Mang Không Gian Chạy Nạn, Mẹ Con Cùng Sinh Nhai - Chương 49
Cập nhật lúc: 2025-10-14 05:05:32
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Bị hắt hủi
Tiễn Nương con Điền Lan Hoa , Khương Tuệ Hòa sắp xếp đồ vật mà Điền Lan Hoa mang đến một lượt, chuẩn nấu bữa ăn đầu tiên trong nhà mới.
Tuy rằng điều kiện trong núi cải thiện nhiều, nhưng bữa cơm ba bữa của bọn trẻ vẫn thể thiếu rau dại.
Thứ đối với những gia đình khá giả hơn, chẳng qua chỉ là thức ăn nuôi heo.
Bốn Nương con trải qua một năm sống trong núi sâu, Khương Tuệ Hòa cũng cảm nhận cuộc sống mà gian Nương để mang đến.
Nàng đổi một cân bột mì, nửa cân thịt heo, cùng hành, gừng, tỏi và các loại gia vị trong Không gian Thương Thành, tranh thủ thời gian còn sớm, làm cho bọn trẻ một bữa sủi cảo nhân thịt heo.
Bỏ qua những vết chai sạn do làm ruộng, làm việc bao năm, đôi tay Khương Tuệ Hòa vẫn vô cùng khéo léo.
Không lâu , mấy chục chiếc sủi cảo nhân thịt heo tinh xảo, tròn trịa làm xong.
Mấy đứa trẻ từng thấy sủi cảo, càng đừng là ăn.
Khi Khương Tuệ Hòa làm sủi cảo, Tiểu Hoa cũng rửa sạch tay, bắt chước dáng vẻ của Nương mà làm theo đúng kiểu đúng dáng.
Tuy rằng bằng Khương Tuệ Hòa làm, nhưng Khương Tuệ Hòa thấy con gái tài nghệ trong tay giống hệt nàng.
Đôi tay nhỏ nhắn nắn vỏ bột vô cùng linh hoạt.
Đại Phúc và Nhị Phúc hứng thú với những công việc lặt vặt .
Đại Phúc ôm cuốn sách liên quan đến việc xây nhà mà Khương Tuệ Hòa lấy từ gian cho , bên cạnh đúng kiểu đúng dáng.
Nhị Phúc thì xổm bên bàn trêu chọc Phúc Bảo.
“Đại Phúc, con mới hơn ngàn chữ, hiểu ?”
Khương Tuệ Hòa cán bột hỏi.
Đại Phúc ngẩng đầu lên, vẻ mặt vẫn còn luyến tiếc, “Mẫu , những chữ con hiểu lắm, nhưng cuốn sách mẫu cho con vẽ nhiều hình.”
Đại Phúc lật một trang, đưa đến mặt Khương Tuệ Hòa.
“Mẫu , xem trang , tuy những gì đó con hiểu, nhưng con hiểu ý nghĩa.
Đây là khi xây nhà cần xây dựng nền móng vững chắc, thì ngôi nhà mới thể kiên cố.
Vật liệu nhất là đá, tiếp theo cũng thể dùng cây khi đốt thành than, hoặc tre, v.v.
Nền móng đủ sâu, và chọn ở nơi đất đá lỏng lẻo.”
Đại Phúc lý cứ, Khương Tuệ Hòa xong còn xem qua các văn tự trong sách, dường như nội dung bé đúng sáu bảy phần so với những gì sách .
Khương Tuệ Hòa hài lòng gật đầu :
“Con ngộ tính thật là một chuyện .
cần ghi nhớ nóng vội.
4. Sau theo thầy giáo thật mà học chữ, con sẽ hiểu những cuốn sách .”
Đại Phúc gật đầu lia lịa, “Con mẫu , con nhất định sẽ học hành chăm chỉ.
Khi nào con thể học ạ?”
Khương Tuệ Hòa ngừng một chút.
“Hiện tại chúng mới đến thôn Quế Hoa, tiên tìm cách vững gót chân, hòa hảo với láng giềng.
Sau đó mới tìm thầy giáo cho các con.”
Tiểu Hoa như hiểu ý mẫu , nghiêm túc phụ họa:
“Mẫu lý, chúng tìm cách hòa nhập với trong thôn Quế Hoa , nếu sẽ ức h.i.ế.p mất.”
Khương Tuệ Hòa Tiểu Hoa đầy mãn nguyện, cảm thấy con gái lớn hơn một chút.
Mấy Nương con , lâu nấu xong một nồi sủi cảo thơm ngon khiến thèm nhỏ dãi.
Khương Tuệ Hòa vốn mang một đĩa sang biếu gia đình Điền Lan Hoa.
khi suy nghĩ, vẫn quyết định tạm thời dừng .
Ngày còn dài, cần vội vã nhất thời.
Hương vị thịt heo nuôi trong nhà so với thịt heo rừng thì tinh tế hơn, cũng mùi hôi tanh khó chịu đặc trưng đó.
Ba đứa trẻ ăn sủi cảo, trong mắt tràn đầy sự ngạc nhiên.
Một bữa cơm xong, ba đứa trẻ mỗi đứa ăn ít nhất mười chiếc sủi cảo.
