HOA VĂN QUỶ DỊ - Chương 78: Kẻ chết biết lừa lọc

Cập nhật lúc: 2025-07-19 08:55:32
Lượt xem: 66

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Cửa nhà hỏa táng đang mở toang. Dù ánh đèn bên trong sáng, nhưng chiếu lên tấm bảng hiệu ánh lên màu xanh lục lạnh lẽo, mà rợn cả . Ta thật hiểu nổi Hồng Ngũ nghĩ gì mà làm cái bảng như dọa c.h.ế.t chắc?

nghĩ kỹ thì cũng chẳng gì sai. Nhà hỏa táng mà, mấy ai là sống đến ? Kẻ đến đây phần lớn đều là c.h.ế.t , ai dọa ?

Chỗ từng đến vài , hẳn quen thuộc, nhưng ít nhất cũng đường . Bước trong, mấy khiêng xác câm hôm nay thấy , cả nhà hỏa táng im phăng phắc, khí rờn rợn.

Ta phòng của Hồng Ngũ ở , cũng dám ngang ngó dọc, càng dám  lung tung. Ta thẳng một mạch đến đó.

khi ngang qua lò thiêu xác, bỗng trông thấy một bé gái cột hai b.í.m tóc đang xổm ngay miệng lò, liên tục nhét củi .

Cảnh tượng khiến giật c.h.ế.t khiếp. Thứ đó là thứ trẻ con thể chơi ? Lỡ như bỏng thì làm ? Ta lo quá nên chẳng kịp nghĩ nhiều, vội vã chạy tới ngăn .

“Này, bé con, đừng gần chỗ đó! Bố cháu  ?” – Ta lập tức lao tới, định bế nó xa. Đây là con cái nhà ai mà vô trách nhiệm đến thế? Sao thể để trẻ con một ở chỗ thế ?

Đó là lò thiêu xác đấy! Trẻ con mà gần thì nguy hiểm cỡ nào? Cha kiểu gì mà dửng dưng thế ?

Thế nhưng đúng lúc đến gần, cô bé đột nhiên đầu . Ngay khoảnh khắc , sững , chân khựng , sắc mặt trở nên kinh hoàng tột độ.

Phía bên khuôn mặt cô bé … vẫn là một cái gáy với hai b.í.m tóc y hệt!

Không mặt? Cả hai bên đều là gáy buộc b.í.m tóc?

Ta sợ đến nỗi dám nhúc nhích, chân tê dại, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng khắp . Mẹ nó, đáng sợ thật!

“Chú ơi, chú chơi với cháu nhé? Vào đây nào!” – Cô bé , bất ngờ lao đầu lò thiêu, đó vươn một cánh tay xanh xám kéo trong.

“Chơi cái đầu ngươi ! Cút ngay! Còn dám lộn xộn nữa, đem tro cốt ngươi đổ bể phốt, cho ngươi thối rữa muôn đời!” – Một tiếng hét sang sảng vang lên lưng , giọng điệu cực kỳ dữ dằn.

Lời dứt, cánh tay lập tức rụt . Lò thiêu cũng yên tĩnh trở , thấy cô bé nữa.

Ta lau mồ hôi trán, thì thấy Hồng Ngũ đang đó, cầm quạt nan, trần, ngáp một cái rõ dài.

“Cháu trai, xin nha, nãy ngủ quên mất. Định đốt xác xong mới về, ai ngờ phòng ngủ quên. Ha ha, làm cháu sợ đấy chứ?” – Hồng Ngũ hề hề.

“Vừa là…?” – Ta chỉ lò thiêu, hỏi. Nói sợ là dối, đến giờ tim vẫn còn đập loạn.

Hồng Ngũ chỉ là một bé gái nghịch ngợm thôi, đừng quan tâm. Còn hỏi tìm ông việc gì ? Ban đêm nhất đừng tới nhà hỏa táng, bởi chỗ hướng tây, cửa lớn mở – dễ dính âm khí. cũng đừng sợ quá, như vẫn : sợ ma ba phần, ma sợ bảy phần. Ma bình thường dám hại , thậm chí còn sợ chứ – trừ khi là oán linh, lệ quỷ, ác quỷ gì đó thôi.

Gặp mấy loại đó cũng đừng sợ. Nếu chạy , đánh , thì cứ báo tên ông thì c.h.ế.t cũng coi như phong thái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/hoa-van-quy-di/chuong-78-ke-chet-biet-lua-loc.html.]

