Lũ bạn cùng phòng đều trố mắt , đặc biệt là Ngô Ưu, kinh ngạc đến mức mặt mày méo mó cả .
Mặt mũi vớt vát bộ trong phút chốc, ngẩng đầu lên giới thiệu với :
“Đây là bạn trai tớ, tên là…”
Chậc, chẳng đây là tự đào hố chôn ?
Tôi còn hỏi tên gì mà!
Tôi lắp bắp lặp nữa: “Tên là…”
“Tôi tên là Phó An, cảm ơn giúp chăm sóc bạn gái .”
Tôi thở phào một , đúng là cứu rỗi cuộc đời !
“Ôi trời, đúng là ngọt đến sâu răng luôn!” Lưu Việt và Đinh Nịnh liên tục cảm thán.
Chưa đầy một phút , chúng nó như phép màu mà đồng thanh :
“Có nên hôn một cái ?”
“Hôn hít cái gì…” Tôi liếc mắt hiệu cho chúng nó, dấu “suỵt”.
Lúc , Phó An cởi áo khoác ngoài, trùm lên đầu , còn kịp phản ứng thì chui bên trong.
Khoảng cách giữa chúng chỉ vỏn vẹn một tấc, thở nóng hổi của phả mặt .
Tôi mở to mắt , tiến tới mà đưa tay giữ gáy , để đầu tựa vai .
Không khí như đông cứng , nín thở, ngoài tiếng la hét chói tai vọng từ bên ngoài, chỉ còn tiếng tim đập dồn dập như tiếng trống.
Cứ thế duy trì một lúc, ngượng ngùng chui khỏi chiếc áo.
Đinh Nịnh bĩu môi với : “Hừ, trốn hôn hít như thế thì thiếu thiện quá đấy.”
“Cái trả phí mới xem đó.” Nói xong, sờ lên gò má nóng bừng, chui lưng Ngô Ưu.
Linlin
Ngô Ưu nghiêng đầu thì thầm nhắc : “Thời Nghi, bây giờ đỏ bừng cả như con heo sữa đó, lẽ đây là nụ hôn đầu của hả?”
Tôi sợ lộ nên ngượng ngùng : “Đâu , là thứ đếm xuể .”
Ngô Ưu ôm miệng, đến mức vai run lên bần bật.
…
Tôi thật sự hiểu nổi, tại cô thể vui hơn cả khi tự hôn nữa chứ.
“Thôi , các cũng gặp , chúng thôi, lát nữa Phó An còn việc nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/khoa-cua-trai-tim/chuong-3.html.]
Tôi kéo lũ bạn cùng phòng chuẩn rời , vẫy tay chào Phó An.
“Vợ , tan ca , lát nữa việc gì nữa.”
“Hả?”
Tôi ngây tại chỗ, rõ ràng là gì tiếp theo.
“Ừm.”
Phó An thành thật gật đầu.
Ừm cái gì mà ừm, đây là câu hỏi nghi vấn của hả?
Tôi vắt óc suy nghĩ thêm một lý do để rút lui:
“À, đúng , xin , em quên mất, tối nay hẹn với bạn , nhanh nhé, chơi vui vẻ.”
“Vợ ơi, cũng hẹn với bạn .”
Tôi ngớ , hiểu đang làm cái trò gì.
Ngô Ưu huých một cái, thong thả :
“Đồ ngốc, ở bên mà ?”
“Cậu… Cậu mới là đồ ngốc, … …”
Tôi hổ huých trả , lắp bắp tài nào giải thích rõ ràng tình huống phức tạp hiện tại.
Lưu Việt và Đinh Nịnh một bên đồng loạt xoa xoa cánh tay nổi da gà:
“Ôi dào, hai cứ sến sẩm thế thì uống sữa cùng bọn tớ !”
Sến sẩm chỗ nào chứ, trời ơi, ai hiểu lòng đây.
Phó An uống sữa cùng chúng , đương nhiên sắp xếp cạnh .
Quán sữa bàn lớn, tám chúng quây quần bên một chiếc bàn tròn nhỏ, ai cũng sát .
Bên trái là Phó An, bên là Ngô Ưu.
Tôi cố gắng nép về phía Ngô Ưu, nhưng Ngô Ưu sức nép về phía , đẩy và Phó An sát rạt .
Tôi ngượng ngùng lén vẻ mặt , nhưng phát hiện cũng đang , khóe môi còn nở một nụ cực kỳ .
Trời ơi, ơi, g.i.ế.c em !
Tôi căng thẳng đến mức hoảng loạn cả , hai chân vô thức cứ cọ cọ đất.