Cố Vân Phi tiếp tục hỏi: “Evelyn trong lĩnh vực y học, những thành tựu gì?”
Thấy bố quan tâm tới thần tượng của , Cố Nhược hưng phấn kể: “Evelyn thật sự giỏi. Vài năm khi ở Mỹ, ông thực hiện một ca phẫu thuật cấy ghép tim đảo ngược, từ đó nổi tiếng trong giới y học. Ngoài , nhiều ca phẫu thuật của ông còn đưa sách giáo khoa. Ông là tấm gương cho mỗi sinh viên y học chúng !”
Cố Vân Phi xong trầm ngâm. Trong những năm len lỏi giới thượng lưu, ông hiểu ở đây quan trọng sức khỏe đến mức nào.
Nếu thể quen Evelyn, chắc chắn sẽ thêm một mối quan hệ quý giá.
Nghĩ , Cố Vân Phi vỗ vai Cố Nhược, : “Đã cơ hội gặp tài giỏi như , buổi giảng nhớ xin địa chỉ liên lạc nhé.”
Dù ông , Cố Nhược chắc chắn cũng sẽ hỏi, Evelyn là thần tượng lớn nhất của cô.
Cô gật đầu: “Bố yên tâm, con nhất định bỏ lỡ cơ hội .”
Lục Cảnh Minh đám cưới của trai với Cố Thanh định ngày, lập tức sững sờ.
Trước đó, còn tưởng đủ thời gian để phá hỏng cuộc hôn nhân bất công , nhưng ngờ cô và nhà Cố nhanh chóng ấn định ngày.
Bây giờ thực hiện kế hoạch thật nhanh, nếu , cô bé dối sẽ thật sự bước nhà họ.
Anh gặp Cố Thanh một , xem cô rốt cuộc là thế nào.
Anh tin thể làm gì cô .
Lục Cảnh Minh kịp suy nghĩ, phòng lấy điện thoại gọi cho Cố Nhược.
Dù ấn tượng với Cố Nhược, nhưng lúc tình hình cấp bách, chỉ thể thông qua cô để liên lạc với Cố Thanh.
Điện thoại gọi, lâu máy.
Từ tiệc sinh nhật, hai còn liên lạc.
Cố Nhược thấy Lục Cảnh Minh gọi, nhớ chuyện bùng tiệc sinh nhật, còn một chút bực bội, nhưng nghĩ , gọi, chắc cũng là vì cô.
Cô khẽ hắng giọng, nhẹ nhàng hỏi: “Lục thiếu gia, cần chuyện gì ?”
Lục Cảnh Minh quanh co, trực tiếp : “Tôi gặp Cố Thanh.”
Cố Nhược cứng mặt, vài giây mới lắp bắp: “Gì… gì cơ?”
Cô khó tin, sợ nhầm.
Lục Cảnh Minh ngắn gọn: “Chuyển lời cho Cố Thanh, ngày mai gặp cô . Hoặc, cô đưa WeChat cho cô .”
Cố Nhược thể tin, tại gặp Cố Thanh? Tại tìm cô đều vì một lý do nào đó liên quan đến cô ?
Bác sĩ Lâm là , Lục Cảnh Minh cũng .
Cô dò hỏi: “Lục thiếu gia, tìm chị làm gì chứ?”
Lục Cảnh Minh khó chịu với cách dò hỏi của cô, nhíu mày: “Tôi tìm cô tất nhiên là việc, cô hỏi nhiều ? Chỉ cần thông báo là .”
Cố Nhược gặp Cố Thanh, vì đây cô từng trong nhóm phóng túng, Cố Thanh , ai cũng nghĩ .
Nếu Lục Cảnh Minh gặp cô thật, lời dối của cô sẽ bóc trần.
“Thật may, chị dạo cứ ngoài hoài, ở nhà, khó mà gặp một .”
