Lưu đày ba nghìn dặm, ta nhờ tài nấu nướng đưa cả nhà thăng tiến - Chương 158

Cập nhật lúc: 2025-09-26 09:00:38
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Món vịt nấu rượu hoàng tửu ma dũ, khi múc xong Sang Du mới thời gian để lo cho nồi ma dũ thái lát luộc hai .

Nước luộc ma dũ thái lát thứ hai vẫn còn vàng, nhưng so với đầu thì màu sắc nhạt nhiều.

Sang Du rửa sạch cái thau đựng thạch ma dũ đó, múc vài muỗng nước sạch, dùng muỗng lỗ vớt từng miếng ma dũ trong nồi ngâm nước sạch.

Những miếng ma dũ thể chế biến thành các món ăn thông thường, thái sợi, thái miếng trộn gỏi, xào, hầm canh... đều .

Để ở nhiệt độ thấp trong hầm và nước mỗi ngày, thể bảo quản ít nhất từ ba đến năm ngày.

Ma dũ làm bằng cối xay đá bề mặt lồi lõm đều, vuông vắn như dụng cụ đời , nhưng cũng tạm coi là chấp nhận .

Sang Hưng Hạo rón rén thò đầu , những miếng ma dũ đang ngâm trong nước bên cạnh bếp, cảm thấy thứ dường như vẻ ăn một chút.

Sang Du còn tiếc, nếu ma dũ thể nấu xong sớm hơn, nàng thể nấu cùng với vịt , làm món ăn kèm.

Tuy nhiên, giờ làm thành một món ăn riêng cũng tệ, nàng ngẩng đầu về phía cái đầu nhỏ đang che tai trộm chuông bên cạnh bếp, nghĩ rằng nếu khác thì khác cũng sẽ thấy .

"Hạo nhi ăn vị gì, xào, hầm trộn gỏi?"

Hoàn bại lộ như thế nào, Sang Hưng Hạo gọi tên, từ từ dậy, ngượng nghịu: "Tỷ tỷ, ăn món nào cũng ."

Đệ đưa câu trả lời rõ ràng, Sang Du dứt khoát tự quyết định.

Vì ngày mai sẽ chợ bán đồ ăn vặt, thì hôm nay cứ pha sẵn một phần nước sốt nền, làm một đĩa ma dũ trộn gỏi cho nhà nếm thử.

Ma dũ bản mùi vị, làm thành mùi vị gì đều dựa gia vị tẩm ướp.

Sang Du lấy một cái đĩa, thái tỏi băm, hành lá, ngò rí, bột thù du, đun nóng dầu rưới từng đợt lên để kích thích hương thơm, đó thêm nước tương, giấm, đường, muối và một lượng nhỏ nước, tất cả trộn đều.

Lấy vài miếng ma dũ ngâm trong nước lạnh rửa sạch bằng nước lạnh, thái thành miếng nhỏ đổ nồi chần qua nước hai ba phút, đó vớt ngâm nước lạnh.

Sau đó thể cho đĩa trộn đều với nước sốt, để mỗi miếng ma dũ đều thấm đẫm gia vị.

Cứ như , một đĩa ma dũ trộn gỏi đơn giản thành.

Trong lúc nàng bận rộn, Sang Hưng Gia bên ngoài chẻ xong một bó lớn xiên tre, khi bê bếp, lúc ngửi thấy mùi thơm , theo bản năng hít hà.

"Tiểu , xiên tre cần làm xong một phần , đưa cho , đây là mùi gì mà thơm thế?"

"Thử một miếng xem ." Sang Du vô cùng nhiệt tình đưa đĩa ma dũ trộn gỏi đến mặt .

Hít hà, cái màu sắc , cái hình dáng , chẳng lẽ đây chính là món ăn làm từ cái thứ ma dũ độc ?

Sang Hưng Gia nhất thời tâm niệm xoay chuyển nhanh chóng hiểu chuyện, sự thèm ăn khơi dậy lập tức biến mất, kéo theo sắc mặt cũng tái vài phần.

vẫn từ chối, run rẩy đưa tay về phía đĩa, địa ngục thì ai địa ngục, thể thật sự để cha thử độc chứ.

Ngay khi sắp chạm miếng ma dũ, cổ tay nắm chặt, nín thở, còn tưởng rằng tâm tư của Sang Du thấu.

thấy Sang Du nhíu mày cẩn thận ngón tay một lúc, khẽ lắc đầu: "Tay bẩn thế thì đừng tự lấy nữa, đút cho ."

Suốt ngày bận chẻ tre, khiến ngón tay và kẽ ngón tay cái cùng ngón trỏ của đều nhựa tre nhuộm thành màu xanh đen, e là trong thời gian ngắn khó mà rửa sạch.

Nàng gắp một miếng đưa đến bên miệng Sang Hưng Gia, thấy mãi há miệng còn nghi hoặc: "Vừa nãy còn ăn , há miệng?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/luu-day-ba-nghin-dam-ta-nho-tai-nau-nuong-dua-ca-nha-thang-tien/chuong-158.html.]

