HOA VĂN QUỶ DỊ - Chương 79: Thuật bịp bài

Cập nhật lúc: 2025-07-19 09:06:29
Lượt xem: 73

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Rời khỏi nhà hỏa táng, phát hiện chẳng thể nào bắt xe ở khu đó. Đành cuốc bộ thêm cả cây mới vẫy một chiếc xe để về.

Vừa về đến tiệm xăm, thấy Trần Cẩu biến mất tăm. A Tinh Lùn chờ nổi, ngứa nghề quá nên đánh bạc mấy ván .

Cờ bạc quen tay mà – còn lạ gì cái lũ nghiện đỏ đen đó? Một khi xuống thì chắc chắn đợi đến sáng hôm mới ngóc đầu lên.

Thôi thì kệ . Dù cũng nhận tiền, thích khi nào đến xăm thì đến. Ta chẳng thiệt.

Nghĩ , quyết định đổ con quỷ mực xăm luôn cho chắc. Để lâu lỡ biến thì thiệt , nếu nó thoát thì coi như lỗ to.

đúng lúc cầm ống tre lên định rót, thì bên trong đột nhiên tiếng vọng . Con quỷ khác hẳn lũ – nó gào rú, cũng rên rỉ. Nó chỉ nhẹ nhàng gõ một tiếng lên thành ống tre, dùng giọng lý lẽ chuyện với :

“Huynh đài , thể thương lượng chút ? Thả . Đương nhiên, sẽ đáp lễ đàng hoàng – đảm bảo lợi.”

Ta còn kịp gì, thì A Tinh Lùn tỏ hào hứng:

“Ê, một con quỷ mà cũng đòi giá trao đổi ? Ngươi xem, ngươi thì gì mà bù ? Nếu là nữ quỷ còn may … chứ một thằng đực rựa như ngươi thì cái thá gì?”

A Tinh Lùn sợ ma tới mức từng tè quần, thế mà đối với con quỷ trong ống tre , chẳng hề sợ hãi. Chắc ngày lúc ông nội còn hành nghề xăm , thấy quá nhiều nên cũng chai mặt.

A Tinh Lùn còn , con quỷ trong ống tre chẳng khác gì con hổ nhốt trong lồng sắt – gì mà sợ?

Lúc , con quỷ trong ống im lặng một lúc mới lên tiếng:

“Ta thể dạy các ngươi thuật bịp bài.”

Thuật bịp bài? Chẳng là ngón nghề của mấy tay lừa đảo trong sòng bạc ? Với dân nghiện cờ b.ạ.c thì đây đúng là báu vật!

Ta lập tức tò mò, vội hỏi:

“Thế học , bọn thể thành thần bài ?”

Con quỷ trong ống tre bật chua chát:

“Thần bài trong phim là trò bịp. Thực tế thần kỳ như . Nếu thật sự hiệu quả đến thế, thì bắt quả tang gian lận ném từ tầng 20 xuống đất làm ma.”

Ta bĩu môi:

“Vậy thì ngươi cũng chẳng giỏi gì. Học thứ thì ích gì chứ?” – Nói định đổ mực.

“Đừng! Nghe ! Đừng kích động!” – Con quỷ hoảng loạn hét lên ngăn .

Ta bực, gằn giọng:

“Lại nữa? Có lời trăng trối gì thì mau. Nếu vợ con ngươi xinh, thể miễn cưỡng nhận chăm giúp.”

Con quỷ :

“Ta thể dạy các ngươi phiên bản rút gọn của thuật bịp bài. Không đến mức thần thông như phim ảnh, nhưng đủ để đối phó thường. Mà các ngươi cũng dân cờ b.ạ.c chuyên nghiệp, cần gì tinh vi? Học thì thả , sẽ dạy tiếp phần cao cấp hơn.”

Rồi còn chậc lưỡi hai cái, gian thêm:

“Nếu các ngươi thích kiếm tiền, thì dùng chiêu để lừa gái cũng . Còn cược cái gì thì… chắc các ngươi hiểu chứ?”

Câu đó làm A Tinh Lùn sáng cả mắt, như chích thuốc hưng phấn. Hắn chọc nhẹ , thì thầm:

“Dù cũng bắt đầu xăm, chi bằng chơi với con quỷ một trận. Biết học cái gì ho. Dù gì nó cũng c.h.ế.t , học thì phí.”

Ta nghĩ cũng lý – kiến thức của c.h.ế.t mà học thì sẽ mất luôn. Mà Trần Cẩu thì , việc xăm cần gấp. Cho sống thêm chút nữa cũng chẳng .

Sau khi bàn bạc xong, và A Tinh Lùn bắt đầu luyện theo hướng dẫn của con quỷ. Bộ môn "thuật bịp bài cấp tốc" thể học trong một đêm. Chủ yếu là học cách xào bài và đổi bài, tuy còn gượng tay, tới mức xuất thần nhập hóa, nhưng nếu phối hợp ăn ý thì lừa bình thường là chuyện dễ như chơi.

...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/hoa-van-quy-di/chuong-79-thuat-bip-bai.html.]

