LỪA NHẦM ANH TRAI CỦA BẠN THÂN - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-10-02 14:19:25
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 5

“Sao chứ.” Phạm U chống cằm, đáp thản nhiên:

“Em thật sự ngờ, một làm ăn giỏi giang như , mà trong chuyện tình cảm là một kẻ ngu ngốc.”

thở dài một , đầy căm phẫn:’

“Thôi, cũng trách , tội nhân lớn nhất vẫn là con đàn bà lừa đảo quá đáng ghét.”

Tôi thầm cắn môi.

Tôi là kẻ lừa đảo.

cũng cách nào mở miệng giải thích.

Phạm U nhẹ giọng khuyên:

“Anh đừng cứ nghĩ mãi đến cô nữa. Hôm nay là Chủ Nhật, ngoài chơi, đổi khí cho bớt buồn?”

Phạm Việt thờ ơ:

“Không .”

“Sao ? Anh thích ngoài ? Vậy… KTV hát karaoke?”

Phạm U ngẫm một lát, lắc đầu:

“Không , Mễ Lạc chỉ hát mỗi bài ‘Sư Tử Tọa’, lát nữa KTV buồn chết.”

“Hay… để bọn em chơi game với nhé? Vừa khéo Mễ Lạc cũng mê game.”

Tôi đang thầm cảm khái vì Phạm U luôn nghĩ cho , chuyện gì cũng để ý tới .

lúc đó, đôi mắt đen với vàng mắt ửng đỏ của Phạm Việt đột nhiên thẳng tắp chằm chằm .

Ánh chậm rãi trượt xuống nốt ruồi đỏ xương quai xanh.

Ánh mắt dần biến từ hoang mang thành chấn động.

Tim thót một cái.

Chẳng lẽ chỉ cần “thích chơi game” cộng thêm “nốt ruồi” đủ khiến nhận ?

Không thể nào…

Trong khoảnh khắc , chợt nhớ .

Lúc chơi game cùng Phạm Việt, thường xuyên mở bài “Sư Tử Tọa” lặp lặp .

Còn với đó là bài thích nhất, cũng là bài duy nhất thể hát từ đầu đến cuối.

Tôi thậm chí cũng hát cho .

Vậy thì… Phạm Việt thật sự chính là cô bạn gái mạng của ?!

Phạm U ngơ ngác trai:

“Anh… vẻ mặt đó?”

Phạm Việt mím chặt môi, môi khẽ run.

Tôi sợ đột nhiên phun chuyện “ chính là bạn gái online” mặt Phạm U, để chấp nhận nổi sự thật, sinh chán ghét , đoạn tuyệt tình bạn với .

Trong cơn hoảng loạn, vội vàng chen lời khi Phạm Việt kịp :

“Anh, chuyện riêng với .”

“Chuyện gì?”

“Tôi riêng với , lên lầu ?”

Phạm U tò mò nghiêng đầu:

“Muốn gì mà cho tớ ?”

“Chỉ… một chuyện riêng tư thôi.”

“Ờ, hai cứ ở đây . Tớ về phòng sạc điện thoại.”

Nói xong, Phạm U xoay rời .

Tôi chạm ánh thẳng tắp của Phạm Việt, do dự mấy giây mới khẽ hỏi:

“Anh… điều gì ?”

“Biết điều gì?” Ánh mắt như loé sáng, hỏi .

Tôi khựng .

Hoá thật?

Tôi từng dùng bộ đổi giọng khi chuyện mạng với .

Còn “Sư Tử Tọa” từng là ca khúc nổi tiếng khắp nơi.

Việc thích và hát bài đó cũng chẳng gì lạ.

Nghĩ thông suốt điểm , lập tức đổi sang cách khác:

“Sau chuyện hôm qua, chỉ hiểu sẽ thích , mà thực cũng chẳng tí thích nào với cả.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/lua-nham-anh-trai-cua-ban-than/chuong-5.html.]