Sang Hưng Gia nhắm mắt làm liều, há miệng nuốt miếng ma dũ thấm đẫm gia vị trong.

Đang nghĩ cứ nhai qua loa nuốt xuống, ngờ càng nhai càng thơm, cảm giác trong miệng cũng vô cùng kỳ diệu.

Đệ nên miêu tả cảm giác như thế nào đây, khi nhai thể thấy tiếng "lạo xạo" nhẹ, thể cảm nhận miếng ma dũ đứt gãy trong miệng.

Hơi giống như măng tre giòn non, nhưng hơn măng tre vài phần sự mềm mại, mép giòn tan, bên trong dai mềm.

Không nhai nát, cũng nấu kỹ nên nhai nổi, mà là vặn, nhai thích.

Hương vị gia vị bám cũng vặn, vị chua cay kích thích nước bọt ngừng tiết , càng làm tăng thêm cảm giác 'sảng khoái', khiến kết cấu giòn tan càng thêm tươi mới.

Tóm gọn chỉ mấy chữ: Càng nhai càng thơm, càng nhai càng nhai tiếp.

“Mùi vị thế nào?” Sang Du đôi mắt tràn đầy mong đợi y, chờ đợi một lời đánh giá.

nỡ nhưng khi nhai đến mức độ nhất định, miếng khoai nưa cũng nuốt xuống. Sang Hưng Gia nuốt xuống, câu đầu tiên thốt là: “Ta thể ăn thêm một miếng nữa ?”

Lời còn hữu dụng hơn bất kỳ lời khen ngợi nào. Sang Du lập tức nở nụ tươi rói, miệng đáp lời ngay: “Đương nhiên thể, cho ăn thêm một miếng, còn đợi đến bữa ăn hẵng dùng.”

Sang Vĩnh Cảnh vẫn luôn vểnh tai trộm trong bếp xảy chuyện gì, tay cầm xẻng, khi đào khi , cổ vươn dài một khúc, nhưng cũng chẳng thấy gì.

Y chỉ thấy Sang Hưng Gia cầm một đống que tre , với đôi má phồng nhai nhóp nhép thứ gì đó bước , mặt còn tràn đầy vẻ say mê.

Hỏng bét !

Y thầm nhủ , vội vàng tiến lên hỏi: “Gia nhi, con lẽ ăn thứ đó chứ? Có chỗ nào thoải mái ? Ý thức còn minh mẫn ? Có chóng mặt ?”

Sang Hưng Gia vốn định nhai thêm một lát, đành bất đắc dĩ nuốt thức ăn trong miệng xuống: “phụ , con , thật là, thứ mùi vị ngon tuyệt.”

“Thật sự ?” Sang Vĩnh Cảnh vẫn yên tâm.

“Thật .” Sang Hưng Gia ưỡn ngực, tiếp tục xuống chiếc ghế đẩu nhỏ của , bận rộn chẻ que tre.

Sang Du nhận lấy những que tre đó, khi rửa sạch, đem que tre cho nồi, đổ nước lạnh ngập que tre, đun sôi lửa lớn để luộc que tre.

Tre tươi bản mang theo vị chát đặc trưng của vật liệu gỗ, que tre qua luộc nước tuy cũng thể dùng, nhưng chất liệu bản quá giòn dễ gãy, những sợi tre xung quanh còn dễ làm xước má khi ăn.

Chuẩn thêm một chút, chỉ thể làm tăng độ cứng và độ dai của que tre, mà còn tiện loại bỏ những sợi tre nhỏ.

Sau khi que tre luộc xong, vớt , mang theo mùi hương thanh khiết của tre gỗ, rửa sạch bằng nước lạnh ngâm trong nước để dự trữ.

Que tre hút nước khi xiên xong ngâm trong nước dùng, sẽ còn vì hút nước nở mà làm nguyên liệu lỏng lẻo rơi rụng.

Hai chiếc nồi trống, một cái nấu cơm, một cái cho xương vịt thêm nước hầm lấy canh.

Sang Du thêm củi bếp, gọi Sang Hưng Hạo cùng bưng một thau lớn rau củ rửa sạch cắt xong và que tre đang ngâm nước khỏi bếp.

Công việc sắp tới nhiều, nàng một thể xoay sở hết.

Thấy nàng bưng thau , Tạ Thu Cẩn vội vàng dọn dẹp đồ lặt vặt bàn trong đình hóng mát, nhường cho nàng một trống.

“phụ , đại ca, đừng bận nữa, qua đây giúp xâu xiên.” Nàng đặt thau lên bàn, vô cùng tự nhiên gọi hai qua giúp.

Họ cũng lời, lập tức bỏ dở công việc đang làm mà về phía .

“Trước tiên hãy rửa tay.” Sang Du vội vàng bổ sung thêm một câu.

Loading...