Lúc , bác sĩ bước , Phó Minh Thần nhắc nhở: "Bệnh nhân nhiều vết thương , cần sát trùng và băng bó ngay lập tức. Xin mời ngoài đợi một lát."
Phó Minh Thần dù nghi ngờ đến mấy cũng chỉ thể ngoài đợi.
Sau khi bác sĩ và y tá băng bó xong, trong phòng chỉ còn hai họ.
Lâm Hinh Nhi giường, đôi mắt vô hồn trần nhà, trong mắt đầy bi thương.
Phó Minh Thần xuống mép giường, lên tiếng: "Nói , rốt cuộc là chuyện gì?"
Cô lóc nắm lấy tay , sụt sịt : "Họ mấy cùng đánh một em, đánh em đau nhức khắp ."
Phó Minh Thần khuôn mặt nhỏ nhắn lóc của cô , chất vấn: "Chỉ đơn giản là đánh em thôi ?"
Trên mặt Lâm Hinh Nhi thoáng qua một tia hổ và tức giận, cố gắng giữ bình tĩnh : "Họ còn cưỡng h.i.ế.p em, đó báo cảnh sát. Cảnh sát đến kịp thời nên họ thành công."
Phó Minh Thần coi như tin lời cô , những vết thương lớn nhỏ cô , cau mày : "Em gây thù chuốc oán gì ở bên ngoài mà họ đối xử với em như ?"
Cô nắm lấy cánh tay , khẳng định chắc nịch: "Là Uyển Ngư. Cô chúng vẫn còn ở bên , cô trả thù em."
"Không thể nào." Phó Minh Thần trực tiếp phản bác: "Tiểu Ngư nếu động thủ với em thì động từ lâu , cần gì đợi đến bây giờ."
Hơn nữa, gần đây Giang Uyển Ngư mất tích thấy bóng dáng, tin Giang Uyển Ngư sẽ làm chuyện .
Thấy tin, trong mắt Lâm Hinh Nhi càng thêm tức giận, nghiến răng : "Em như thế mà vẫn tin. Ngoài cô thì sẽ ai tay nặng như với em."
Phó Minh Thần thấy phiền phức, dậy : "Em cứ nghỉ ngơi cho , đợi cơ thể hồi phục. Sau đó sẽ tự hỏi Tiểu Ngư. Nếu đúng là cô làm, sẽ bảo cô đến xin em."
"Minh Thần..." Lâm Hinh Nhi còn gì đó, nhưng thấy rời .
Cô tức giận nắm chặt chăn, trong mắt đột nhiên phát ánh sáng độc ác. Lúc ngay cả Phó Minh Thần cũng tin cô !
Trong đầu cô hiện lên tất cả những gì xảy trong phòng riêng.
Cô như con cá thớt, mặc xẻ thịt, mấy đàn ông phiên làm nhục cô . Khoảnh khắc đó cô sống bằng chết!
Bây giờ cơ thể tàn tạ của , ngay cả cô cũng cảm thấy đau lòng.
Cô chỉ thể nghĩ rằng kế hoạch của bại lộ, đây là sự trả thù của Giang Uyển Ngư dành cho .
Ánh mắt điên cuồng và độc ác của Lâm Hinh Nhi như kim băng lạnh lẽo, dốc hết sức lực nguyền rủa: "Giang Uyển Ngư, cô sẽ c.h.ế.t yên!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/mang-thai-ga-cho-hao-mon-chong-cu-hoi-han-giang-uyen-ngu-pho-lam-chau-trsh/chuong-194-giang-tieu-nhu-hen-ho-voi-tinh-nhan.html.]
như Giang Uyển Ngư dự đoán, hôm nay Giang Thiên Thành tổ chức tiệc bạn bè tại nhà, phòng khách náo nhiệt.
Khi Phó Lâm Châu đến, thấy bảo vệ ở cửa, tất cả đều trong giúp đỡ.
Cao Tân ôm một bó hoa ly lớn, hỏi: "Phó gia, cần thẳng ?"
Anh gì, bước trong.
"Mọi hôm nay ăn uống vui vẻ, chơi hết nhé!" Giang Thiên Thành ở vị trí chủ tọa, thể hiện uy phong của một gia chủ, tiếp đãi một bàn bạn bè.
Đào Hồng ở bên cạnh phụ họa, : "Lần sẽ là đến ăn tiệc cưới của Tiểu Nhu nhà chúng . Mọi đều đến ủng hộ nhé."
Giang Tiểu Nhu bên cạnh cúi đầu hổ.
Bạn bè đều chúc mừng họ, khiến Giang Thiên Thành và Đào Hồng vui mừng khôn xiết.
Giang Tiểu Nhu ngẩng đầu đối diện, Ninh Đào hôm nay cũng đóng vai bạn của Giang Thiên Thành đến dự tiệc.
Hai , một luồng ám lan tỏa trong khí.
Ninh Đào nhướng mày hiệu cho cô , ánh mắt quyến rũ.
Giang Tiểu Nhu đặt bát đũa xuống, Đào Hồng bên cạnh : "Mẹ, con khó chịu, lên lầu nghỉ ngơi một lát. Mọi cứ ăn ."
Đào Hồng liếc Ninh Đào, gật đầu đáp: "Được, lên lầu nghỉ ngơi ."
Giang Tiểu Nhu dậy về phòng, đó Ninh Đào cũng dậy theo.
Ninh Đào đến phòng, thấy cô bên trong, liền lao tới ôm lấy cô : "Bảo bối, nhớ em c.h.ế.t mất!"
Giang Tiểu Nhu ghét bỏ đẩy , vui : "Anh đến đây làm gì hôm nay? Lỡ như bạn bè của bố em phát hiện mối quan hệ của chúng thì chúng sẽ tiêu đời!"
Ninh Đào vẻ mặt quan tâm : "Phó gia ở đây thì sợ gì? Hơn nữa, đám bạn đó chẳng là vì nể mặt em sắp gả nhà họ Phó nên mới đến làm bạn với bố em ? Bây giờ họ dám đắc tội với bố em."
Giang Tiểu Nhu: "Nói thì , nhưng em vẫn lo lắng."
Ninh Đào kéo cô đến mép giường, dỗ dành lừa gạt : "Đừng lo lắng nữa. Hai ngày gặp bé con của . Để bố xem nào."
Giang Tiểu Nhu lộ vẻ ghét bỏ: "Xem thế nào?"
Ninh Đào kéo cô lên đùi , bàn tay lớn từ váy cô mò lên: "Đương nhiên là bố sẽ đưa xem bé con..."