HOA VĂN QUỶ DỊ - Chương 77: Huynh đệ nói một đằng làm một nẻo

Cập nhật lúc: 2025-07-19 03:05:42
Lượt xem: 66

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Phan Tiến nếu tên đàn ông là ma, thì là cái gì chứ? Quá quỷ dị , sống tuyệt đối thể làm những chuyện như thế. Hắn cũng từng thử treo lên dây mạng – nhưng bất khả thi, dây mạng căn bản chịu nổi trọng lượng của .

Nói cũng đúng, chuyện kỳ quặc như thế , đây cũng là đầu thấy. Bình thường đùa “mày giỏi thì theo dây mạng đến đây mà đánh tao ”, ai ngờ thành thật. Chuyện sống thể làm , quá tà môn, chỉ thể là ma.

Gặp ma mạng, thật sự thấy rợn . mà câu chuyện của Phan Tiến, vẫn thấy gì đó thật lắm. Thật giả, điều tra cho rõ, hình xăm trừ tà thể xăm bừa .

Ta bảo: “Hay tối nay tới chỗ ngươi xem thử? Nếu đúng là gặp ma thật, thì tin. Khi đó sẽ xăm cho ngươi một hình trừ quỷ, đảm bảo hiệu quả miễn chê. khuyên thật, nên sửa cái tính thích làm hùng bàn phím , làm phun xàm mạng chẳng chuyện ho gì. Có bàn phím trong tay cũng nghĩa là vô địch thiên hạ.”

“Lỡ một ngày nào đó, kẻ mà ngươi phun trúng là ma? Lúc đó thì tính ?”

Phan Tiến gật đầu, rõ ràng chút hối hận – dù cũng là từng ép ăn phân, chẳng thể nào để ám ảnh .

tối nay bận một chút, hẹn đến ngày mai. Tối mai sẽ gửi địa chỉ cho , dù giờ cũng sống một , sợ hãi đủ , đến ở cùng cũng . Nói xong liền rời .

Hắn , liền nghĩ – chẳng lẽ tối nay sợ ?

Không lâu , A Tinh Lùn hớn hở chạy xuống, tìm địa chỉ của Quách Nhất Đạt. Hắn đưa cho một cái vỏ hộp t.h.u.ố.c lá cũ mèm, đó địa chỉ.

Ta cái hộp t.h.u.ố.c lá rách nát mà nhíu mày: “Cái từ bao giờ ? Quách Nhất Đạt khi nào dọn lâu ? Địa chỉ còn thể tìm ?”

A Tinh Lùn gãi đầu, cũng chắc, nhưng đó là địa chỉ duy nhất . Nếu tìm thì cũng đành chịu.

Việc thể chậm trễ. Tối nay sẽ theo địa chỉ , tìm sớm thì , thì tính cách khác. Đới Khiết Oánh tìm tới gây chuyện chỉ là chuyện sớm muộn.

Không ngăn cô , bảng hiệu của cũng khó mà giữ nổi – cô  căn bản chẳng lý, đến là đập phá ngay.

lúc với A Tinh Lùn định đóng cửa ngoài thì đột nhiên Trần Cẩu xuất hiện. Hắn mặc đồ hiệu từ đầu đến chân, đeo đồng hồ sang chảnh, tóc vuốt ngược bóng lưỡng như mấy tay cờ b.ạ.c đại gia – khác với dáng vẻ sa sút , cứ như biến thành khác .

“Ôi chao, ngươi phát tài ? Xem cái bùa ngũ lộ thần tài mà xăm cho ngươi cũng hiệu nghiệm phết nhỉ!” – Ta kêu lên.

“Anh Hạo! Cho  gọi một tiếng Hạo! Hình xăm của đúng là thần kỳ, ông đây nguyện tôn làm thần!” – Trần Cẩu tới ngừng khen lấy khen để, chuyện như thể sắp quỳ xuống lạy đến nơi.

Trần Cẩu , từ khi xăm hình bên , cổ phiếu của tăng vùn vụt mỗi ngày, đánh bạc thì từng thua. Giờ thì những trả hết nợ, mà còn dư hơn mười vạn.

Vậy thì cũng yên tâm , hình xăm trừ tà quả thật hiệu quả, Trần Cẩu cũng trả xong nợ, còn thắng ít, đó đúng là kết cục nhất.

Ta vỗ vai , bảo nên bỏ cờ b.ạ.c . Số tiền kiếm mang đầu tư làm ăn hoặc gửi tiết kiệm cũng , đừng đánh bạc nữa.

Trần Cẩu tỏ hài lòng, : “Sao bỏ ? Cờ bạc nhỏ thì nuôi sống gia đình, cờ b.ạ.c lớn thì làm giàu. Trước là do xui xẻo, giờ hình xăm , thắng! Tại bỏ? Bỏ thì  chẳng khác gì đồ ngu, tiền mà kiếm là đồ ngu!”

Ta thở dài, : “Vận tài lộc thể vô hạn , sớm muộn gì cũng sẽ tiêu hao hết. Ngươi mỗi ngày đều đánh bạc, tài vận hao tổn theo cấp nhân, đến lúc đó sợ rằng ngươi sẽ thua gấp đôi.”

