Lộc Xán - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-10-01 17:23:01
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Mợ gắp hai đũa đầy rau cải trắng xanh mướt, trứng chiên vàng ươm và sợi khoai tây vàng óng, đó chọn vài sợi thịt heo màu nước tương từ trong món khoai tây, hung hăng bỏ bát .

 

“Ăn ! Ngồi đây mà ăn!”

 

Tôi nhất thời hoảng sợ bối rối, từ chối: “Mợ ơi, nhiều quá ạ.”

 

Tôi nghĩ ăn càng ít càng , chi phí mợ chi cho sẽ càng nhỏ, như mợ sẽ ghét đến thế nữa.

 

Mợ vốn kiên nhẫn giải thích nên chỉ dùng giọng điệu đe dọa với : “Ăn nhanh lên, ăn chậm thì cút về nhà .”

 

Tôi đành hóp từng miếng cơm lớn, nhưng kìm nước mũi cay xè, nước mắt “lộp bộp lộp bộp” rơi bát.

 

Tôi vội vàng lau sạch nước mắt, bữa cơm ngon thế thể để bẩn .

 

Tay nghề của mợ , mợ nấu ăn còn cho dầu và gia vị. Mỗi món ăn bình thường, qua tay mợ nấu nướng đều trở nên thơm ngon và màu sắc hài hòa.

 

Giang Thiển “cạch” một tiếng ném đũa xuống, mắng : “Khóc cái gì mà ? Cho ăn cho ở mà vẫn lóc, làm như ai ức h.i.ế.p em .”

 

Tôi lắc đầu mạnh: “Em xin chị họ, em chỉ là vui quá. Bố cần em, may mà mợ cần em nên em làm ăn mày.”

 

Giang Thiển im lặng, còn mợ thì mắng chị một câu: “Ăn cơm nhanh , con lắm lời quá.”

 

Tuần đầu tiên đến nhà mợ, một đàn chim én nhỏ làm tổ ở ban công, mợ đây là điềm lành.

 

Nhờ phúc của đàn chim én nhỏ nên mợ vui vẻ, đạp máy may hát, còn may cho một bộ quần áo mới.

 

Mợ dạy hát: “Chim én nhỏ mặc áo hoa, mỗi năm xuân về đây. Tôi hỏi én nhỏ vì đến? Én nhỏ kiếp, lo chuyện của !”

 

Tôi hát theo từng câu từng chữ, đến khi thuộc bài thì quần áo may xong, mợ cũng bảo mặc thử.

 

Mợ dùng vải đen và vải trắng thừa của khác để làm quần áo, may cho một chiếc áo khoác ghép màu, thoạt trông đúng là giống chim én nhỏ.

 

Tôi mặc vặn.

 

Mợ bên cạnh gật đầu lia lịa: “ là giống hệt chim én nhỏ, tay nghề của mợ thì khỏi bàn. Con cởi , mợ thêu thêm một họa tiết nữa.”

 

Tôi sấp bàn, chăm chú mợ dùng chỉ đen và chỉ trắng thêu một con én nhỏ như làm ảo thuật.

 

Mợ giở cho xem, chút đắc ý: “Thế nào?”

 

Tôi gật đầu lia lịa: “Y hệt con én nhỏ ban công ạ.”

 

Mợ “hừ” một tiếng: “Đương nhiên , tay nghề của mợ, trong mười dặm tám làng tìm thứ hai .”

 

Mợ là một thợ may giỏi, những xung quanh đều tìm mợ để sửa quần áo.

 

Mỗi ngày mợ thể kiếm hai ba chục tệ, thậm chí còn lúc kiếm bốn năm chục tệ.

 

Mợ mợ tự nuôi sống bản , bản thể thẳng lưng, cần sắc mặt khác.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/loc-xan-cmuo/chuong-2.html.]

Mợ điều quan trọng nhất của con là tự nuôi sống bản .

 

Cuộc sống ngửa tay xin xỏ là khó khăn nhất.

 

Ngày hôm , mợ với rằng, đến tuổi học tiểu học.

 

Tôi hoảng sợ tột độ, vì học thì tốn tiền. Thế là vội vàng xua tay từ chối, cần học, ở nhà làm việc nhà là .

 

Mợ dọa , trẻ con học đều làm ăn mày. Mợ , học kiến thức, học tài năng, lớn lên trả tiền cho mợ.

 

Tôi lập tức cam đoan với mợ, lớn lên nhất định sẽ kiếm nhiều nhiều tiền, mua cho mợ nhiều sườn và nhiều quần áo mới.

 

Mợ ngẩn , mợ ngờ những lời mợ than phiền với bàn ăn về việc nhà tiền, hai năm mua quần áo mới, ăn sườn .

 

Mợ “hừ” một tiếng, : “Con học mẫu giáo bao giờ, thi điểm 0 về là may .”

 

Tôi , : “Nướng trứng vịt? Trường học còn thể nướng trứng vịt ? Vậy con nướng trứng vịt về mời cùng ăn!”

 

Mợ nhịn , nhẹ nhàng đánh miệng một cái : “Phì phì phì, Bồ Tát đừng , trẻ con năng kiêng kỵ gì!”

 

Đây là đầu tiên thấy mợ , thế là cũng theo mợ.

 

Mợ véo má : “Con đúng là tí nắng là rạng rỡ ngay.”

 

“Lộc Thúy Hoa, tên con quê mùa quá, uổng phí cái họ như . Mai bảo con đưa con làm hộ khẩu đổi tên .”

 

Mợ hỏi : “Con tên gì?”

 

Tôi lắc đầu, tên gì là .

 

Mợ : “Cứ gọi Lộc Xán , Xán trong ‘xán lạn’ của nắng.”

 

Lần đầu tiên học tiểu học, mang về cho mợ một đơn hàng lớn.

 

Bạn cùng bàn của xinh như tivi, nhà cũng tiền.

 

Khi thấy chiếc áo khoác của đặc biệt, hỏi: “Lộc Xán, áo của mua ở , tớ cũng bảo tớ mua cho tớ.”

 

Tôi đây là do mợ làm, mợ thông minh đảm đang, nấu ăn thì ngon tuyệt đỉnh, làm quần áo cũng tuyệt đỉnh.

 

Tan học, và bạn cùng bàn cùng, kéo xem chiếc áo khoác chim én nhỏ của , rằng cũng mợ may quần áo cho.

 

Tôi xoay một vòng mặt , lập tức bảo về hỏi mợ xem, làm ba chiếc áo khoác như , mỗi chiếc hai mươi tệ, làm . Nếu làm , ngày mai dì sẽ mang vải đến cho .

 

Tôi ngạc nhiên hỏi: “Ba chiếc ạ?”

 

Mẹ bạn cùng bàn giải thích, bạn cùng bàn của là con thứ ba trong ba chị em sinh ba, cái gì thì hai chị em cũng , nếu họ sẽ đánh .

 

, mắt làm ba chiếc, nếu làm , sẽ tiếp tục đặt hàng.

 

Tôi về nhà hỏi mợ, mợ bằng ánh mắt hiếu kỳ: “Con với dì thế nào?”

Loading...