Lưu đày ba nghìn dặm, ta nhờ tài nấu nướng đưa cả nhà thăng tiến - Chương 58: Khác gì cướp đoạt
Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:55:16
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Từng vấn đề cứ quanh quẩn trong lòng Sang Du, chẳng mấy chốc, ba đến chỗ ở của Tiểu Hổ.
Cổng viện đóng chặt, qua hàng rào thấy bóng , cửa nhà cũng đóng.
Sang Du bước tới gõ vài cái, ai đáp . Nàng đang nghĩ nên tìm trong làng thì thấy một nhà bên cạnh thấy động tĩnh liền thò đầu .
“Tìm Tiểu Hổ , xay gạo ở cối xay , ngươi cứ đến đó là tìm thấy .”
Sau khi cám ơn đối phương, Sang Du dẫn cha tiếp tục về phía .
Vị trí cối xay nàng , đây còn định mang một ít hạt giống đến đó để xay xát tiện ăn, nhưng chuyện nối tiếp chuyện khác, bận rộn đến mức đầu óc cuồng mà quên mất chuyện .
Đi qua từng ngôi nhà đến gần cối xay, từ xa Sang Du thấy một đang sức đẩy thanh gỗ cối xay vòng, Tiểu Hổ thì là ai.
Lúc ánh mặt trời vẫn gay gắt, nhưng trán đầy mồ hôi.
Cối xay nhỏ hơn đẩy còn khó khăn, huống hồ là cối xay lớn như , một đứa trẻ mới lớn đẩy lên vất vả, nhưng vẫn cắn răng kiên trì.
Thấy Sang Du nháy mắt hiệu cho Sang Vĩnh Cảnh, Sang Vĩnh Cảnh ngơ ngác nàng hỏi: “Du nhi, con nháy mắt với làm gì, mắt con cát ?”
Sang Du: … Nàng coi như thế nào là trí mưu, tình cảm đều cạn kiệt, chẳng chút tinh ý.
Nàng dứt khoát thẳng: “Phụ , giúp một tay , chúng nhờ làm việc, tiên tỏ thái ý luôn là đúng đắn.”
Mặc dù Tiểu Hổ chỉ đóng vai trò trung gian kết nối chứ trực tiếp tham gia việc xây nhà của gia đình nàng, nhưng chắc chắn trong khe núi nhà nào đàn ông chất phác, nhà nào đàn ông lười biếng.
Bỏ cùng một tiền, nhưng những thợ mời đến và hiệu quả làm việc của họ khác .
Bây giờ lên giúp một tay tỏ ý , tự nhiên sẽ thấy hồi báo.
Sang Vĩnh Cảnh vẫn hiểu rõ ý định của Sang Du lắm, đây xung quanh y là bạn bè ăn chơi, nào ai dạy y những đạo lý đối nhân xử thế .
Tuy nhiên y vẫn lời, vì con gái làm , y cứ thế mà làm thôi.
Y thẳng đến nắm lấy đầu của thanh gỗ giúp sức, lực cản trong tay lập tức giảm đáng kể.
Tiểu Hổ lúc mới tinh thần phân thần sang bên cạnh, lập tức nhận đối phương: “Thúc Sang, thúc đột nhiên đến ? Là tìm xây nhà ?”
Sang Vĩnh Cảnh gật đầu, ngay cả cơ mặt cũng đang căng lên: “Chuyện đó lát nữa , cứ xay xong bột .”
Có thêm giúp, lúa Tiểu Hổ mang đến nhanh xay xát xong. Hắn cẩn thận để sót một hạt gạo nào cho túi, vỏ lúa xay cũng gom góp kỹ lưỡng.
Làm xong những việc , nở nụ Sang Vĩnh Cảnh: “Đa tạ thúc Sang giúp đỡ.”
Chuyện xay gạo , nếu chịu bỏ tiền, trong làng nhiều sẵn lòng giúp, nhưng Tiểu Hổ vẫn luôn tự làm, tiền của còn việc khác cần dùng.
Sang Vĩnh Cảnh đang xoa bóp cánh tay ê ẩm của , thể y cũng chẳng mạnh mẽ đến mức nào, chỉ mới đẩy cối xay một lúc mà cánh tay đau nhức.
“Tiểu Hổ, chúng định xây nhà, cần đăng ký ở ?”
Người hỏi là Sang Du, nàng nghĩ ai khoanh một mảnh đất là thể xây dựng tùy ý, nếu những ở lối khe núi tại liên kết xây dựng một nơi trú ẩn.
Nụ mặt Tiểu Hổ càng đậm hơn, lúm đồng tiền cũng hiện , thích giao thiệp với thông minh, chuyện đỡ lo đỡ tốn sức.
Không như những kẻ nhà quê thiếu kiến thức , đăng ký nộp tiền liền nghi ngờ cố ý lừa gạt họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/luu-day-ba-nghin-dam-ta-nho-tai-nau-nuong-dua-ca-nha-thang-tien/chuong-58-khac-gi-cuop-doat.html.]
