Cô vật lộn giường một lúc mới mở mắt.

Thả trống vài phút mới nhớ một chuyện.

Cô vén chăn, bộ đồ ngủ , vội gọi điện cho Lục Tĩnh.

“Cậu cho đồ ?”

“Làm gì ? Tôi giao cho Mặc Hành Viễn luôn.”

“…”

“Anh đồ cho ?” Lục Tĩnh giọng bật sáng: “Ngủ với ?”

Tô Ly vò rối tóc: “Làm gì chuyện đó.”

“Cậu nhân cơ hội say rượu làm trò, tranh chút lợi ích ?”

Nghe bạn trêu, Tô Ly cạn lời.

Chắc Mặc Hành Viễn lúc đón cô cũng nghĩ .

làm gì quá đáng, nếu tỉnh dậy giường.

Cô xuống giường phòng khách, hôm nay trời , nắng vàng rực rỡ.

Ánh nắng ấm áp từ cửa sổ chiếu , mỏng manh, ánh sáng vàng phủ lên Mặc Hành Viễn, mờ ảo, như trong chớp mắt sẽ biến mất.

đó , nhịp thở cũng nhịn , sợ làm vỡ cảnh tượng .

Ánh mắt Mặc Hành Viễn rời màn hình máy tính, chính xác dán cô.

Bốn mắt giao , Tô Ly l.i.ế.m môi, : “Cảm ơn tối qua.”

“Tôi tiếp theo.” Mặc Hành Viễn xong tập trung màn hình.

Tô Ly: “…”

Anh thực sự thú vị chút nào.

“Tối qua, làm gì chứ?” Tô Ly rót nước, cầm đến , ngắm đôi tay thon dài gõ phím, nhịp điệu vui tai, tay .

Mặc Hành Viễn dừng tay gõ, các ngón cong, gõ tiếp, đầu ngẩng lên: “Tôi hứng thú với cô.”

Loading...