HOA VĂN QUỶ DỊ - Chương 70: Tô Vũ thi pháp
Cập nhật lúc: 2025-07-15 09:35:38
Lượt xem: 67
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Nỗi sợ hãi trong lòng chẳng thua kém gì A Tinh Lùn, thậm chí cảm giác rợn tóc gáy đó khiến tứ chi cử động , chỉ thể c.h.ế.t trân tại chỗ như một khúc gỗ. đầu óc thì vô cùng tỉnh táo.
Phải tự cứu lấy , nếu thì thứ đang chờ đợi bọn , chỉ cái chết. Ta rõ con ác quỷ đáy giếng đáng sợ đến mức nào. Hai mạng như với A Tinh, khi còn đủ để nàng kẹt răng.
“Làm… làm bây giờ? Cô… cô đang ở lưng ?” – A Tinh Lùn hình như cũng nhận điều gì đó. Ta đáp, bởi vì bản cũng chắc chắn. Giếng tối om, mắt tuy quen với bóng tối một chút, nhưng vẫn chẳng thể rõ.
“Khặc khặc…”
Bỗng nhiên, một tràng quỷ dị vang lên ngay bên tai khiến A Tinh Lùn lập tức khuỵu gối sụp xuống đất. Hắn cảm giác ai đó đang cào lưng , móng tay lạnh toát như băng nhọn.
“Trương Hiểu!” – Ta bỗng hét lên một tiếng, đáy giếng lập tức trở nên tĩnh lặng, tiếng cũng biến mất. Ta dường như thấy hồn ma lưng A Tinh Lùn sững , cử động nữa.
Quả nhiên, dù hóa thành ác linh đầy oán niệm, Dương Mỹ vẫn quên tên của yêu.
Không thể gả cho Trương Hiểu là tiếc nuối. Trương Hiểu c.h.ế.t vì cô là gánh nặng và phẫn uất. Hắn chính là nguyên nhân khiến cô hóa thành lệ quỷ.
Nếu yêu, thì giây phút Trương Hiểu chết, cô đến mức phát điên.
Cái tên đó thực sự khiến Dương Mỹ khựng một chút. tiếp theo làm gì, kế sách.
Không ngờ, Dương Mỹ bỗng vòng qua A Tinh Lùn, như thể dịch chuyển tức thời mà xuất hiện ngay mặt .
Lúc cô ở gần , nhưng vẫn thấy khuôn mặt. Mái tóc dài xõa xuống che kín cả gương mặt, bộ áo cưới âm khí lượn lờ, lúc như gió thổi nhẹ, lúc như nhuộm m.á.u tươi.
Ta từng gặp vài con ma, nhưng chắc chắn Dương Mỹ là con ác quỷ mạnh nhất. Khí tức tà ác tỏa từ khiến thở nổi, trong lòng còn dấy lên một ý niệm kỳ quái: t.ự s.á.t.
Ta nhớ ông nội từng kể, đó chính là s.át khí. Kẻ g.i.ế.c nhiều thì hồn phách sẽ tích tụ sát khí. Có c.h.ế.t rõ nguyên nhân, gán cho cái mác “trầm cảm”, nhưng thật , là thứ gây .
“Hiểu ca… là ?” – Bỗng nhiên, nữ quỷ mặt khẽ gọi một câu dịu dàng. với , nó chỉ khiến sống lưng tê dại.
Má nó, nhốt ba mươi năm giếng nên cô đơn quá độ ? Ta mới chỉ gọi một tiếng “Trương Hiểu” thôi mà? Ma cũng thể nhận nhầm ? Hay là… cô thèm khát thể ?
Đậu má, chuyện gì đây? Trước khi ăn còn định c.h.ơ.i một lượt? Ma quỷ mà cũng giỡn mặt thế ?
“Đồng ý , giờ ngươi chính là Trương Hiểu. Ta thi pháp , cô sẽ nhận .” – Bỗng một giọng nữ vang bên tai . giếng ngoài , A Tinh Lùn, và con ác quỷ … làm gì còn ai?
Giọng đó quen lắm… … hình như từng ở .
, là Tô Vũ!
“Ngươi là Tô Vũ?” – Ta thì thào hỏi.
“Phải, Đường , lâu gặp.” – Tô Vũ cất tiếng bên tai , thậm chí còn cảm nhận thở của cô , khiến tai ngứa ngáy.
Ta nhớ lão thiên sư cũng từng dùng loại thuật tương tự ở mộ nhà họ Đới – thấy mà tiếng. Thật sự quá thần kỳ.
