Bên ngoài cổng khách sạn, một chiếc taxi dừng bên đường.
Chu Nghiên đẩy cửa xe bước xuống, thẳng đến khách sạn nhưng bảo vệ ở cửa chặn .
Bảo vệ thấy cô giống đến dự tiệc, trực tiếp : "Người phận sự, !"
Chu Nghiên ngẩn , vội vàng giải thích: "Tôi đến để đưa đồ, làm ơn cho một chút."
Hai bảo vệ hỏi: "Cô đưa đồ cho ai?"
"Đại tiểu thư nhà họ Tô."
Nghe , bảo vệ còn ngăn cản nữa, cho cô .
Phòng tiệc sáng rực ánh đèn, ánh sáng lấp lánh đèn chùm pha lê, danh nhân tụ hội.
Trên sân khấu, ban nhạc nổi tiếng biểu diễn những giai điệu du dương đầy nhiệt huyết, hòa quyện với tiếng vui vẻ của các vị khách.
Chu Nghiên vẻ lạc lõng ở đây, những cô gái trẻ mặc những bộ váy hội đắt tiền trong bộ quần áo vải thô, tạo thành một sự tương phản rõ rệt.
Cô vẻ bối rối và bất an, quanh một vòng thấy bóng dáng Tô Tinh Nại, lấy điện thoại định gọi cho cô.
Khi lùi , cô vô tình va mấy phụ nữ đang tới.
Chu Nghiên loạng choạng, trực tiếp làm đổ giá rượu bên cạnh.
Chỉ thấy tiếng "peng", giá rượu đổ xuống đất, những chai rượu đó đều vỡ tan.
Tiếng động ở đây thu hút sự chú ý của các vị khách xung quanh, đều sang.
Chu Nghiên lấm lem, cảnh tượng hoảng sợ, làm .
Lúc , cô tiểu thư nhà giàu va tức giận tới, chỉ cô chất vấn vui: "Cô làm , đường , váy của bẩn hết !"
Chu Nghiên run rẩy đối phương, yếu ớt : "Xin ."
"Nói xin mà ích thì cần cảnh sát làm gì!" Cô tiểu thư nhà giàu vẫn buông tha, đánh giá cô mắng: "Cái đồ nghèo hèn như cô dựa cái gì mà đây, còn làm bẩn váy của ! Cô váy của bao nhiêu tiền ? Tôi đặc biệt thuê đặt may một tháng, kết quả cô làm thành thế ! Cô đền cho !"
Nghe đền tiền, mặt Chu Nghiên tái mét.
Những khác xúm chỉ trỏ Chu Nghiên.
Cô những ánh mắt khác lạ và khinh bỉ xung quanh, tủi , vành mắt đỏ hoe, hai tay nắm chặt vạt váy bên cạnh.
Cô cắn răng nghẹn ngào: "Tôi ."
"Còn dám !"
Cô tiểu thư nhà giàu bước tới, giơ tay định tát cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/mang-thai-ga-cho-hao-mon-chong-cu-hoi-han-giang-uyen-ngu-pho-lam-chau-trsh/chuong-555-mang-chu-nghien.html.]
Một bóng đột nhiên xuất hiện, chắn mặt Chu Nghiên.
Bàn tay của cô tiểu thư nhà giàu nắm chặt giữa trung, giãy giụa mấy cái thoát , ngẩng đầu tức giận đối phương.
Tuy nhiên, khi thấy khuôn mặt của đối phương, biểu cảm của cô tiểu thư nhà giàu lập tức đổi lớn, trong mắt hiện lên sự sợ hãi.
"Cung... Cung thiếu..."
Chu Nghiên ngỡ ngàng bóng cao lớn mặt, trong lòng tràn đầy cảm động.
Cung Thành mặc áo sơ mi đỏ rượu kết hợp với quần tây đen, trai đến mức thể tin , giống như một vị thần từ trời giáng xuống, khiến những phụ nữ mặt đều mất hồn.
Cung Thành hất tay phụ nữ , hai tay đút túi trầm giọng : "Đại tiểu thư nhà họ Trương tác phong như ? Tùy tiện thể đánh ?"
Mặc dù nhà họ Trương là gia đình quyền quý nhưng cũng thể sánh bằng thế lực của nhà họ Cung.
Cô Trương lập tức chút chột , âm thầm cúi đầu: "Cung thiếu, là cô va , nếu cũng sẽ gây rắc rối cho cô ."
Cung Thành nhướng mày, giọng điệu mang theo chút lạnh lẽo: "Chiếc váy của cô bao nhiêu tiền, đền cho cô là , hà tất làm ầm ĩ ở đây."
Nghe , cô Trương sợ hãi liên tục xua tay : "Không cần, cần, váy đáng bao nhiêu tiền, Cung thiếu cần đền."
Nếu tiền mà nhận, coi như đắc tội với nhà họ Cung, nhà họ Trương cũng dám.
Cung Thành nhếch môi, nhẹ: "Vừa nãy cô váy đắt ?"
"Không đắt, một chút cũng đắt." Cô Trương xong, dẫn những khác lủi thủi rời .
Các vị khách vây xem xung quanh cũng dần dần tản .
①①
Cung Thành Chu Nghiên, tùy tiện hỏi: "Em chứ?"
Chu Nghiên ngây , trong mắt ngấn lệ, đối diện với khuôn mặt tuấn tú tà mị của , tim cô đập nhanh.
Cô vội vàng cúi đầu trả lời: "Tôi , cảm ơn Cung thiếu."
"Không gì." Cung Thành thấy túi quần áo cô đang cầm: "Đây là quần áo mang cho cô bé Tô ?"
Chu Nghiên gật đầu.
"Tôi mang qua là ." Cung Thành nhận lấy túi rời .
Chu Nghiên bóng lưng rời , mãi thể hồn.
Cung Thành đến bên ngoài nhà vệ sinh, thấy Tô Tinh Nại khoác áo khoác chạy từ nhà vệ sinh nữ, vô tình va lòng .
Anh vội vàng đỡ cô, quan tâm : "Chạy nhanh làm gì, mang quần áo đến cho em ."
Chúc mừng bạn thể tận hưởng thời gian và ưu đãi giảm giá cho dùng mới, nhấp đăng nhập để nhận.