Mang Không Gian Chạy Nạn, Mẹ Con Cùng Sinh Nhai - Chương 70

Cập nhật lúc: 2025-10-14 07:13:38
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai trò chuyện lâu.

Khương Tuệ Hòa pha chế hai thang thuốc, giao cho Vân Nhi.

"Con cứ việc trở về, chăm sóc thật . Tiếp theo bất cứ chuyện gì thẩm tử làm, con đều cần quản, cũng cần hỏi.

Đợi thời cơ đến, thẩm tử sẽ gọi con."

Vân Nhi ngoan ngoãn gật đầu, vái Khương Tuệ Hòa hai cái, mới xách thuốc về.

Tiễn Vân Nhi , Khương Tuệ Hòa cũng chỉnh đốn cảm xúc của , đó như chuyện gì, tiếp tục nghiền thuốc của nàng.

Quả nhiên, khi Triệu Quý, thôn trưởng, uống hai thang thuốc của Khương Tuệ Hòa, thể nhanh chóng hồi phục.

Những lời đồn đại đây về tà ma, hạ độc cũng tự nhiên tan biến.

Vân Nhi vẫn như thường lệ, tiếp tục sống cùng đôi vợ chồng nhà họ Triệu, chỉ là cứ cách vài hôm đến chỗ Khương Tuệ Hòa lấy thuốc.

Cứ thế, Vân Nhi và Tiểu Hoa trở thành đôi tỷ thiết, gì là thể .

Khương Tuệ Hòa dặn dò Vân Nhi từ , nên nàng tuyệt đối nhắc nửa lời về chuyện nhà họ Triệu.

Cứ như mười mấy ngày trôi qua, thể Triệu Quý dường như bình phục .

Tuy nhiên, còn tìm Vân Nhi nữa.

Không dám, mà là gần đây Triệu Quý phát hiện thể mắc một chứng bệnh khác.

Thứ của còn dùng nữa.

Mỗi sáng sớm, Triệu Quý tỉnh dậy sẽ cởi quần xem xét.

Ngày , mỗi buổi sáng, thứ đó đều cương cứng như trụ trời, tràn đầy tinh thần.

Thế nhưng gần đây phát hiện, ngay cả buổi sáng, thứ đó của cũng mềm xèo, chẳng chút phản ứng nào.

Triệu Quý nghĩ chắc là do mới mắc bệnh nặng, thể hồi phục .

Cũng quá để ý.

nửa tháng nữa trôi qua, tình hình của Triệu Quý những khá hơn, mà còn trở nên nghiêm trọng hơn.

Những nữ nhân trong thôn từng cùng mây mưa trong rừng cây đều tìm đến Triệu Quý, hỏi tình nhân mới .

Triệu Quý vội vã đến mức yên.

Hắn đến trấn tìm mấy vị đại phu, xem xét mãi cũng chẳng nguyên cớ, mỗi chỉ kê một đống thảo dược bổ thận tráng dương mang về nhà là xong chuyện.

Vì căn bệnh , Triệu Quý ngày ngày mất ngủ, thể cũng càng thêm gầy gò.

Thế nhưng, Triệu Quý vẫn cứ cách vài hôm đến nhà họ Triệu trêu ghẹo Vân Nhi.

Vân Nhi dù Triệu Quý giờ mắc chứng bệnh bất lực , nhưng Khương Tuệ Hòa làm chỗ dựa, nàng luôn đường hoàng đẩy Triệu Quý .

Cứ như một tháng nữa trôi qua.

Tinh thần Triệu Quý càng lúc càng mơ hồ, cả trở nên lẩm cẩm.

Chỉ cần thấy những thôn dân bằng ánh mắt khác lạ, liền chửi rủa ầm ĩ, năng lung tung.

Dần dần, trong thôn đều Triệu Quý mất trí .

Mọi càng lúc càng quỷ dị, thậm chí còn nhà Triệu Quý nuôi nữ quỷ, hút hết dương khí của , Triệu Quý ngủ với thứ sạch sẽ, nên quỷ ám.

Người trong thôn hễ thấy Triệu Quý ngoài là tránh xa hết mức thể, ai nấy đều sợ dây dưa.

Bị trong thôn đối xử như , Triệu Quý là thôn trưởng tự nhiên thể chịu đựng nổi.

Hắn càng thêm ăn ngon, ngủ yên, đầu óc rối bời.

Giờ đây chỉ thể còn hùng phong của nam nhân, mà tinh thần cũng dần sụp đổ.

Ngày nọ, Vân Nhi làm một bàn đầy thức ăn, đặc biệt mời Triệu Quý đến dùng bữa cùng cha Nương .

Vân Nhi còn cố ý làm bộ thẹn thùng chủ động quyến rũ Triệu Quý, ám chỉ rằng tối đến thể cùng nàng ngủ.

Triệu Quý lâu gần nữ sắc, lòng tràn đầy vui mừng, nghĩ rằng nếu ôm ấp thể trần trụi của nữ nhân, chắc chắn thể hùng phong.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/mang-khong-gian-chay-nan-me-con-cung-sinh-nhai/chuong-70.html.]

