Ôn Nhu theo lực của dậy, Dương Phàm đặt chiếc ô tay cô, "Cô đợi một chút, lái xe đưa cô ."
Sếp Thần vốn dĩ bảo đưa Ôn Nhu , nên dù lái xe đưa , Sếp Thần cũng sẽ gì.
Ôn Nhu nắm chặt cán ô, dùng sức chớp hàng mi ướt đẫm, thẳng biệt thự xa hoa bất thường trong màn mưa.
Cô cũng sống trong biệt thự như , thích bên cạnh, quyền thế, nhưng phận như cô, định sẵn chỉ thể thấy cảnh tượng như trong mơ.
Dương Phàm lái xe đón Ôn Nhu, đưa cho cô một chiếc khăn khô.
"Lau , đừng để cảm."
Ôn Nhu đưa tay nhận, như vô tình chạm mu bàn tay .
Dương Phàm giật rụt tay , khẽ ho một tiếng, "Tôi đưa cô về căn hộ thu dọn đồ đạc , cố gắng chuyển trong vòng một tuần nhé."
Đây là quyền lợi cuối cùng mà thể tranh thủ cho cô.
Xe dừng cửa căn hộ, Dương Phàm đưa ô cho cô, "Bên Tổng giám đốc Bùi, cô đừng đến nữa, tình cảm của và cô Diêu ."
Bàn tay đang lơ lửng của cô nắm lấy, cơ thể Dương Phàm cứng đờ.
"Em ơn Sếp Thần giúp em khi em bắt nạt, nhưng em thích..."
Dương Phàm ngẩng đầu , mắt cô gái đỏ hoe, đôi mắt long lanh thẳng .
Anh dùng sức nuốt một ngụm nước bọt, chậm rãi rụt tay , "Cô Ôn rõ là , về đây."
"Sau , trợ lý Dương còn đến thăm em ?"
Lời của cô gái như mật ngọt, lọt tai Dương Phàm, như đang mời nếm thử viên kẹo đó.
Anh hoảng loạn : "Tùy, tùy tình hình , cô Ôn chuyện gì thì thể gọi điện cho ."
"Có câu của , em mãn nguyện ."
Ôn Nhu mở cửa xe bước xuống, như nhận thấy vẻ mặt đỏ bừng, tim đập thình thịch của đàn ông, cô cầm ô bên xe, "Trợ lý Dương, thượng lộ bình an."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/ly-hon-roi-than-phan-co-dieu-bi-lo-dieu-khe-nguyet-ky-huan/chuong-891-nguoi-toi-thich.html.]
"Được."
Sau khi xe rời , nụ mặt Ôn Nhu tắt hẳn, cô lạnh lùng thứ xung quanh.
Cô vứt ô , mặc cho mưa rơi xuống , tóc ướt sũng dính mặt, cô , lúc cô chắc chắn t.h.ả.m hại.
Cô nhắm mắt , dang hai tay, lặng lẽ đón nhận cơn mưa lớn.
Từ nay về , cô và Bùi Tịch Thần thực sự còn liên hệ gì nữa ?
Nước mắt lăn dài, hòa những hạt mưa, cùng rơi xuống đất.
"Cô Ôn."
Có gọi cô, Ôn Nhu mở mắt , phát hiện bên cạnh từ lúc nào dừng một chiếc xe sang trọng.
Diêu Hiên ở hàng ghế , khẽ mở cửa sổ xe.
"Không ngờ cô sở thích tắm mưa, thể dành chút thời gian, chuyện với cô."
Ôn Nhu đưa tay lau nước mưa mặt, t.h.ả.m hại lên xe.
"Tổng giám đốc Diêu, tìm chuyện gì?"
"Đối với cô mà , là chuyện ."
*
Bùi Tịch Thần lên lầu tắm rửa, một bộ quần áo mới xuống lầu, ném thẳng chiếc quần tây đó thùng rác.
Anh nhận tin nhắn của em gái, rằng tâm trạng của Nguyệt Nguyệt vẫn , xách món quà chuẩn , đến nhà bạn gái nhận .
Đều tại , quên mất rắc rối ở đây.
nếu Ôn Nhu ngoan ngoãn một chút, thực sự ngại tài trợ cho cô học hết đại học, nhưng hơn thế nữa thì , bất kỳ ý nghĩ nào khác đối với Ôn Nhu.
Anh đến bên ngoài biệt thự của Nguyệt Nguyệt, hít một thật sâu, hy vọng hôm nay thể làm hòa với cô, như buổi tối sẽ ngủ một .
Anh tự lái xe đến, xách quà xuống xe, bấm chuông cửa, chỉnh quần áo, xuất hiện mặt bạn gái với một hình ảnh hảo.