Khi Không Nịnh Nọt, Vợ Ú Vừa Xinh Vừa Ngầu - Khương Tỉnh Tỉnh & Chiến Dạ Tiêu - Chương 299: Lần sau tôi tuyệt đối không dám nhiều lời nữa

Cập nhật lúc: 2025-11-08 16:22:41
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Môi cô mấp máy, giải thích, nhưng nửa ngày lời nào.

“Nghỉ ngơi cho .” Nói câu với giọng lạnh nóng xong, đợi Nguyễn An Nhan lên tiếng, Chiến Dạ Tiêu trực tiếp rời .

“Dạ Tiêu…” Vương Chính Văn gọi một tiếng, nhưng Chiến Dạ Tiêu như thấy, bước chân hề dừng chút nào, cứ thế thẳng tiến rời .

Vương Chính Văn và Nguyễn An Nhan , trong mắt hai , đều vẻ lo lắng.

Dừng một chút, Vương Chính Văn lập tức chạy đến cửa phòng bệnh, mở cửa ngoài, phát hiện hành lang còn một bóng .

Chiến Dạ Tiêu thật sự… cứ thế luôn!

Vương Chính Văn phòng bệnh, đóng cửa phòng bệnh , đến giường bệnh.

“Đi .” Anh .

Nguyễn An Nhan cắn chặt môi, khẽ nhíu mày, hỏi với giọng chút lo lắng: “Chính Văn, phản ứng của Dạ Tiêu như , rốt cuộc là tin lời , là… là tin Khương Tỉnh Tỉnh đây?”

“Chắc chắn là tin cô ! Nếu , cũng sẽ vứt bỏ tất cả , bế cô đến bệnh viện .” Vương Chính Văn với giọng chắc nịch.

“Cũng .” Nghe , Nguyễn An Nhan khẽ gật đầu, mày giãn .

Nghĩ đến đó, Chiến Dạ Tiêu mặt tất cả khách mời, trực tiếp bế cô lên, rời , cô cảm thấy vui vẻ.

mà, trong lòng Dạ Tiêu, cô mới là quan trọng nhất!

“Chỉ là…” Vừa mới bắt đầu, Vương Chính Văn như đột nhiên nghĩ điều gì, gần Nguyễn An Nhan, hạ thấp giọng: “Lần cô cũng quá mạo hiểm ! Sao để thương nặng như ?”

Nguyễn An Nhan khẽ nheo mắt, giọng kiên định: “Nếu thương nặng một chút, thể khiến Dạ Tiêu đau lòng, tức giận !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/khi-khong-ninh-not-vo-u-vua-xinh-vua-ngau-khuong-tinh-tinh-chien-da-tieu/chuong-299-lan-sau-toi-tuyet-doi-khong-dam-nhieu-loi-nua.html.]

trán cô… trán cô khâu để sẹo !” Vương Chính Văn với vẻ mặt bất lực.

Nguyễn An Nhan khẽ nhếch môi, : “Chỉ cần thể khiến Dạ Tiêu và Khương Tỉnh Tỉnh ly hôn! Chỉ cần thể giữ Dạ Tiêu, để sẹo thì là gì? Những điều bận tâm!”

Đối với điều , Vương Chính Văn cũng gì nữa.

hiện tại, tình hình là lợi cho họ.

Biệt thự cổ nhà họ Chiến.

Lúc , buổi tiệc kết thúc.

Ông nội và Thích Như Sương, cùng với Khương Tỉnh Tỉnh, ba họ ghế sofa, còn mặt họ, là cô hầu gái lúc nãy.

“Kể tất cả những gì con thấy, hết!” Ông nội lên tiếng .

Cô hầu gái dám giấu giếm bất cứ điều gì, thành thật trả lời: “Sau khi con dọn dẹp xong hoa cỏ ở ban công tầng hai, ban đầu con định xuống lầu, nhưng khỏi ban công, thì thấy phu nhân và cô Nguyễn đang cãi vã gì đó, con cũng dám thêm, đành ban công. Sau đó thấy tiếng gì nữa, con tưởng họ rời , nên mới dám khỏi ban công.”

“Ai mà ngờ… ai mà ngờ lúc thấy cô Nguyễn ngã xuống cầu thang, còn, còn…” Nói đến đây, cô rụt rè liếc Khương Tỉnh Tỉnh, nuốt nước bọt, tiếp tục , “Còn tay của phu nhân, đang đưa giữa trung.”

Nghe lời cô , sắc mặt ông nội lập tức chìm xuống, nghiêm giọng: “Chỉ thế mà con cũng dám , con tận mắt thấy? Con tận mắt thấy cái gì? Con thấy Tỉnh Tỉnh đẩy Nguyễn An Nhan xuống lầu ?”

“Cái … cái …” Cô hầu gái câu hỏi làm cho bí.

“Ai cho phép con khi bộ quá trình, dám công khai con thấy Tỉnh Tỉnh đẩy Nguyễn An Nhan xuống lầu?” Ông nội tức giận đến mức mặt tái mét.

Cô hầu gái hốt hoảng giải thích: “Xin, xin ông nội, lúc đó, lúc đó con cũng sợ hãi quá. Hơn nữa, hơn nữa con thấy phu nhân đưa tay , nên mới… mới… Xin ! Lần con tuyệt đối dám nhiều lời nữa!”

Loading...