Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
HỢP ĐỒNG TÌNH ÁI – PHẦN 3
CHƯƠNG 1: “TIN VUI ĐẦU TIÊN – NHƯNG ANH KHÔNG CHO EM RA KHỎI GIƯỜNG”
Biệt thự Lục gia – sáng sớm, một tuần lễ cưới
Hạ An gương, tay vuốt nhẹ bụng , ánh mắt hoang mang xen chút vui mừng.
Que thử thai bàn trang điểm… hiện rõ hai vạch.
“Trời ơi… ?
mới cưới đầy một tháng…”
Khuôn mặt cô đỏ bừng.
Tim đập loạn xạ, đầu óc cuồng giữa cảm giác bối rối và hạnh phúc.
Cạch.
Cửa phòng bật mở.
Lục Trạm Thần bước , vẫn trong bộ đồ ngủ, tay cầm ly sữa ấm và ánh mắt… sáng ngời yêu thương.
“Sáng nay vợ mà dậy sớm thế ?
Hôm qua mệt cơ mà.”
“Em… chỉ tỉnh sớm thôi…”
Cô giấu que thử lưng, cố gắng nở nụ bình thường nhất.
ánh mắt lập tức nhíu , tiến gần.
“Em gì giấu đúng ?” – Anh đặt ly sữa xuống, tay giữ cằm cô, ghé sát thì thầm.
“Đâu… …” – Cô ấp úng.
Anh cúi xuống hôn lên cổ cô, giọng khàn khàn:
“Không ai dối mà qua .”
Và – trong một động tác bất ngờ, luồn tay lưng cô…
Tóm que thử thai.
Mắt cụp xuống … bỗng ngẩng lên – cả gương mặt đông cứng, ánh mắt tràn ngập xúc động.
“Hai vạch… nghĩa là… nghĩa là… em… ?”
Hạ An mím môi, gật đầu:
“Ừ…
Em cũng chỉ sáng nay…”
Bỗng nhiên – cô bế bổng lên trung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/hop-dong-tinh-ai/chuong-1-tin-vui-dau-tien-nhung-anh-khong-cho-em-ra-khoi-giuong-phan-3.html.]
Trạm Thần xoay cô một vòng giữa phòng, như một đứa trẻ nhận quà đầu đời.
“Lục Hạ An!
Em đúng là báu vật của !
Anh sắp làm ba ?
Ba thật sự ?”
“Anh bình tĩnh …” – Cô gõ nhẹ lên vai .
“Không bình tĩnh nổi!
Anh thông báo ngay cho , cho cả họ Lục …
Không – để gọi cả thế giới vợ bầu!”
bỗng dừng , ôm chặt cô hơn, giọng nghiêm :
“Từ hôm nay – khỏi giường.
Anh tự tay chăm sóc em.
Không làm việc.
Không căng thẳng.
Không gặp ai khiến em bực .
Và nhất là… mặc váy ngắn nữa – dù chỉ là ở nhà.”
Hạ An bật :
“Anh bá đạo thôi chứ…
Em đang mang thai chứ công chúa nhốt .”
Anh nhíu mày:
“Không. Em là nữ hoàng của .
Và đây là thái tử đầu tiên của .
Anh cho phép một cơn gió nào làm phiền em.”
Họ ôm giường – nhưng … còn là nhịp yêu cuồng nhiệt.
Mà là một vòng tay ấm áp, dịu dàng, tràn đầy hạnh phúc:
“An …
Anh sắp là ba …
đó, vẫn làm chồng em thêm chút nữa…”