[Ngoại truyện: Tình yêu bất ngờ của Tiểu Vũ]
Tôi - Tiểu Vũ - bạn kiêm quân sư đời sống của Khương Tiếu, tự xưng là bậc thầy phân tích tình cảm, kết quả là… lỡ sa tay một luật sư mang khí chất của cán bộ già. Hơn nữa, đó còn là trai của Trần Thanh Diễm.
Trong đầu gặp mặt, Trần Trầm mặc một chiếc áo sơ mi chỉnh tề, bất kỳ một nếp nhăn nào, cúc tay áo cài kín tới chiếc cùng, cặp kính gọng vàng gác sống mũi cao, khi khác thì rũ mi xuống, trông giống như đang xem xét một tập tài liệu pháp lý. Tóm , rõ " lạ chớ đến gần".
Sau khi Trần Thanh Diễm giới thiệu, đàn ông đưa cho một tờ khăn giấy và một câu: "Uống từ từ thôi."
Tông giọng của trầm thấp, ngữ điệu định, chút gợn sóng.
Còn - một nhà thiết kế nóng tính, dám “đấu” với cả trời, cả đất, cả khí vì ba chữ đó mà lỡ mất một nhịp tim.
Tôi cứ nghĩ Trần Trầm hẹn ăn cơm chỉ là vì nể mặt thằng em trai, ai ngờ trong thứ hai gặp mặt, đưa đến một nhà hàng Kaiseki ryōri (món truyền thống Nhật Bản) cần đặt ba tháng luôn.
Tôi: "... Long trọng ?"
Anh đẩy gọng kính: "Lần đầu tiên ăn cơm riêng, nên thận trọng."
Anh cán bộ già như đấy.
đợi khi món ăn dọn đầy đủ, bỗng nhiên lấy một túi giấy kraft từ cặp tài liệu đẩy về phía .
Tôi: "??? Thư của luật sư?"
Khóe miệng nhẹ nhàng nhếch lên: "Mở xem ."
Bên trong là một cuốn sổ vẽ đóng gáy thủ công, nội dung là tất cả các tác phẩm thiết kế mà từng đăng mạng xã hội thời đại học, mỗi trang đều đính kèm lời nhận xét tay của , trang cuối cùng : [Tháng 4 năm 2018, em từng đăng một bản phác thảo thành, rằng cuối cùng, nó trở nên thế nào.]
Cái đàn ông thế mà lật tung những bài mà đăng trang cá nhân trong suốt năm năm.
Buổi hẹn thứ ba, trời mưa to.
Trần Trầm cầm một cây dù cán dài màu đen đến đón , tán dù nghiêng về phía thấy rõ, nửa bên vai ướt sũng cả. Tôi nhịn mà đưa tay đẩy dù về phía : "Anh lạnh ?"
Anh khựng đột nhiên : "Tiểu Vũ, thể nắm tay em ?"
Tôi: "... Hả?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/khuon-mat-dep-den-may-cung-khong-chiu-noi-thu-thach-be-bon-cau/chuong-10.html.]
"Như , cây dù sẽ cân bằng hơn."
Đây là kiểu lãng mạn vô lý gì của dân khối tự nhiên hả??
tay vẫn nắm lấy bằng lòng bàn tay khô ráo, ấm áp, lực nắm vững.
Lần gặp mặt thứ tư là ở lầu nhà .
Anh nhắn tin rằng: [Đi ngang qua, đồ cho em.]
Khi lê dép xuống lầu thì thấy đèn đường, tay xách một túi giấy.
"Đi ngang qua?" Tôi nhướng mày: "Nhà ở phía Đông thành phố, em ở phía Tây thành phố, ngang qua kiểu gì?"
Sắc mặt đổi: "Đi tòa lấy bằng chứng, tiện đường."
Chỉ mạnh miệng.
Trong túi giấy là một chiếc đèn mặt trăng, đế đèn khắc ngày tháng chúng ăn cơm với đầu tiên.
"Nghe là em thường xuyên thức khuya để vẽ." Tông giọng nhẹ: "Dùng cái làm đèn ngủ."
Khi đang định chê gu thẩm mỹ cán bộ già của thì đột nhiên sờ thấy mặt trong của chao đèn cảm giác lồi lõm.
Khi soi chỗ sáng, thì thấy mà chỗ đó khắc những chữ cực nhỏ: "Ánh trăng đêm nay thật "
Lần gặp mặt thứ năm, thẳng thắn bày tỏ tình cảm của .
Dưới lầu studio của , cầm một bó hoa hướng dương hề chút tínhlãng mạn nào ( mới rằng chọn hướng dương vì từng là ghét sự sến sẩm của hoa hồng), mặc bộ vest thẳng tắp cứ như thể sắp tòa.
"Tiểu Vũ." Ngay cả trong việc tỏ tình, dáng vẻ của cũng giống như đang trình bày một sự thật: "Anh thích em, hy vọng chúng thể nghiêm túc hẹn hò dựa tiền đề kết hôn."
Suýt chút nữa thì c.h.ế.t vì sặc cà phê: "... Hai em các đều thẳng thắn ?"
"Không." Anh lắc đầu: "Trần Thanh Diễm sẽ quanh co lòng vòng mà chọc cho tức điên, thì ."
Móc mỉa cực chuẩn.