CHƯƠNG 14: KẺ GIỮ CHÌA KHÓA TRÁI TIM
Lục Gia Minh luôn là quyết định tất cả. Từ công ty, nhân sự, đến cả phận của phụ nữ đối diện mỗi ngày trong ngôi biệt thự xa hoa – Trần Tiểu Vy. một điều mà chính cũng lường : sự im lặng của cô khiến bận tâm quá nhiều.
Sáng nay, trong lúc xem bản tin kinh tế laptop, vô thức đưa mắt liếc sang phía bàn ăn. Vy yên lặng, đôi mắt cô cụp xuống, chỉ lặng lẽ gắp từng miếng nhỏ. Không ồn ào, cáu gắt, dỗi hờn. Mọi hành động đều đúng mực đến đáng sợ – như thể cô đang sống ở một nơi thuộc về .
Gia Minh cất laptop , lạnh lùng hỏi:
“Cô chuyện gì ?”
Vy ngẩng lên, ánh mắt tia cảm xúc nào. “Không, gì cả.”
Sự trống rỗng trong đôi mắt khiến thấy khó chịu, một cảm giác rõ ràng len lỏi trong lồng n.g.ự.c – giống như cảm giác khi thấy một tác phẩm quý giá ai đó đặt sai chỗ.
“Chiều nay cuộc họp. Cô phép ngoài nếu theo.”
“Tôi .” – Vy gật đầu như một cái máy, cúi xuống ăn tiếp.
Gia Minh cô thêm vài giây, đó dậy rời khỏi phòng ăn. bóng dáng cô vẫn ám ảnh trong đầu suốt buổi sáng, đến mức khiến quên mất trả lời hai cuộc gọi từ cổ đông chính.
---
Cùng lúc đó, ở một quán cà phê nhỏ khuất con hẻm trung tâm thành phố, Trần Nhật Nam đang vùi đầu laptop. Ánh mắt nhòe nhiều giờ liền tài liệu. Trước mặt là một bản hồ sơ đầy dấu vết giao dịch – các khoản chuyển nhượng liên quan đến Lục Gia Minh và một tổ chức tài chính tên.
“Không ngẫu nhiên mà mua món nợ đó...” – Nhật Nam lẩm bẩm.
Anh thể yên khi em gái – duy nhất còn của gia đình – đang ràng buộc bởi một đàn ông đầy toan tính. Và cái cách Vy trả lời tin nhắn, bắt máy, càng khiến tin chắc: cô đang giám sát nghiêm ngặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/lay-chong-ty-phu/chuong-14-ke-giu-chia-khoa-trai-tim.html.]
Anh in một tập hồ sơ mỏng, nhét cặp. Nhật Nam lên kế hoạch: tiếp cận một tên là Lâm Thư – trợ lý cũ của Lục Gia Minh, từng sa thải vì “vi phạm nội quy” mà nghi ngờ là liên quan đến bí mật nào đó của Gia Minh. Nếu cô chịu hợp tác, sẽ bước tiến lớn trong việc tìm hiểu con thực sự ánh hào quang của Lục Gia Minh.
---
Buổi tối, tại biệt thự nhà họ Lục.
Vy trong thư viện, mặt là một cuốn tiểu thuyết dày cộp nhưng mắt cô thể tập trung chữ nào. Những dòng chữ nhảy múa, nhòe vì tâm trí cô lang thang từ lâu.
Cánh cửa khẽ mở. Lục Gia Minh bước , rằng, chỉ đến chiếc ghế đối diện, xuống, chống tay lên cằm cô.
“Cô tại chọn cô ?” – Anh hỏi đột ngột.
Vy khẽ rùng , nhưng vẫn giữ giọng bình tĩnh: “Vì nghèo và tuyệt vọng.”
Anh khẽ, một nụ mỉa mai ... dịu . “ là lý do ban đầu. là lý do khiến vẫn để cô ở cho tới hôm nay.”
Vy , ánh mắt ngờ vực.
“Cô... kiên cường. ngốc.” – Gia Minh chậm rãi. “Tôi gặp nhiều giả tạo, nhiều thông minh đến mức đáng sợ. cô khác. Cô đau, nhưng vẫn giữ phẩm giá. Cô yếu thế, nhưng bao giờ rên rỉ.”
Vy mím môi, nên trả lời thế nào.
“Chỉ tiếc là, cô rơi cuộc chơi của .” – Anh dậy, bước gần, cúi xuống thấp đến mức cô thể cảm nhận thở chạm trán.
“Và giờ, ... làm để dừng cuộc chơi nữa.”