Giang Uyển Ngư trở tập đoàn Tư Thị giao việc, Tư Chính vô cùng hài lòng với hiệu suất làm việc của cô.
Trước bàn làm việc, Tư Chính xem xét hợp đồng dự án cô mang về, đó mỗi chỗ đều chữ ký tay của Phó Lâm Châu.
Anh gật đầu khen ngợi: "Uyển Ngư, quả nhiên lầm cô, mấy dự án từ đến nay là những cái khó nhằn nhất trong công ty, ngờ cô dễ dàng giải quyết như , xem đặt cô những vị trí quan trọng, thì nhân tài sẽ chôn vùi."
Giang Uyển Ngư khiêm tốn: "Tổng giám đốc Tư quá lời , chỉ làm những gì nên làm thôi."
Tư Chính , và với cô: "Tối nay, những phụ trách các dự án sẽ cùng ăn một bữa cơm, cô cũng . Tháng tăng lương cho cô, còn về thỏa thuận đây của chúng , cũng sẽ thực hiện tương ứng."
Giang Uyển Ngư nghĩ đến tối nay bà ngoại chuyển phòng, cô còn qua giúp đỡ, do dự nhíu mày.
Tư Chính nhận sự khác thường của cô, hỏi: "Sao , tối nay cô việc ? Bây giờ cô là công thần lớn của công ty chúng , trắng bữa tiệc tối nay là để chúc mừng cô lập công."
Cô gật đầu: "Được thôi, sẽ đến đúng giờ."
Rời khỏi văn phòng tổng giám đốc, Giang Uyển Ngư lấy điện thoại sang một bên gọi điện.
Người hộ lý điện thoại, hỏi: "Cô Giang chuyện gì ?"
Cô trầm giọng: "Tối nay việc, thể qua thăm bà ngoại , làm phiền các cô tối nay vất vả ."
Người hộ lý : "Không , cô Giang cần lo lắng, chồng cô cho đến chuẩn giúp bà cụ chuyển đồ , ở đây, cô cần đến cũng ."
Nhắc đến Phó Minh Thần, lông mày Giang Uyển Ngư khẽ nhíu , nếu cô bận, thì đến lượt xen !
Bữa tiệc tối, ngoài ông chủ Tư Chính, còn vài vị tổng giám đốc khác của các dự án.
Trước khi bước phòng riêng, Giang Uyển Ngư thấy nhân viên phục vụ đẩy một xe rượu vang đỏ , cô dừng bên ngoài một chút.
Tư Chính vẫy tay với cô: "Tiểu Ngư, mau ."
Giang Uyển Ngư bước , ánh mắt của mấy vị tổng giám đốc đều đổ dồn về phía cô, đều vẻ của cô làm cho kinh ngạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/mang-thai-ga-cho-hao-mon-chong-cu-hoi-han-giang-uyen-ngu-pho-lam-chau-trsh/chuong-81-giang-uyen-ngu-bi-treu-gheo.html.]
Ông Lý , hai mắt híp , Tư Chính : "Tôi gần đây công ty các ký nhiều dự án như , hóa là công lao của mỹ nhân , trướng tổng giám đốc Tư quả là nhân tài."
Giang Uyển Ngư mỉm với đối phương, xuống bên cạnh Tư Chính.
Tư Chính : "Uyển Ngư quả thực tài năng, cô thể gia nhập công ty chúng , là may mắn của chúng ."
Tư Chính xong, Giang Uyển Ngư bên cạnh, thấp giọng: "Mấy vị đều là đối tác làm việc với nhiều năm, cô cần ở lâu, một lát là ."
Giang Uyển Ngư: "Vâng!"
Bên , ông Trương rót một ly rượu dậy, với Giang Uyển Ngư: "Tôi mời cô Giang mỹ nhân một ly, ngưỡng mộ đại danh từ lâu."
Giang Uyển Ngư vội vàng rót một ly nước ngọt dậy : "Tôi xin dùng nước ngọt rượu, mong ông Trương chiếu cố nhiều hơn."
Lúc ông Lý : "Ông Trương mời cô rượu, cô uống nước ngọt , đến đây đều uống rượu."
Tư Chính cầm ly rượu dậy, lớn tiếng: "Tôi uống cô là , mấy vị phiền chứ?"
Ông Trương và ông Lý , cũng tiện nể mặt Tư Chính, mấy cùng chạm ly uống cạn.
Giữa chừng, Tư Chính nhận một cuộc điện thoại ngoài.
Giang Uyển Ngư ở vị trí, chủ đề chung với các vị tổng giám đốc , đang cúi đầu xem tin nhắn điện thoại.
Ông Lý cầm ly rượu đến bên cạnh cô: "Tôi danh cô từ sớm, tổng giám đốc Tư quý cô, hôm nay gặp mặt, cô Giang quả nhiên tầm thường."
Cô cất điện thoại, đối phương nở nụ chuyên nghiệp: "Ông Lý quá khen , cũng chỉ là một bình thường."
Ông Lý đôi mắt già nua híp , đáy mắt lóe lên vẻ tinh ranh của cáo, một tay khoác lên lưng ghế của cô, hai chân bắt chéo, kéo gần cách với cô.
Ông Lý cố ý chạm bàn tay mềm mại của cô, hì hì: "Cô Giang uống rượu, chỉ uống nước ngọt thì thật vô vị."
Giang Uyển Ngư cảnh giác trong lòng, nụ mặt dần cứng , khi đối phương càng ngày càng tiến gần, cô rút tay khỏi tay ông , khẽ lau ở gấu váy, đó tự rót cho một ly rượu bàn.
"Ông Lý, chúng duyên gặp mặt ở đây, xin mời ông một ly."