Ta chỉ khổ. Lão già cũng pha trò thật. Nửa đêm còn kể truyện lạnh gáy, tưởng hài hước lắm ?

Ta chẳng dài dòng nữa, thẳng luôn: “Tối nay đến lấy ngũ quỷ vận tài âm văn.”

Hồng Ngũ vấn đề gì, ông còn một con quỷ nuôi ba năm bán .

Con quỷ đó đơn giản – cực kỳ xảo quyệt. Tên là Điền Nho Hào, lúc c.h.ế.t năm mươi tuổi, lúc còn sống là một tên bịp bài chuyên nghiệp, từng nhờ đánh bạc mà kiếm bộn tiền. bắt quả tang gian lận, ném thẳng từ tầng 20 xuống c.h.ế.t thảm.

Lúc thấy lạ – bình thường Hồng Ngũ chỉ sơ sơ về lý do c.h.ế.t của mấy con quỷ, kể kỹ thế?

Hồng Ngũ thở dài: “Kể thì cũng buồn. Con quỷ quá gian xảo, mất hơn một năm mới bắt . Nếu điều tra kỹ, nắm rõ bộ lý lịch, chắc cũng chẳng tóm nổi nó.”

Lời làm nổi hứng tò mò, vội hỏi: “Sao thế? Ngươi mà còn nó làm khó ? Quỷ nào chẳng ngoan ngoãn mặt ngươi?”

Hồng Ngũ kể: “Cả đời gặp con quỷ nào ma mãnh như thế. Nó từng trốn trong phòng tắm nữ, ngươi xem, là đàn ông thì kiểu gì? Sau đó còn lẩn phòng đồ nữ. May mà đến tiết quỷ, nó nhập xác một con nghiện cờ b.ạ.c kiếm ăn, mới chớp thời cơ mà tóm nó.”

“Loại quỷ như , xăm âm văn cực kỳ hiệu quả. cái loại chỉ dám bán. Nuôi quỷ thì ai mà chọn hàng ? Người nuôi tiểu quỷ, nữ quỷ – ít nhất còn ngoan ngoãn, đêm đến khi còn hầu hạ nữa.”

Nghe ông lải nhải một hồi, cứ tưởng ông chỉ than thở cho vui. Ai dè tất cả là để chuẩn đòi thêm tiền! Mở miệng đòi luôn ba vạn – là phí khổ cực. Mức đó là “ưu đãi” , giá bạn bè lắm .

Ta dạng dễ chém. Hình xăm ngũ quỷ vận tài  mười vạn thôi, mà lấy ba vạn tiền mực xăm, chẳng là chặt c.h.é.m trắng trợn ?

Ta nham hiểm:

“Ngũ gia , ông đó – quỷ chỉ mỗi tiệm ông bán. Nếu bán cho thì để làm gì? Ta để ông thiệt – thêm cho ông năm ngàn, một vạn rưỡi, thế là đủ. Không thì… khỏi bàn!”

Hồng Ngũ đập đầu:

“Trời ạ, sơ suất quá. Sao lỡ miệng cái câu đó chứ? Bị thằng ranh nắm thóp ! Thôi thôi, bán cho ngươi . Giữ cũng nổi nữa, sắp bù vốn đến nơi . Chờ chút!”

Nói xong ông về phòng. Ông , xung quanh tiếng động, hai chiếc quan tài gần đó như gì đó bên trong nhảy lên nhảy xuống. khi Hồng Ngũ thì gian lập tức yên tĩnh trở .

Ông cầm theo một ống trúc, dặn giữ kỹ. Con quỷ giảo hoạt, đừng để nó chạy mất – bắt sẽ khó.

Ta gật đầu đồng ý, lập tức chuyển tiền cho ông .

Mua quỷ xong, cũng chẳng nấn ná lâu. Giữa đêm khuya mà nhà hỏa táng âm u rợn , Hồng Ngũ còn định mời ăn “món ngon” –  xác nữ mới về, mời dùng thử, miễn phí luôn.

Ta mà suýt phun máu. Ta đây là từng chinh phục mỹ nhân băng giá nổi tiếng nhất thành phố Trung Hải, ai thèm chạm đến cái xác c.h.ế.t của ông?

Mẹ nó, còn "dùng lúc nóng mới s.ư.ớ.n.g", giờ nguội lạnh cả , còn sướng cái nỗi gì? Biến lẹ cho !

Loading...