Cố Nhược nhếch môi, vô cảm dối: “Hơn nữa, chị tính tình cô lập, trong nhà cũng ít ai chuyện với chị , huống chi là ngoài. Tôi cũng WeChat của chị .”
Cô tính cách cô lập, nhưng thực chất tạo cảm giác cao ngạo, ai sánh .
Lục Cảnh Minh nửa tin nửa ngờ, Cố Thanh kiêu ngạo thật, nhưng cô em gái thể quá lên đến mức câu nào.
Qua thái độ của cô, nhận cô giúp .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/luc-thieu-vo-anh-la-bac-si-thien-tai-luc-canh-viem-co-thanh-plxj/chuong-26-cam-giac-trom-ga-khong-thanh-mat-luon-ca-thoc-nhu-the-nao.html.]
Tại cô gặp Cố Thanh, thèm lý giải.
Anh gật đầu, điện thoại: “Được, nếu cô làm trung gian, tự tìm cách.”
Nói xong, cúp máy.
Nghe , Cố Nhược hoảng hốt. Với Lục Cảnh Minh, nếu gặp Cố Thanh, chuyện khó.
Nếu gặp Cố Thanh thật, thấy cô , sẽ còn ngăn cản gì đám cưới của cô và Lục Cảnh Viêm nữa?
Cố Nhược càng nghĩ càng lo, tuy hiện tại thích Lục Cảnh Viêm nữa, nhưng cô chấp nhận Cố Thanh dễ dàng lấy cô từng thầm thương.
Cô thể, cô chịu…
Cố Nhược cau mày, nghiến môi, lo lắng hiện rõ gương mặt.
Cô nghĩ đủ cách, ngăn gặp Cố Thanh.
Nhìn bàn đầu giường, chợt thấy bát cháo nóng hầu bưng lên, mắt cô sáng lên.
Cô nghĩ một kế hoạch tuyệt vời.
Lục Cảnh Minh từng gặp Cố Thanh, cô trông thế nào.
Nếu khi gặp, mặt cô hủy hoại, dù gặp thật, cũng sẽ cho một “vô vị” trở thành chị dâu.
Nghĩ tới việc Cố Thanh sẽ xí, Cố Nhược nhịn , bật .
Ngày hôm .
Cố Thanh rửa mặt xong, xuống phòng ăn sáng.
Nửa giờ , Cố Nhược trong bếp, động tĩnh, nhẹ nhàng di chuyển, múc một bát cháo nóng.
Thấy Cố Thanh ở bàn, cô đưa hai tay, chậm rãi tiến cửa bếp.
Cố Thanh ăn bánh mì hầu chuẩn , thoáng thấy vạt áo màu hồng, đang lén lút tiến về phía .
Trong nhà Cố, chỉ Cố Nhược mặc màu .
Hóa cô trốn trong bếp?
Và đang nghĩ mưu hại gì nữa đây?
Cố Thanh nhướn mày, mắt liếc theo Cố Nhược.
Cô như vấp chân, đổ về phía cô.
Cố Thanh đặt bánh xuống, lập tức dậy né tránh.
Động tác dậy của cô khiến ghế lùi một đoạn.
Hành động bất ngờ khiến Cố Nhược giật , phản xạ lùi , quên mất tay vẫn cầm bát cháo nóng.
Cô loạng choạng, cháo trào , b.ắ.n lên tay.
Đau đến mức cô la thất thanh, ném bát , nhưng bát dính cháo, tay trượt, một ít cháo b.ắ.n lên cổ.
Cố Nhược lập tức đau đến rơi nước mắt.
Cô Cố Thanh dậy đột ngột chắc là cố tình dọa .
Cố Nhược ôm tay, ngẩng mặt, trợn mắt Cố Thanh.
Cố Thanh nhanh miệng khi cô kịp mắng: “Cảm giác ‘trộm gà thành, mất luôn cả thóc’ thế nào? Em gái khó chịu ? Dù bát cháo cũng khá nóng nhỉ.”