Thẩm Bích Thấm thản nhiên, đó vớ Phương tri huyện: "Phương tri huyện, để cho lục soát bộ nơi , nơi bí mật như , nghĩ thì đồ vật cũng chỉ giấu ở đây thôi."
"Không sai!"
Phương tri huyện vui vẻ lên tiếng, ông với nha dịch: "Các ngươi, lập tức lục soát tất cả chỗ cho ! Không bỏ qua mỗi một góc nào!"
"Đáng c.h.ế.t..."
Nghe sắc mặt Âu Tất Tiến tái , lo lắng rủa một câu, vì đúng như Thẩm Bích Thấm , trong còn một gian chuyên dùng để tra khảo tù binh, trong đó chứa nhiều hình cụ bao gồm cả khuôn đúc đều đặt trong gian phòng đó.
Nếu tìm , thật sự c.h.ế.t chắc.
"Lão gia yên tâm! Đừng nóng vội!" Lúc Diêm quản gia đến gần, nháy mắt với Âu Tất Tiến.
Khuôn đúc quan trọng đến mức nào nên ông cất từ , làm thể xuất hiện ở nơi .
Thấy Diêm quản gia ám chỉ, Âu Tất Tiến sững sờ, lập tức mừng thầm trong bụng. Xem bình an vượt qua nguy hiểm .
"Đại nhân, tìm ."
trái tìm còn kịp thả lỏng thì phía tiếng nha dịch thốt lên. Chỉ thấy nha dịch cầm trong tay một cái bàn ủi trình lên cho Phương tri huyện và hưng phấn hô lên: "Đại nhân, đây chính là khuôn đúc hình đầu rắn !"
"Cái gì?"
Nghe như , Âu Tất Tiến bước lên về phía Diêm quản gia, mà Diêm quản gia cũng trợn trừng mắt , mặt đầy vẻ thể tin .
"Mang đến đây cho bản quan thử!"
Nghe Phương tri huyện vô cùng vui vẻ nhận lấy, ông qua, đó lập tức gật đầu về phía Âu Tất Tiến, trầm giọng : "Vật chính là khuôn đúc dấu ấn hình đầu rắn . Ông chủ Âu, ngươi còn gì để ?"
"Không thể nào! Không thể nào!"
Lúc cuối cùng Diêm quản gia cũng kìm nén nữa, ông quát to lên, chộp lấy khuôn đúc trong tay Phương tri huyện, cúi đầu kiểm tra tỉ mỉ, một lúc lâu đột nhiên lên ha ha: "Không ! Cái ! Đây chính là hãm hại Diêm phủ, đây khuôn đúc đó."
"Hả? hình vẽ giống hình sát thủ , làm giống?"
lúc Thẩm Bích Thấm nháy mắt hiệu với Thẩm Thủ Nghĩa để ông cho giữ chặt Trần Lãng T.ử và Âu Tất Tiến, còn nàng thẳng Diêm quản gia chất vấn.
"Hừ, một ngoại nhân như ngươi thì cái gì chứ?"
Nghe , Diêm quản gia lạnh lùng hừ lên một tiếng, gương mặt đầy vẻ kiêu căng, vì đắm chìm trong đắc ý nên chú ý đến tình hình lưng , càng thấy hai Âu Tất Tiến đang điên cuồng nháy mắt với ông , chỉ thấy ông vô cùng đắc ý, chỉ khuôn đúc : "Tuy bản vẻ khuôn đúc nét giống nhưng các điểm mô phỏng theo cực kỳ thô ráp, bản vẽ khuôn đúc cực kỳ tỉnh xảo, dùng kỹ thuật điêu khắc..."
Thế nhưng lời ông mới phân nửa thì cả giống như khựng , bàn tay nắm khuôn đúc cũng run lên, gương mạt vốn dĩ vô cùng đắc ý nhưng trong nháy mắt trở thành một mảng xám trắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/lam-giau-cuoc-song-dien-vien-cua-nong-nu/chuong-682.html.]
"Bộp bộp bộp!"
Ba tiếng vỗ tay trầm bổng du dương truyền đến từ phía bên cạnh tựa như sấm sét, chấn động đến đáy lòng Diêm quản gia khiến trong lòng ông khỏi phát những tiếng vù vù, tâm thần bấn loạn.
Thẩm Bích Thấm lạnh lùng Diêm quản gia về phía Phương tri huyện, thản nhiên : "Phương đại nhân, ngài rõ những lời Diêm quản gia chứ?"
"Diêm quản gia, ! Khuôn đúc thật sự đang ở ?"
Thẩm Bích Thấm dứt lời, mấy nha dịch bước lên túm lấy Diêm quản gia, giữ chặt ông và còng sắt .
"Âm..."
Mà lưng ông , cuối cùng Âu Tất Tiến cũng nổi nữa, hai chân mềm nhũn, co quắp bệt mặt đất.
Tiêu , tất cả... Tất cả đều tiêu cả !
"Ngươi giở trò, tiện nhân nhà ngươi, g.i.ế.c ngươi!"
Diêm quản gia tỉnh táo , trong thoáng chốc hai mắt của ông đỏ ngầu, ông gào thét lên, nhào về phía Thẩm Bích Thấm.
Mà tạm thời còng sắt còn tra , đúng là chế trụ ông , chỉ thể trơ mắt Diêm quản gia giơ cao hai tay , đập còng sắt về phía Thẩm Bích Thấm một cách dữ tợn.
"Cẩn thận!"
"Thấm Nhi!"
Thấy , tất cả đều khỏi hoảng hốt hô lên.
"Hừ, tự lượng sức ."
Thẩm Bích Thấm nhúc nhích, nàng chỉ chờ cho Diêm quản gia tấn công đến mặt mới nhấc trường thương trong tay lên.
Nhanh chóng vẩy lên một cái, đầu thương giống như một con rắn dài bay , quấn lấy khóa sắt giữa còng sắt , hất cả Diêm quản gia bay . M.U
"Rầm..."
Lập tức mặt còn đang trợn mắt há mồm, một tiếng rơi xuống vô cùng nặng nề, kèm theo đó là tiếng kêu t.h.ả.m thiết vang vọng bộ mật thất lòng đất.
"Hiện tại thể ?"
Chậm rãi bước lên, đầu thương lạnh băng chống vị trí hiểm yếu Diêm quản gia, Thẩm Bích Thấm từ cao liếc xéo ông .
"Ta , , giấu trong thư phòng ."
Ngửa đầu, xuyên thấu qua khe hở của lớp màn sa che đậy, Diêm quản gia thấy hình dáng của một chiếc cằm mượt mà, cánh môi mềm mại như cánh hoa làm lộ vẻ tinh xảo từ trong xương cốt, chỉ là thể đây hẳn là tuyệt sắc nhân gian.