Hỷ Nhi mắt đỏ hoe: “Chị, đều tại Hỷ Nhi vô dụng! Hại công tử phát hiện…”
Ta chấm mũi cô bé: “Đừng thế, bây giờ chị thật sự một việc nhờ em giúp.”
“Chị cứ , em nhất định làm chu !”
“Em giúp đến khách sạn phía tây thành nhắn cho em gái Liên Nhi một câu, cứ … cứ việc đều , bảo em an tâm ở , những chuyện khác cần lo lắng. Rồi giúp đưa bạc cho em . Nhớ kỹ, tuyệt đối chuyện ở Hoắc phủ cho em , chỉ bảo em tự chăm sóc bản là .”
“Chị yên tâm, em ngay đây!”
13
Thấy sắp đến giờ Tỵ, lòng khẽ động, sang đến nhà bếp.
Tìm nhà bếp mượn cối đá, xay một ít đậu nành, làm chút đậu phụ non để lấy lòng Hoắc Vân Dung.
Làm một nửa, nhớ Hoắc Vân Dung cực kỳ thích hoa mai, xay chút hoa mai trộn ?
Nghĩ là làm, đậu phụ trộn nước mai hồng hồng mềm mềm, tinh tế đáng yêu, khiến thèm ăn.
Lại làm thêm món thịt xào củ sen bình thường, giòn tan sảng khoái.
Tính toán thời gian để mang sang bên đó.
Khi gõ cửa bước , tóc Hoắc Vân Dung chỉ dùng một dải lụa xanh đơn giản buộc .
Mái tóc đen nhánh tùy ý rủ xuống ngang eo, chau mày đang gì đó bàn sách.
Ta thấy ăn mặc như , thầm nghĩ hôm nay chắc chắn sẽ ngoài.
“Công tử, dùng bữa.”
“Ừm.” Hắn liếc mắt, đặt bút xuống.
Ta vội vàng đưa khăn nóng cho .
Bên cạnh mở bát đựng, mùi thơm nức mũi khiến khỏi thèm ăn.
Hắn nhận lấy cái bát nhỏ, nếm thử một miếng.
Chỉ vài cái ăn hết sạch thức ăn.
Ta một bên, lặng lẽ chờ dùng bữa xong, nhanh chóng dọn hộp thức ăn định .
“Chờ …”
Lòng giật , nghĩ xem là chỗ nào làm hài lòng, vội vàng quỳ xuống đất chờ lệnh.
Đầu gối quỳ xuống đau nhức, nhưng vẫn đổi sắc mặt: “Công tử gì dặn dò?”
Hơi thở khựng , hừ lạnh một tiếng: “Lui xuống !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/mang-thai-con-cua-phan-dien/chuong-6.html.]
Ta hiểu tại , nhưng cũng vốn thất thường, lặng lẽ dậy.
Chỉ là khi dậy suýt chút nữa vững, may mà Triển Phong đỡ một tay.
“Đa tạ Triển thị vệ.”
Ngẩng mắt lên thoáng thấy sắc mặt Hoắc Vân Dung xanh mét, càng dám nán , vội vàng lùi xuống.
Buổi tối tìm Triển Phong, trịnh trọng cảm ơn : “Đa tạ Triển Đại ca, là liên lụy.”
“Công tử thực sự g.i.ế.c , cô cũng cứu Triển Phong một mạng, thể thấy với công tử mà cô là giống khác.”
Ta khổ: “Chẳng qua chỉ là bỏ hơn khác ba phần tâm sức, nếu lòng, ai cũng thể làm .”
Hắn trầm ngâm một lát: “Cô , công tử cô ở đó từ sáng sớm, cứng rắn nhịn đến tối, mới cô khỏi phủ, vì thế mới nổi trận lôi đình.”
“Sao thể… Hỷ Nhi rõ ràng làm theo lời mà.”
“Ban đầu cũng tin, nhưng nhớ buổi sáng công tử liếc y phục, một câu gì đó ‘nha đầu cũng lười biếng’. Lúc đó cứ tưởng nhầm, giờ nghĩ thì chắc chắn Hỷ Nhi làm khác gì đó so với cô, công tử phát hiện . Người tưởng cô chỉ lười biếng một chút, liền nhắm một mắt mở một mắt, ai ngờ…”
14
Lời của Triển Phong những khiến cảm thấy là đặc biệt duy nhất, trái còn khiến như lâm đại địch.
Ta làm việc nhất, chỉ Hoắc Vân Dung thể khai ân thả tự do.
theo đà , chẳng đời đừng hòng rời khỏi Hoắc phủ ?
Trời còn sáng, gọi Hỷ Nhi và Ngân Nhi đến mặt.
Biết từ từ giao việc của Hoắc Vân Dung cho họ, Hỷ Nhi và Ngân Nhi vội đến mức bật .
“Chị, bây giờ em thấy công tử là chân run , trong lòng sợ hãi lắm.”
“Em cũng …” Ngân Nhi cũng vẻ mặt sợ hãi, “Công tử đáng sợ lắm, nhưng chỉ cần chị ở đó, công tử liền đáng sợ nữa.”
Ta cau mày: “Đâu đáng sợ như các em , công tử ngày thường tuy thích giữ vẻ mặt nghiêm nghị… nhưng…”
Ta thể bịa thêm nữa!
Ngay cả trong lòng cũng cực kỳ sợ , làm thuyết phục họ đây?
“Thôi , các em .”
Hỷ Nhi nũng nịu lay tay : “Chúng em cả đời theo chị mới chứ!”
cả đời theo Hoắc Vân Dung!
Nếu như những gia đình giàu bình thường, thì làm nô tì cả đời cũng .
Có thể đảm bảo no ấm suốt đời, thì dù bán tử khế cũng chấp nhận.
Thế nhưng luôn lấy mạng !