Cung Thành đang lo giải thích thế nào, Giang Uyển Ngư hỏi , lập tức thao thao bất tuyệt : "Hôm qua đến nhà Tô gia đưa đồ, gặp Chu Nghiên là đến gặp khách hàng để bàn chuyện. Cô cô từng làm việc với khách hàng nên sợ làm , cùng. Tôi nghĩ nếu thể chốt hợp đồng thì
Tô nha đầu cũng sẽ bớt nhiều áp lực, nên đồng ý cùng Chu Nghiên."
Cung Thành uống một ngụm nước, tiếp tục : " khi chúng đến đây thì trời mưa to, mắc kẹt ở đây. Tôi thuê hai phòng ở khách sạn bên cạnh, chỉ thôi. Tôi và cô thật sự tiếp xúc gì."
Giang Uyển Ngư một tay nhẹ nhàng vuốt mép ly, nhướng mày : "Vậy theo ý là Chu Nghiên cố ý Tinh Tinh hiểu lầm ?"
Cung Thành nghi ngờ : "Chu Nghiên giống như , nhưng trong lòng chỉ Tô nha đầu. Dù tin , nhất định sẽ làm chuyện gì với cô ."
Nghe , Giang Uyển Ngư chỉ khẽ cong môi, cầm hoa quả bàn ăn.
Cung Thành vẻ mặt buồn rầu, cô với ánh mắt cầu khẩn: "Chị dâu, lát nữa chị thể giúp đỡ mặt Tô nha đầu ? Cô mà giận thì chắc chắn sẽ chuyện với nữa."
Giang Uyển Ngư ngẩng mắt, hiệu về phía : "Cô đến ."
Cung Thành lập tức dậy đầu , đang định chuyện với Tô Tinh Nại thì thấy cô thẳng qua đến mặt Giang Uyển Ngư.
,
"Tiểu Ngư, chuyện xong với khách hàng , chúng về thôi."
Tô Tinh Nại kéo tay Giang Uyển Ngư bỏ .
Cung Thành tại chỗ, vẻ mặt chút bất lực.
Tô Tinh Nại kéo Giang Uyển Ngư nhanh chóng lên xe, bảo tài xế lái xe rời .
Khi Cung Thành , thấy xe xa .
Anh đành đợi khi về tìm thời gian giải thích rõ ràng với cô.
"Cung thiếu..." Một giọng nữ vang lên phía , Chu Nghiên từ từ đến lưng .
Cung Thành đầu cô, trong mắt hiện lên một tia xa cách, hỏi:
"Sao cô vẫn ?"
Chu Nghiên ngẩng đầu vẻ mặt bất lực : "Tôi xe về. Tôi cùng đến, nên cũng chỉ thể về cùng ."
chuyện , làm thể dễ dàng để cô lên xe của nữa?
Cung Thành : "Lát nữa sẽ cử tài xế đến đón cô. Phiền cô đợi ở đây một lát."
"..." Chu Nghiên bước tới còn gì đó thì thấy lên xe lái .
Chu Nghiên tại chỗ, trơ mắt chiếc xe của biến mất mặt .
Trên mặt cô hiện lên một tia cam lòng, cắn môi : "Các đều bỏ rơi ? Nếu , thì đừng trách khách khí!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/mang-thai-ga-cho-hao-mon-chong-cu-hoi-han-giang-uyen-ngu-pho-lam-chau-trsh/chuong-579-dung-mac-muu-cua-chu-nghien.html.]
Trên đường về.
Giang Uyển Ngư thấy Tô Tinh Nại im lặng, từ từ lên tiếng : "Nếu bây giờ cô thật sự tức giận, thì đó mới là mắc mưu của Chu Nghiên."
Tô Tinh Nại khẽ nhíu mày đầu cô : "Tiểu Ngư, cô cũng cho rằng Chu Nghiên vấn đề ? A Nghiên từ nhỏ nhát gan sợ chuyện, tính cách cũng khá hướng nội. Tôi cứ nghĩ là nghĩ nhiều quá, lẽ chuyện hôm nay là một sự hiểu lầm?"
Giang Uyển Ngư đưa tay nhẹ nhàng véo cằm cô, mạnh mẽ xoay đầu cô , trầm giọng : "Chu Nghiên tính toán đến cả cô và Cung Thành , cô còn ở đây giúp cô gạt bỏ nghi ngờ ?"
Tô Tinh Nại ngơ ngác cô, khuôn mặt nhỏ nhắn chút khó tả.
Giang Uyển Ngư buông cằm cô , nghiêm giọng : "Tôi cô cũng
Chu Nghiên là như , nhưng lòng phòng thể . Tôi lấy kinh nghiệm của bản để cảnh báo cô, vẫn nên cẩn thận thì hơn."
Tô Tinh Nại: "Tôi ."
Xe về đến bên ngoài biệt thự Tô gia.
Tô Tinh Nại xuống xe, khi chào Giang Uyển Ngư thì .
Mẹ Tô đang trong phòng khách lo lắng, thấy cô lập tức căng thẳng : "Con bé chạy ? Không vết thương lành thì đừng ngoài ? Con cứ thế mà ngoài, làm lo bao nhiêu."
"Mẹ, con ngoài gặp khách hàng, đừng lo lắng nữa."
Nghe Tô Tinh Nại , Tô yên tâm: "Vậy ngoài nhớ với nhé."
,
Lúc bên ngoài vang lên tiếng giúp việc: "Cung thiếu, đến ."
Mẹ Tô thấy, vui vẻ tới: "Tiểu Thành đến , lát nữa cùng ăn cơm."
Tô Tinh Nại đầu, thấy Cung Thành vội vàng , còn chút thở hổn hển.
Hai , ánh mắt giao , ai chủ động chuyện .
Mẹ Tô hỏi: "Sao con trông vẻ mệt ? Công việc bận quá ?"
Cung Thành hồn, Tô : "Dì Tô, con . Con đến tìm Tô nha đầu."
Mẹ Tô: "Vậy , lát nữa cùng ăn cơm."
Cung Thành trực tiếp đáp lời mà Tô Tinh Nại.
Tô Tinh Nại khẽ hừ một tiếng lưng : "Anh ở thì cứ ở ."
Cung Thành vẻ mặt vui vẻ: "Được!"
Sau khi ăn cơm xong, Cung Thành theo Tô Tinh Nại lên lầu, đến phòng của cô.
Chúc mừng bạn hưởng thời gian và ưu đãi dành cho dùng mới, nhấp đăng nhập để nhận.