Bạn của cô về phía cô : “Thục Nguyệt, nãy quá!”
Biểu cảm mặt Tề Thục Nguyệt hề dịu chút nào, cô hỏi: “Mỹ Văn, phụ nữ đang chuyện với Trầm Lẫm là ai?”
Nghe lời Tề Thục Nguyệt, Thành Mỹ Văn đầu về phía Hoắc Trầm Lẫm.
Vài giây , cô : “Đó là Khương Tỉnh Tỉnh, ừm… con gái nuôi của chủ nhà họ Cận.”
Lúc , chỉ thấy Hoắc Trầm Lẫm chủ động bưng một ly nước ngọt đưa cho Khương Tỉnh Tỉnh, những , còn tự tay lấy cho cô một miếng bánh ngọt!
Thấy , Thành Mỹ Văn khỏi kinh ngạc mở to mắt.
Vì Tề Thục Nguyệt thích Hoắc Trầm Lẫm, Thành Mỹ Văn cũng từng vài tiếp xúc với Hoắc Trầm Lẫm.
Biết đó là một tính cách lạnh lùng cô độc, thậm chí chút u ám, bất kể là đối với cô Tề Thục Nguyệt, đều bao giờ sắc mặt .
Trong ấn tượng, dường như từng dịu dàng ân cần và hòa nhã với ai đến !
Ấy mà bây giờ…
Cô chút dám tin, đó là Hoắc Trầm Lẫm!
Cô Tề Thục Nguyệt, lúc sắc mặt cô , đen đến mức thể nổi!
Cô , cô Khương Tỉnh Tỉnh e là gặp họa !
Những năm nay, bất cứ phụ nữ nào gần Hoắc Trầm Lẫm một chút, đều Tề Thục Nguyệt xử lý sạch!
Mím môi, Thành Mỹ Văn nghĩ một lát, cố ý thêm một câu: “Vợ chồng chủ nhà họ Cận, đều khá cưng chiều cô con gái nuôi .”
Tề Thục Nguyệt , chỉ lạnh một tiếng, đầy vẻ khinh thường: “Chỉ là một cô con gái nuôi quan hệ huyết thống mà thôi, cưng chiều đến chứ?”
Thành Mỹ Văn gì nữa.
Cô , dù Khương Tỉnh Tỉnh là con gái nuôi của chủ nhà họ Cận, Tề Thục Nguyệt cũng định bỏ qua cho cô!
Vậy thì chỉ thể để cô tự cầu phúc.
Không chỉ họ, Chiến Dạ Tiêu lúc cũng đang Khương Tỉnh Tỉnh và Hoắc Trầm Lẫm với vẻ mặt âm trầm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/khi-khong-ninh-not-vo-u-vua-xinh-vua-ngau-khuong-tinh-tinh-chien-da-tieu/chuong-223-chi-la-mot-co-con-gai-nuoi-khong-co-quan-he-huyet-thong.html.]
Tần Tư Diệu khỏi nghi hoặc hỏi: “Khương Tỉnh Tỉnh làm quen tổng giám đốc Tập đoàn Sơn Phong?”
Nghe , Chiến Dạ Tiêu khẽ nhíu mày, giọng trầm thấp : “Tổng giám đốc Tập đoàn Sơn Phong?”
Tần Tư Diệu gật đầu: “ . Hoắc Trầm Lẫm , chính là tổng giám đốc Tập đoàn Sơn Phong, vì Tập đoàn Sơn Phong gần đây hợp tác với nhà chúng , nên gặp vài .”
Tập đoàn Sơn Phong là một thế lực mới nổi.
Trụ sở chính ở M Quốc, chỉ trong vòng năm năm ngắn ngủi, thể vững ở thành phố B, cũng đủ chứng minh thực lực của đối phương.
“Xem , và Khương Tỉnh Tỉnh hình như còn khá thiết.” Tần Tư Diệu .
Chiến Dạ Tiêu vẻ mặt lạnh lùng, đôi môi mỏng khẽ nhếch: “Họ hề . Chẳng qua là đây Khương Tỉnh Tỉnh cứu dì của đường.”
Nghe , Tần Tư Diệu đột nhiên nhớ đến một chuyện.
Anh hỏi: “Lần Khương Tỉnh Tỉnh lên tin tức đó, cứu chính là dì của Hoắc Trầm Lẫm?”
“Ừm.”
Tần Tư Diệu , tiếp tục : “Đừng là, sự đổi của Khương Tỉnh Tỉnh, thực sự lớn! Không chỉ là về ngoại hình và vóc dáng, mà còn là, làm mà nhỉ, cái cảm giác mang cho khác, cũng khác biệt.”
“Cô của đây, chỉ xoay quanh , đối với những như chúng , đều hết lời nịnh nọt lấy lòng, còn luôn làm một chuyện khiến coi thường, khó một chút, cả cô đều sống vì .”
“ bây giờ… cô như biến thành một khác, trở nên sức hút hơn! Đặc biệt là lúc cứu , cái video đó và những bức ảnh đó, dường như cô còn phủ một lớp ánh hào quang. Rất thu hút ánh !”
Nói đến đây, Tần Tư Diệu ngừng một chút, tiếp tục buôn chuyện: “Tôi ít bàn tán về cô , còn gì mà, đợi khi hai ly hôn, thể theo đuổi cô .”
Nghe xong lời của Tần Tư Diệu, đôi mắt phượng hẹp dài của Chiến Dạ Tiêu khẽ nheo , trong lòng là một cảm giác khó tả.
Vừa ngầm cảm thấy tự hào, thấy phẫn nộ.
Những ăn gan hùm mật gấu ? Vợ của Chiến Dạ Tiêu cũng dám theo đuổi?!
Ngầm chú ý đến sự đổi biểu cảm khuôn mặt Chiến Dạ Tiêu, ánh mắt Tần Tư Diệu khẽ lóe lên, lên tiếng hỏi Chiến Dạ Tiêu một câu: “Nói thật, còn một tuần nữa là đến sinh nhật lão gia .”
“Sau sinh nhật lão gia, và Khương Tỉnh Tỉnh… thực sự sẽ ly hôn ?”
________________________________________