Khương Tuệ Hòa cũng ăn một bữa no nê.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/mang-khong-gian-chay-nan-me-con-cung-sinh-nhai/chuong-49.html.]
Sau bữa cơm, Khương Tuệ Hòa sắp xếp các con ở trong sân dọn dẹp rau dại, còn thì xách thùng nước về phía giếng làng.
Các gia đình ăn trưa xong, đều ở cửa sân nhà để tiêu hóa thức ăn.
Khương Tuệ Hòa vài bước, gặp một hàng xóm.
Khương Tuệ Hòa định chào hỏi, thấy đối phương hung hăng liếc mắt trắng với nàng, bước sân nhà , “rầm” một tiếng đóng sập cửa .
Khương Tuệ Hòa chút ngạc nhiên, cũng chẳng làm gì, đắc tội với hàng xóm ?
Chưa kịp nghĩ nhiều, Khương Tuệ Hòa gặp hai phụ nữ đang tới.
Trong đó một là vị đại tỷ mà nàng cùng Điền Lan Hoa giặt đồ bên ao khi đầu tiên nàng đến thôn Quế Hoa để dò đường.
Khương Tuệ Hòa chào hỏi:
“Đại tỷ, tỷ còn nhớ ? Hôm nay chuyển thôn Quế Hoa .
Sau mong các tỷ chiếu cố nhiều hơn.”
Khương Tuệ Hòa tự cho rằng vô cùng khách khí.
Nào ngờ vị đại tỷ lạnh lùng với vẻ mặt chán ghét:
“Nhớ , đương nhiên nhớ .
Lúc nên bắt chuyện với .
Ai mà là loại như .”
Khương Tuệ Hòa xong, quả thực mịt mù hiểu.
“Đại tỷ, lời của tỷ là ý gì? Ta là loại nào?”
“Hừ, lười biếng nhảm với loại chỉ chiếm tiện nghi như ngươi, nhất nên sớm dọn .”
Vị đại tỷ xong, cùng một phụ nữ khác kề vai trừng mắt Khương Tuệ Hòa một cái thật mạnh, đầu mà bỏ .
Tuy bản cũng chẳng bận tâm đến những lời đồn đại khác, nhưng Khương Tuệ Hòa lúc quả thực mơ hồ hiểu mô tê gì.
Đi mãi đến bên giếng nước, nàng gặp mấy lão hán đang hút thuốc lào thành giếng, cùng hai lão phụ đang múc nước.
Khi Khương Tuệ Hòa tới, nàng nhiệt tình chào hỏi họ, nhưng vẫn ai đáp .
Hơn nữa, một lão hán còn phun một ngụm nước bọt về phía Khương Tuệ Hòa, miệng lẩm bẩm điều gì đó.
Khương Tuệ Hòa lúc đang vội vàng múc nước về, cũng gây thêm rắc rối.
Thế là nàng im lặng đợi bên cạnh để múc nước.
Nào ngờ, khi vị đại nương phía múc xong nước, trực tiếp đẩy một tấm đá gần đó qua, che kín miệng giếng.
“Đại thẩm, còn múc nước.
Lát nữa múc xong, sẽ đậy .”
Khương Tuệ Hòa ôn hòa với lão phụ nhân .
“Múc nước? Ngươi dựa mà múc nước của chúng ?
Đây là cái giếng mà tất cả trong thôn Quế Hoa chúng dùng từng nhát cuốc đào nên, dựa mà để ngươi, một kẻ ngoại lai nửa đường chạy đến chiếm tiện nghi, múc nước của chúng ?
Thật vô sỉ.”
Lão phụ nhân xong, phì một tiếng mạnh Khương Tuệ Hòa, gánh thùng nước bỏ .
“ , thật vô sỉ, thôn của chúng là do tổ tiên vất vả xây dựng, dựa mà để một kẻ ngoại lai dọn đến là dọn đến?”
“Nghe kẻ vô sỉ còn là góa phụ, dọn đến thôn chúng thật là xúi quẩy.”
“Mau cút , đừng ở thôn Quế Hoa chúng mà đáng ghét.”
Những xung quanh kẻ nọ, thốt những lời khó .
Khương Tuệ Hòa dường như một chút manh mối.
Nàng tranh luận ngay với , mà trực tiếp xách thùng nước đến nhà Điền Lan Hoa.
Trước khi dọn đến thôn Quế Hoa, nàng nhờ nhà họ Lâm làm cầu nối, tìm thôn trưởng Triệu Quý, xin ông trưng cầu ý kiến của dân làng.
Thôn trưởng khẳng định rõ ràng là ý kiến gì, nên nàng cũng dứt khoát giao hai mươi lượng bạc cho thôn trưởng.
Kể cả khu đất hoang để nàng xây nhà, cũng nhiều xác nhận với thôn trưởng, chứ nàng tự ý hành động.
Những thôn dân lúc ác ý lớn như đối với nhà nàng, điều bình thường.
Tuy nàng mang theo mấy đứa trẻ, quả thực là cô nhi quả phụ, nhưng cũng thể chịu đựng khác sỉ nhục và vu khống như .
Khương Tuệ Hòa trong lòng phiền muộn, ba bước làm hai bước đến sân nhà họ Lâm.