CHƯƠNG 2: HÔN LỄ TỐC HÀNH VÀ LỜI CẢNH CÁO ĐẦU TIÊN
Đêm đó, Vy tài nào chợp mắt. Món nợ 20 triệu đồng, một con tưởng chừng nhỏ bé nhưng đủ sức bẻ gãy thứ cô đang , đẩy cô một ngã rẽ tưởng. Lấy chồng tỷ phú... chỉ trong một năm, vì một hợp đồng? Mọi thứ cứ như một giấc mơ hoang đường, nhưng từng chi tiết trong cuộc gặp với Lục Gia Minh hiển hiện rõ ràng, sắc lạnh như những lưỡi dao.
Sáng hôm , khi tia nắng còn kịp xuyên qua màn cửa sổ cũ kỹ, một chiếc xe đen bóng đỗ xịch cửa khu trọ. Người đàn ông mặc vest đen hôm bước xuống, tay là một tệp hồ sơ dày cộp khác. Bà chủ trọ cô đầy lo lắng.
“Tiểu Vy, đến đón em kìa. Họ là xe của Lục tổng...”
Vy gật đầu, cố giữ vẻ bình tĩnh. Cô khoác chiếc áo khoác mỏng, bước ngoài.
“Cô Trần, mời cô lên xe.”
Chiếc xe lao êm ru, đưa Vy rời xa con hẻm nhỏ quen thuộc. Trong xe, đàn ông lịch sự đưa cho cô một chiếc máy tính bảng.
“Đây là bản nháp hợp đồng hôn nhân. Mời cô xem qua. Nếu bất kỳ điều khoản nào thảo luận, cứ với .”
Vy cầm lấy, lướt qua từng dòng chữ. Khoản nợ 20 triệu ghi rõ là sẽ xóa bỏ ngay khi hợp đồng ký. Thời hạn hợp đồng là một năm, bắt đầu từ ngày diễn hôn lễ. Các điều khoản về tài sản, nghĩa vụ, và quyền lợi đều liệt kê chi tiết, khô khan và lạnh lùng như những điều khoản thương mại. Điều khiến cô sững sờ nhất là điều khoản về quyền riêng tư và can thiệp cuộc sống của đối phương ngoài mục đích hợp đồng. Thậm chí, việc con cũng đề cập, với một câu khẳng định ngắn gọn: "Không mang thai trong thời gian hợp đồng hiệu lực."
Cô hít sâu một . Mọi thứ sắp xếp tỉ mỉ, một kẽ hở.
“Cô cần tư vấn pháp lý ?” đàn ông hỏi, nhận thấy sự im lặng của cô.
“Không cần.” Vy lắc đầu. Cô lựa chọn nào khác. Dù kỹ đến , cô vẫn sẽ ký.
Chiếc xe dừng một biệt thự rộng lớn, kiến trúc hiện đại và sang trọng bậc nhất. Đây là nơi cô sẽ sống trong một năm tới.
“Cô Trần, mời cô .”
Một đội ngũ gồm chuyên gia trang điểm, nhà tạo mẫu tóc, và nhà thiết kế thời trang chờ sẵn trong phòng khách. Họ đều nở nụ chuyên nghiệp nhưng ánh mắt như đang đánh giá cô.
“Chào cô Trần, chúng là đội ngũ chuẩn cho hôn lễ của cô và Lục tổng.” Một phụ nữ mặc vest đen, trông như quản lý, lên tiếng. “Thời gian gấp rút, chúng cần bắt đầu ngay.”
Vy cảm thấy như một con búp bê, đưa qua tay từng một. Làn da nhợt nhạt phủ phấn, đôi mắt mệt mỏi kẻ vẽ sắc sảo, mái tóc suôn mượt tạo kiểu cầu kỳ. Chiếc váy cưới lộng lẫy mang đến, bằng chất liệu lụa satin cao cấp, điểm xuyết ren và pha lê, ôm lấy vóc dáng nhỏ bé của cô. Nó đến mức Vy dám tin đó là váy của .
Trong gương, một cô gái khác biệt hiện . Xinh , lộng lẫy, nhưng ánh mắt mang một nỗi buồn khó tả. Đây cô, Trần Tiểu Vy. Đây là cô dâu hợp đồng của Lục Gia Minh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/lay-chong-ty-phu/chuong-2-hon-le-toc-hanh-va-loi-canh-cao-dau-tien.html.]