“Cờ bạc thể làm kế sinh nhai, nếu thì hậu quả thê thảm đấy!”

Trần Cẩu đang trong thời kỳ thắng lớn, căn bản lọt tai lời . Ngược còn : “Anh Hạo,  đang định với chuyện . Hình xăm lúc đầu thì thắng lớn thật, nhưng dạo gần đây thắng ít . Tôi cảm thấy sắp hết hiệu lực. Hay là xăm cho  một cái khác ? Tôi  về âm văn, bảo hiệu quả còn bá đạo hơn nữa!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/hoa-van-quy-di/chuong-77-huynh-de-noi-mot-dang-lam-mot-neo.html.]

Nói xong còn hì hì với , mặt mày tràn đầy mong đợi.

“Không !” – Ta lập tức lắc đầu. “Ngươi là loại một đằng làm một nẻo, trả xong nợ thì bỏ cờ bạc, còn lấn tới như ?”

Trần Cẩu xong liền sầm mặt: “Tôi  trả tiền cho ? Coi như  là khách bình thường thôi. Tôi chỉ cần cái âm văn, những chuyện khác đừng quản. Cờ bạc thể làm giàu, tại   bỏ? Có hình xăm ,  chắc chắn sẽ trở thành kẻ giàu nhất vùng!”

Ta lạnh lùng : “Ngươi đúng là vô sỉ! Đã thì giữ lời. Ta làm là vì cho ngươi. Âm văn  tà môn, mà ngươi thì tiền làm mờ mắt. Xăm chắc chắn sẽ xảy chuyện lớn. Với , cờ b.ạ.c nhất định bỏ!”

Lúc Trần Cẩu hừ lạnh một tiếng: “Tốt cái gì chứ? Chẳng qua cũng chỉ là làm ăn mà thôi. Tôi trả tiền cho , bảo làm công? Còn cho !”

Câu đó khiến giận phát điên. Không ngờ Trần Cẩu nghĩ về như . Nếu , chẳng buồn quan tâm. Trước tiền xăm, đòi lấy một xu nào ?

Được thôi! Nếu trong lòng coi nữa, thì cũng chẳng cần nhiều lời. A Tinh Lùn đúng – lời của dân cờ b.ạ.c thể tin. Chúng nó mãi mãi bỏ cái tật ăn phân.

“Muốn xăm đúng ? Được. Miễn tiền, ngươi xăm cái gì cũng !” – Ta cũng hừ một tiếng, thì chiều. Sau chuyện gì xảy , sẽ can dự nữa.

“Được! Chính là chờ câu của . Tôi  hình xăm Ngũ Quỷ Vận Tài, tính bao nhiêu tiền?” – Trần Cẩu .

Ta lấy nhiều, mười vạn là đủ – dù cũng nhiều hơn.

Trần Cẩu gật đầu cái rụp. Nhờ hiệu quả của hình xăm đầu tiên, tin tưởng Ngũ Quỷ Vận Tài. Lại còn là âm văn, hiệu quả chắc chắn bá đạo hơn. Hắn sẽ thắng nhiều hơn nữa.

Hắn hề do dự, lập tức đưa tiền cho . Gương mặt đầy vẻ trông chờ hình xăm mới.

Tiền nhận, thể làm. giờ là ban đêm, đến chỗ Hồng Ngũ lấy mực xăm. Không nữa.

Ta gọi điện cho Hồng Ngũ, nhưng ai máy. Gọi cả chục cuộc vẫn phản hồi. Ta đồng hồ – mới hơn chín giờ. Chẳng lẽ tên đó ngủ?

Không ! Ta đích đến nhà hỏa táng tìm . Với cái kiểu háo hức của Trần Cẩu bây giờ, nếu nhận tiền mà đêm nay xăm cho , lột da mất.

Ta bảo chờ một lát, mực xăm còn, lấy. tên nghi ngờ ôm tiền bỏ trốn!

Câu đó làm tổn thương thật sự. Bao năm với , mà giờ tin ? Trước đây đúng là mù mắt mới nghĩ đến chuyện giúp vượt qua khó khăn.

Cái quái gì mà gọi là ? Có lẽ thời còn học là tình nghĩa chân thật nhất, đời , con đổi, giờ chẳng còn gì nữa.

Ta : “Ngươi cứ yên tâm một trăm phần trăm, chạy hòa thượng cũng chẳng chạy chùa. Tiệm vẫn còn đây, A Tinh Lùn cũng ở đây, chạy .”

Trần Cẩu cuối cùng cũng câm miệng, mới rời khỏi tiệm, bắt một chiếc xe đến nhà hỏa táng tìm Hồng Ngũ.

Tài xế đến nhà hỏa táng, mặt xanh lè. Giữa đêm hôm mà đến chỗ đó, thật sự xúi quẩy. dám đuổi khách xuống, đành tăng tốc chạy như bay. Đến nơi, còn chạy mất hút như gió, dám đầu .

Thật đến mức đó ? Chỉ là một nhà hỏa táng thôi mà! cái bảng hiệu âm u lặng lẽ ... rùng một cái.

Thôi , câu nãy... coi như !

Loading...