“Tất nhiên là , chuyện dù cô nương hỏi cũng với cô nương. Sau khi chọn xong chỗ, đến nhà trưởng thôn đăng ký và nộp một khoản phí nhất định, mới thể đường đường chính chính xây nhà.”
Đương nhiên khoản phí cũng quá cao, cũng sẽ tùy tiện định giá, thường là dựa diện tích xây dựng và vị trí mà thu phí, nhiều nhất cũng quá trăm văn.
Còn tiền thu , trưởng thôn cũng sẽ tư túi, mà dùng để tu sửa các công trình trong thôn, mặc dù bọn họ cũng rốt cuộc tu sửa , tu sửa ở .
Nghe còn nộp thêm tiền, Sang Vĩnh Cảnh trừng mắt: “Sao còn nộp tiền, đất cũng tên.”
Sang Du hiệu cho y bớt nóng nảy, trực tiếp đồng ý: “Được, phiền ngươi dẫn chúng một chuyến.”
Chuyện sớm trong dự liệu của nàng, nàng đối với việc nộp tiền thì ý kiến gì, nhưng trong khe núi cả trưởng thôn, nàng thật sự ngờ tới.
“Được thôi.” Tiểu Hổ sảng khoái đồng ý, nhưng hai túi đồ bên cạnh cối xay chút khó xử: “…chỉ là về một chuyến .”
Trong thôn làng nào đạt đến cảnh giới đêm đóng cửa, đường nhặt của rơi, thể cứ ôm hai túi đồ mà trong thôn .
"Chuyện chẳng hề gì, trời còn sớm mà."
Vốn là các nàng đường đột tới, thể làm lỡ việc của khác, Sang Du giúp cầm một túi nhưng Tiểu Hổ nghiêm từ chối.
"Đâu lý lẽ nào để chủ nhà giúp làm việc, ngoài chừng thế nào. Hơn nữa, Sang thúc giúp một đại ân, chút đồ vẫn thể vác ."
Làm nghề nha nhân , thứ cần chỉ là mối quan hệ, mà còn cần cả tình thương và trí tuệ, thiếu một thứ cũng .
Người chủ động giúp đỡ, tự nhiên sẽ ghi nhớ ân tình . phàm là chuyện gì cũng cần tiến lùi, thể cứ mãi thiếu nợ ân tình, nợ tiền dễ trả, nhưng nợ ân tình thì khó trả lắm .
Không thể cãi , Sang Du cũng miễn cưỡng, một nhà ba cứ thế theo thong thả bước .
Sang Vĩnh Cảnh cho đến lúc mới dám hỏi điều băn khoăn trong lòng: "Du Nhi, chúng thật sự sẽ nộp tiền cho cái tên trưởng thôn c.h.ế.t tiệt đó ?"
"Nộp chứ." Sang Du khẳng định gật đầu.
"Vì ? Chẳng khế ước văn thư gì cả, một câu nhẹ bẫng liền bắt chúng nộp tiền, khác gì ăn cướp ."
Sang Vĩnh Cảnh xưa nay là luôn tuân thủ quy tắc nhất, sách quá lâu, hận thể chuyện đều làm theo chế độ quy tắc.
Dù văn khế đất đai đơn giản dấu quan phủ, thì khoản tiền nộp cũng nộp . Đằng gì cả, chẳng là biếu ?
Sang Du chọc : "Ý tứ thì đúng là gần như , khoản tiền chúng nhất định nộp, coi nó như phí bảo hộ thì lẽ sẽ dễ chấp nhận hơn."
Nàng liền nghĩ vì phụ nữ và trẻ con trong hẻm núi ngoài đều , hóa còn một trưởng thôn thu tiền, chỉ là thế nào mới thể làm trưởng thôn.
Đi theo Tiểu Hổ đến một căn viện, bức tường rào bằng tre bao quanh, trong lòng Sang Du một suy đoán.
Trong sảnh chính của căn nhà một đàn ông trung niên tầm bốn mươi tuổi đang , râu dài, vẻ mặt giận mà vẫn toát uy nghiêm.
Khí chất của ông khác biệt với những mà Sang Du gặp trong hẻm núi gần đây, qua là lâu ngày ở vị trí cao.
Tiểu Hổ vốn cũng thu nụ , vẻ mặt nghiêm túc trình bày rõ ràng việc với ông .
Sau khi xong lời kể, Thẩm Văn Phú khẽ gật đầu, ánh mắt lướt qua ba nhà họ Sang đang một bên.
Tiểu Hổ vị trí mà họ chọn, miêu tả cũng khá chính xác, Thẩm Văn Phú cần tốn nhiều công sức cũng nắm rõ cụ thể ở .
Ông trầm ngâm một lát đưa giá: "Ừm, thôi, cứ nộp tám mươi văn ."