Buổi tối, Vy đưa đến một nhà hàng sang trọng. Đây là buổi hẹn hò lãng mạn, mà là một cuộc gặp mặt "giới thiệu" với một đối tác kinh doanh quan trọng của Lục Gia Minh.
Anh chờ sẵn ở đó, vẫn bộ vest đen quen thuộc, nhưng hôm nay toát lên vẻ uy quyền hơn bao giờ hết. Khi cô bước , ánh mắt lướt qua cô một cách lạnh nhạt, chút cảm xúc, nhưng đủ để cô cảm thấy như một vật trưng bày.
“Giới thiệu với , đây là vị hôn thê của , Trần Tiểu Vy.” Lục Gia Minh , giọng điệu trầm ấm, tự nhiên đến mức khó tin. Anh đặt tay lên eo cô một cách hờ hững, nhưng đó là một cái chạm đầy tính sở hữu.
Vy cố gắng mỉm , đáp những lời chúc mừng và ánh mắt tò mò của . Cô cảm thấy lạc lõng giữa những con quyền lực, những câu chuyện làm ăn tiền tỷ, những ly rượu vang hảo hạng. Cô là một sinh viên nghèo, mới nghiệp, và giờ đang đóng vai vợ của một tỷ phú.
Sau bữa ăn, khi chỉ còn hai trong phòng, Lục Gia Minh sang cô, ánh mắt sắc bén.
“Cô làm lắm.” Anh , một lời khen mà như một lời nhận xét. “Hãy nhớ kỹ, mặt khác, cô là vợ . Phải tỏ tin tưởng, yêu thương. Đừng để lộ sơ hở nào. Tôi danh tiếng của ảnh hưởng vì một hợp đồng vớ vẩn.”
Vy ngẩng đầu lên. “Tôi . Tôi hợp đồng .”
“Tốt.” Anh gật đầu, đột nhiên tiến gần hơn, cúi xuống thì thầm tai cô, giọng lạnh lẽo như băng giá: “Và đừng bao giờ ý định lừa dối , Trần Tiểu Vy. Món nợ 20 triệu đó thể khiến cô mất tất cả, nhưng nếu cô dám vượt qua giới hạn của , cô sẽ mất nhiều hơn thế nữa.”
Hơi thở ấm nóng của phả tai cô, nhưng khiến cô rùng . Đó là một lời cảnh cáo, một lời khẳng định quyền lực tuyệt đối của . Cô cảm thấy nhỏ bé và yếu đuối hơn bao giờ hết con .
“Tôi hiểu.” Cô thì thầm, giọng khàn đặc.
Lục Gia Minh lùi , cô với ánh mắt thể . “Chuẩn . Ngày mai, chúng sẽ là vợ chồng.”
Hôn lễ diễn nhanh chóng và kín đáo, chỉ vài cận của Lục Gia Minh và những đối tác quan trọng. Không gia đình Vy, bạn bè của cô. Giữa gian lộng lẫy của một sảnh tiệc hạng sang, Vy và Gia Minh trao lời thề nguyện, những nụ giả tạo, và cả những ánh trống rỗng. Chiếc nhẫn kim cương lấp lánh ngón áp út của cô, lạnh buốt như chính mối quan hệ .
Khi buổi lễ kết thúc, Vy cảm thấy kiệt sức. Cô làm gì tiếp theo, đóng vai trò gì. Cô là vợ của tỷ phú, giấy tờ, nhưng cuộc sống của cô sẽ như thế nào? Liệu cô thể tồn tại trong cái thế giới xa hoa nhưng lạnh lẽo ?
Trong xe trở về biệt thự, Lục Gia Minh ở ghế , lướt điện thoại. Anh một lời nào. Vy ngoài cửa sổ, thành phố về đêm lấp lánh ánh đèn, nhưng cô cảm thấy lạc lõng hơn bao giờ hết.
Khi đến biệt thự, xuống xe , hề đợi cô. Vy bước ngôi nhà xa lạ, nơi cô sẽ bắt đầu một cuộc sống mới – cuộc sống của một cô vợ hợp đồng. Căn phòng ngủ chỉ định cho cô rộng lớn và sang trọng, nhưng một chút ấm. Cô tháo chiếc nhẫn kim cương đặt lên bàn, nó lấp lánh ánh đèn.
20 triệu. Một năm.
Đổi là sự tự do của cô. liệu cô tìm sự tự do một năm , cô sẽ mãi mãi mắc kẹt trong cái vỏ bọc ?