Vào đêm mùng một tháng hai, năm Võ Đức thứ mười tám, tại Hoa Thanh Điện trong hoàng cung, Võ Đức Đế tổ chức tiệc sinh thần cho cháu trai trưởng Tần Vạn Lý và cháu gái Tần Vạn Tình của !
Vì tình hình ở Tây Vực nghiêm trọng, Võ Đức Đế quyết định tổ chức tiệc sinh thần chung cho hai đứa trẻ.
Toàn thể văn võ bá quan cùng gia quyến đều đến tham dự yến tiệc sinh thần của Hoàng Trưởng Tôn. Ngồi ở vị trí cùng đại điện là Võ Đức Đế, đang tươi rói ôm cháu gái nhỏ Tần Vạn Tình.
Bên là Tây Vực Vương Long Kình, đang ôm cháu ngoại Tần Vạn Lý. Đối diện là phu thê Tần Hạo.
Võ Đức Đế thấy đến đông đủ, bèn giao Tiểu Bảo Tần Vạn Tình cho Tần Hạo, còn Long Kình giao Đại Bảo cho Vạn Thiên Thiên.
Võ Đức Đế dậy, tủm tỉm : “Chư vị ái khanh, trẫm xin giới thiệu , đây là Tây Vực Vương Long Kình, cũng là thông gia của trẫm, phụ vương của Thái tử phi!”
Mọi đều…
Võ Đức Đế tiếp tục : “Hôm nay là yến tiệc sinh thần của cháu trai và cháu gái trẫm, bây giờ sẽ bắt đầu nghi thức trảo chu cho hai hài tử!
Tất cả các khanh hãy xem cháu trai cháu gái trẫm thể bốc thứ gì nhé!
Tiểu Thuận Tử, bắt đầu !”
Tần công công tủm tỉm : “Dạ! Bệ hạ!
Nghi thức trảo chu bắt đầu!”
Trên thảm trải sàn lớn giữa đại điện, các vật phẩm bày la liệt. Võ Đức Đế tủm tỉm đặt ngọc tỷ của lên đó.
Long Kình cũng đặt panh long ấn chương đeo bên hông lên. Bá quan đều ý nghĩa ẩn chứa bên trong, khỏi hít một khí lạnh!
Tần Hạo và Vạn Thiên Thiên đặt hai đứa bé đồng thời lên tấm thảm đầy vật phẩm.
Đại Bảo Tần Vạn Lý tướng mạo giống hệt Võ Đức Đế, khiến bá quan đều sợ hãi dám thẳng!
Tiểu Bảo Tần Vạn Tình đáng yêu, nàng thấy nhiều mặc xiêm y rực rỡ như , bèn vui vẻ lên, dáng vẻ mày mắt cong cong khiến một đám mệnh phụ từng gặp Hoàng hậu năm xưa đều ngẩn ngơ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/khong-gian-ta-dua-vao-trong-trot-kinh-doanh-nuoi-duong-phu-quan-y-lai/chuong-113-yen-tiec-sinh-than-kho-quen.html.]
Vạn Thiên Thiên đến đối diện tấm thảm, xổm xuống : “Đại Bảo, Tiểu Bảo, các con mau chọn món đồ chơi thích , chọn xong thì bò qua đây tìm nương chơi, cố lên!”
Đại Bảo và Tiểu Bảo đều lời nương , chúng cùng lao một đống vật phẩm bày la liệt để chọn.
Đại Bảo nhặt ngọc tỷ của tổ phụ lên, ừm! Tốt lắm, giữ cho nương đập óc chó ăn! Mang !
Đại Bảo nhặt panh long ấn chương của ngoại tổ phụ lên, ừm! Cái cũng , giữ cho nương đập hạt gai ăn! Mang !
Còn Tiểu Bảo, nàng lao , nhặt bàn tính vàng của nương lên. Đây là đồ của nương nàng, còn một cuốn sách , đó cũng là họa sách Vân Thượng Mỹ Y của nương nàng!
Hai đứa bé đều kéo lê những thứ chọn đến bên nương , Võ Đức Đế, Long Kình và Tần Hạo đều tới!
Tần công công đến tít cả mắt, cao giọng hô: “Tiểu Quận Vương Tần Vạn Lý, bốc ngọc tỷ của Bệ hạ và panh long ấn chương của Tây Vực Vương!
Tiểu Quận chúa Tần Vạn Tình, bốc bàn tính vàng của Thái tử phi và một cuốn sách!”
Văn võ bá quan và trong đại điện đều đồng thanh hoan hô, Võ Đức Đế và Long Kình mỗi ôm một đứa bé. Đại Bảo đang trong vòng tay của tổ phụ, vui vẻ nô đùa, khúc khích, gọi lời chúc phúc! Chúc phúc ăn! Ăn! Nửa!
Võ Đức Đế : “Khai tiệc ! Cháu trai trẫm ăn cơm ! Hahah!”
Tiểu Bảo ngoại tổ phụ ôm cũng theo đó : “Chúc phúc! Chúc phúc… ăn nửa nửa nửa!”
Long Kình vui vẻ : “Tổ phụ cho chúng ăn nửa nửa nhé, hi hi hi!”
Đại điện tràn ngập khí vui vẻ, chợt kẻ điều làm mất hứng, một giọng vang lên: “Phụ hoàng, nhi thần là Tần Kế, vì phụ hoàng cho mẫu phi hồi cung?”
Tay Võ Đức Đế đang đút cho đứa bé khựng , lau sạch miệng Đại Bảo, vẫy tay gọi Tần Hạo, Tần Hạo vội vàng bước lên, ôm con xuống. Tần công công cũng theo đó mang thức ăn của Đại Bảo đến bàn của Tần Hạo và Vạn Thiên Thiên.
Võ Đức Đế sắp xếp thỏa cho cháu trai, thở dài một , Tần Kế với vẻ nỡ: “Ai! Tần Kế, ngươi và trẫm tình phụ tử gần hai mươi năm, trẫm giữ cho ngươi một chút thể diện!
Trẫm cho ngươi một cơ hội nữa, bây giờ hãy đến Hồ phủ, hỏi mẫu ngươi, nếu nàng sự thật, ngươi hãy tìm trẫm!”
Tần Kế…