Thế là, Triệu Quý liền sớm sớm hò hét đến nhà họ Triệu.

Sau một hồi ăn uống, đôi vợ chồng nhà họ Triệu và Triệu Quý đều uống chút rượu, tất cả đều say mèm gục bàn.

Trong rượu bỏ thuốc mê, họ sẽ thể tỉnh .

Vân Nhi trong bếp lặng lẽ cầm ngọn đuốc bước , một lời, chút do dự mà châm lửa đống củi chất sẵn ở chân nhà.

Châm lửa xong, Vân Nhi nhanh chóng chạy sân, yên lặng chờ đợi ngọn lửa bùng lên.

Cho đến khi ngọn lửa nuốt chửng ba gian nhà đất, Vân Nhi mới bắt đầu lớn tiếng gào thét, "Có ! Cứu mạng! Triệu Quý phát điên đốt nhà con !"

Đợi đến khi các thôn dân ngủ say vội vàng đến chuẩn dập lửa, thì chỉ thấy một Vân Nhi đầu bù tóc rối, đầy tro bụi, ngã vật đất.

Cái sân nhà họ Triệu mắt, biển lửa nuốt chửng.

"Đứa trẻ đáng thương, cha nương. biểu ca đều còn nữa.

Con làm đây?"

Thôn dân hề thương xót Triệu Quý c.h.ế.t thảm, mà hơn thế là căm phẫn.

Còn đối với đứa cô nhi đáng thương , ai nấy đều lực bất tòng tâm.

"Vân Nhi, đến nhà , làm con gái của , sẽ nhận nuôi con."

Sau lưng Vân Nhi, Khương Tuệ Hòa mỉm nhàn nhạt, bên cạnh là Tiểu Hoa với vẻ mặt đầy mong chờ.

Thôn dân Khương Tuệ Hòa nguyện ý thu nhận Vân Nhi, ai nấy đều vỗ tay tán thưởng.

"Tốt lắm, lắm, Vân Nhi, con nơi nương tựa , Khương nương tử là một , còn là thần y, con cơm ăn ."

Vân Nhi nước mắt giàn giụa nhào lòng Khương Tuệ Hòa, nghẹn ngào gọi một tiếng: "Nương."

"Ấy, từ nay về , chính là nương của con, con sẽ gọi là Khương Vân Nhi, là con gái của Khương Tuệ Hòa ."

Khương Tuệ Hòa ôm đứa cô nương đáng thương , nhẹ nhàng vỗ về lưng nàng.

Tiểu Hoa kéo tay Vân Nhi, "Đi thôi, , chúng về nhà."

Nhà họ Khương thêm một cô con gái, tên là Khương Vân Nhi.

Quyết định , ngay từ đầu tiên Vân Nhi kể về những gì xảy , Khương Tuệ Hòa thầm định đoạt trong lòng.

Nàng sắp xếp cho Vân Nhi một căn phòng riêng, nhưng Vân Nhi ngủ cùng Tiểu Hoa.

Tiểu Hoa mừng rỡ thôi, vui vẻ giúp Vân Nhi chuẩn đồ dùng sinh hoạt.

Nhị Phúc giờ đây ngày nào cũng học ở trấn, trong nhà thêm một chị, vô cùng thích thú, ngày nào cũng quấn lấy Vân Nhi.

"Vân Nhi tỷ tỷ, tỷ chữ , giúp chữ ? Phu tử giao nhiều bài tập quá, kịp."

"Nhị Phúc, tỷ tỷ ngu , cơ hội học, chữ ."

"Vậy dạy tỷ, dạy tỷ mấy chữ Khương Vân Nhi ?"

"Được, Nhị Phúc dạy tỷ tỷ nhé."

Phúc Bảo trong nhà dường như hiểu chuyện, lạ sân nó luôn gào to sủa "gâu gâu", nhưng từ khi Vân Nhi đến, nó từng sủa sai lấy một .

Vì thế, Nhị Phúc thưởng cho Phúc Bảo mấy khúc xương thịt.

Tiểu Hoa sợ Vân Nhi ở nhà buồn chán, bèn dẫn nàng cùng đến cửa tiệm học thêu thùa.

Vân Nhi vô cùng trân trọng cơ hội , chăm chỉ tả xiết.

Nhờ sự xuất hiện của Vân Nhi, dần dần quên Hồ Kim Xương.

Khương Tuệ Hòa với rằng Hồ Kim Xương tìm một vợ hơn, và nơi khác an cư lập nghiệp.

Nghe tin , vui mừng nhất ai khác chính là sư phụ của Khương Tuệ Hòa, Từ lão gia tử.

Ông sớm Hồ Kim Xương ý đồ bất chính, nhưng bản tuổi cao sức yếu, bất cứ lúc nào cũng thể về Tây, nên dễ dàng phá hỏng chuyện của đồ nhi.

Cho đến khi tin Hồ Kim Xương , Từ lão gia tử mới run rẩy với Khương Tuệ Hòa:

"Đi , , kẻ lương nhân."

Một ngày nọ, ba tháng , sân nhà họ Khương đột nhiên xuất hiện một vị khách mời mà đến.

Loading...