“Trước đây chỉ theo ý U U nên mới theo đuổi . giờ rõ với cô , từ nay sẽ theo đuổi nữa.”

Phạm Việt sững , nghiêm túc hỏi:

“Thật sự là… thích chút nào ?”

Tôi gật đầu chắc nịch.

Lồng n.g.ự.c rắn rỏi của Phạm Việt bắt đầu phập phồng dữ dội, là vì xong tức giận, đơn thuần là khó chịu trong .

Tôi nhỏ giọng thương lượng:

“Nên cũng đừng ghét nữa, tránh để U U kẹt giữa chúng mà khó xử.”

“... Cô lo cho em gái của ghê nhỉ.”

Phạm Việt nghiến răng nhả từng chữ, giọng oán trách ẩn chứa bực bội, thậm chí còn xen chút… tủi ?

“Nếu quan tâm…”

Ánh mắt Phạm Việt bỗng sáng lên, khóa chặt .

Tôi hiểu ý, chỉ giả vờ :

“Mà chắc cũng ‘nếu’ nào .”

“Anh từng còn chẳng bằng một sợi tóc của bạn gái cũ , nên chắc chắn quan tâm.”

“Tôi thì cũng sẽ tự chuốc lấy nhục nhã .”

Ánh mắt Phạm Việt chợt tối .

Giọng trầm trầm, như mang theo oán trách:

“Cô đang cố ý chọc tức ?”

“Đâu , chỉ đang làm theo đúng ý thôi.”

Phạm Việt khựng , nhắm mắt, đưa tay xoa ấn đường.

Tựa như nữa.

Tôi cũng nhân cơ hội dậy tìm Phạm U.

Phạm U cảm khái:

“Mễ Lạc, xinh như thế , sẽ rơi tay thằng đàn ông nào nữa.”

“Anh tớ để tớ giới thiệu cho bạn hồi nhỏ của tớ nhé?”

Tôi bất lực:

“Sáo lúc nào cũng nhiệt tình mai mối cho tớ thế?”

Trong lúc hai đứa chuyện, Phạm Việt xuống sofa bên cạnh.

“Tớ là thấy xinh thật thà, sợ trai đểu lừa thôi.”

Phạm U sang hỏi thẳng:

“Anh, thấy em giới thiệu Cố Bác cho Mễ Lạc làm bạn trai ?”

Ánh mắt Phạm Việt lập tức lạnh xuống:

“Em rảnh lắm ?”

“Em đang hỏi nghiêm túc đấy. Mễ Lạc là bạn nhất của em, em tìm cho đàn ông nhất.”

Phạm Việt khẽ lạnh:

“Người đàn ông nhất đang ngay mắt em đây.”

Phạm U ha ha:

“Em là nhất , nhưng thích Mễ Lạc, em cũng làm gì .”

Phạm Việt , giọng trầm nhưng rõ:

“Trước thích. Bây giờ thể thử.”

Tôi và Phạm U cùng lúc sững .

“Thử gì? Thử yêu đương?”

“Ừ.”

Phạm Việt thẳng , trong mắt còn vẻ lạnh lùng xa cách như , mà mang theo một thứ tình ý mơ hồ.

Phạm U hoảng hốt:

“Anh thế? Trước đây Mễ Lạc theo đuổi thì chịu, bây giờ theo nữa hẹn hò. Anh khác gì mấy gã đàn ông thả thính con gái ?”

Sắc mặt Phạm Việt chợt tối :

“Em dạo mồm miệng càng lúc càng bén nhỉ?”

“Đó là sự thật mà.” Phạm U trừng , “Hơn nữa Mễ Lạc rõ với em là thích . Anh bám lấy !”

Phạm Việt ngang ngược hẳn, giọng trầm xuống:

“Nếu cứ bám lấy thì ?”

“Gì cơ? Chẳng một lòng với con đàn bà lừa đảo ?”

Loading...