Sáng hôm , hai chị em Tô Tình và Tô Vũ đến. Họ Lão Thiên Sư gửi cho một cái hộp, bên trong gì thì họ , bảo mở xem.

Vừa thấy hai nàng, trong đầu liền lóe lên một ý tưởng. Tối qua mới học xong thuật bịp bài, đây chẳng cơ hội thực chiến quá ? Còn cái hộp, để cũng .

Ta đề nghị chơi mạt chược. Tô Vũ đánh bạc. Ta :

“Không đánh tiền thì tính là đánh bạc. Mình cược quần áo – thua một ván, cởi một món.”

Tô Vũ mặt đỏ bừng, lắc đầu đồng ý. Tô Tình bật , khoanh tay :

“Hừm, tính chiếm tiện nghi hả? Vậy thì thế – nếu các ngươi thua, trả tiền; bọn thua, cởi đồ.”

Nói , Tô Tình liếc mắt hiệu cho Tô Vũ – chắc là ám hiệu gì đó. Tô Vũ do dự một lúc cũng gật đầu chấp nhận.

Tuy thấy bọn họ dễ dàng đồng ý cũng chút nghi ngờ, nhưng rảnh nghĩ nhiều – cơ hội thử nghiệm thuật bịp bài dễ , lập tức lôi mạt chược chơi.

Không nhiều, bàn mạt chược bốn lập tức mở. Ta và A Tinh Lùn đánh theo cặp, ăn ý vô cùng. Nhờ thuật bịp bài tối qua, bọn thắng áp đảo ngay từ đầu. Hai ván đầu, hai chị em Tô Tình – Tô Vũ mỗi cởi hai món.

Nhìn quần áo hai chị em ngày càng ít, với A Tinh Lùn đều nuốt nước bọt ừng ực. Cái phúc lợi thế lúc nào cũng , chỉ cần cố thêm chút nữa, còn thể… hưởng trọn “đại lễ”.

đúng lúc , Tô Tình dậy nhà vệ sinh. Sau khi trở thế cục lập tức đảo ngược, mà còn mấy chuyện kỳ quái xảy liên tiếp.

Đầu tiên là A Tinh Lùn cứ đánh sai bài liên tục, đến lượt thì cũng cảm thấy như thứ gì đó che mờ tầm mắt, mấy ù bài mà thấy, đến cả chiêu bịp bài cũng liên tục mắc . May là vẫn phát hiện.

Sau đó chơi thêm hơn một tiếng đồng hồ nữa, bọn chỉ thắng hai ván đầu, còn từ lúc Tô Tình vệ sinh về thì thua trắng bộ. Không chỉ giấc mơ “cởi đồ” tan tành, mà còn thua đậm hơn một vạn bạc – tức đến suýt ói máu.

Ta cảm thấy , liền nghiêm mặt hỏi bọn họ chơi gian ? Hay thuật bịp bài của họ còn lợi hại hơn bọn ?

Tô Tình lạnh:

“Chuột chết, chiêu bịp là hai các ngươi mới đúng đấy chứ?”

Ta với A Tinh Lùn lập tức nghẹn họng. Thì họ phát hiện từ sớm. nếu bọn họ chơi gian, thắng thế nào bọn ?

Tô Tình lúc chỉ tay về phía nhà vệ sinh, bảo chúng tự mà xem.

A Tinh Lùn lập tức mở cửa toilet, thấy ba nén nhang đang cháy, bên cạnh là một lá bùa vàng, bên trong bọc hai quân mạt chược.

A Tinh Lùn bước , lẩm bẩm:

“Chẳng lẽ… hai mời ma chơi mạt chược?”

Tô Tình nham hiểm, bước tới, hai ngón tay vẽ loạn xạ trán chúng bất ngờ hô lớn:

Khai!

Ngay lập tức, hai mắt đau nhói như kim châm. Khi chớp mắt vài cái mở , cảnh tượng mặt khiến sững :

Trên bàn mạt chược đang một con ma màu xanh lục bò đó! Đầu nó vuông vuông như quân bài, mắt mũi dính cả , kỳ dị khó chịu. Tay chân ngắn ngủn, chẳng khác gì A Tinh Lùn phiên bản quỷ nhỏ.

Con ma đó vẻ nhát gan, thấy và A Tinh Lùn nó, liền hoảng sợ kêu “phụt” một tiếng biến mất tiêu.

A Tinh Lùn vỗ ngực, hối hận :

“Ôi trời, xong Tiểu Boss, thì là hai con nhỏ  mời ma chơi mạt chược, bảo bọn thua sấp mặt!”

“Hứ! là do hai các ngươi chơi gian , bọn mới nhờ tới ma bài. Thua là đáng!” – Tô Tình hí hửng gom lấy hơn một vạn bạc.

Má nó, quả nhiên làm mấy trò gian lận là  báo ứng, thật sự con quỷ dụ cho mụ đầu.

Giận đến cực điểm,  lập tức đổ con quỷ đó trong hũ mực, mặc kệ nó gào van xin thế nào cũng tha!

 

Loading...