“Không khỏe lắm . Bị kẹt cùng ác quỷ đáy giếng, sống c.h.ế.t khó đoán.” – Ta đáp.
“Đừng sợ, đây. Ngươi cứ cố gắng cầm chân cô , xử lý xong con chồn vàng sẽ xuống cứu ngươi. Giờ ngươi chính là Trương Hiểu, nhớ kỹ đấy.” – Tô Vũ dặn dò.
Xử lý con chồn vàng? Nghĩa là… Tô Vũ đang ở phía ? Cô đến từ khi nào?
Có hy vọng ! Chỉ cần cầm chân ác quỷ, khi sẽ sống sót. Mặc dù Tô Vũ dùng pháp thuật gì khiến cô nhận nhầm, nhưng…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/hoa-van-quy-di/chuong-70-to-vu-thi-phap.html.]
“À, . Ta chính là Trương Hiểu.” – Ta con ác quỷ đáng sợ mặt, nghiêm túc .
Không ngờ ngày lừa một con ma! Có câu tiếng Quảng hợp lúc : “Lừa ma ăn đậu hũ!”
“Ta nhớ lắm.” – Dương Mỹ bất ngờ ôm lấy , một luồng lạnh tử thần lập tức bao phủ quanh , khiến nghẹt thở suýt ngất.
Má nó! Cái lão Trương thật đáng tin! Ban đầu tính gọi hồn nhị thúc đến giúp, ai ngờ bây giờ chính thành nhị thúc của !
“Ta… cũng nhớ nàng.” – Ta tiếp tục kế sách lừa ma ăn đậu hũ.
Chỉ hy vọng cô đừng phát hiện, nếu … chắc chắn sẽ xé xác thành hai mảnh.
“Chúng kết hôn !” – Dương Mỹ đột ngột .
Ta sững . Lập tức gọi khẽ: “Tô Vũ! Làm bây giờ?” – hồi đáp.
“Đồng ý , ông chủ nhỏ, mạng của chúng trông cả đấy!” – A Tinh Lùn bên cạnh thì nhỏ giọng van nài.
“Ừm… chẳng lẽ ? Chàng chê từng gả cho tên ngốc? Chàng… thấy bẩn thỉu ư?” – Giọng của Dương Mỹ bất ngờ trở nên lạnh lẽo tuyệt vọng, khí tức tử thần càng nặng hơn.
“Không… … …” – Ta vội vàng dỗ dành, sợ cô phát điên thì tiêu đời.
“Chỉ là… ở đây… kết hôn?” – Ta nghi hoặc hỏi.
Ngay lúc , Dương Mỹ phất tay một cái – đáy giếng đột nhiên biến thành một phòng tân hôn, cô trang điểm như cô dâu, mặc áo cưới, giữa giường đỏ. Mái tóc dài như thác đổ, khuôn mặt hẳn xinh , nhưng thuần khiết – giống một cô gái nhà bên khiến mủi lòng.
Ta thật sự hiểu nổi, một cô gái như thế thể biến thành ác quỷ g.i.ế.c chớp mắt? Ta kết nối hình ảnh thiên thần mắt với con quỷ dữ .
Một bên là thiên sứ, một bên là ác ma.
“Hiểu ca, ngày … mong chờ bao lâu .” – Dương Mỹ rưng rưng nước mắt, nhưng mặt vẫn là nụ ngọt ngào.
Ta đột nhiên thấy nỡ lừa cô . Dù cô là ác quỷ g.i.ế.c ghê tay, thể cô thực sự chờ đợi lâu để cùng Trương Hiểu thành . Kể cả khi chết, vẫn mơ về ngày đó… Trương Hiểu.
“Ông chủ nhỏ, lên chứ, còn ngây đó làm gì?” – A Tinh Lùn đá một cái.
Ta đầu sang thì mới phát hiện sự hiện diện của – đang mặc đồ phụ nữ, mặt một nốt ruồi to, trang điểm như… m.ô.n.g khỉ. Cái môi dày tô son đỏ khiến chỉ ói máu.
Ta suýt thì nôn tại chỗ. Ta rốt cuộc tạo nghiệt gì mà chứng kiến cảnh tượng A Tinh Lùn mặc váy đóng vai bà mối? Đây còn là chuyện rửa mắt, thật sự chỉ chọc mù đôi mắt !
“Qua đây.” – Dương Mỹ đột nhiên vươn tay về phía . Ta dám bước tới, nhưng cô chỉ phất tay một cái – thể tự động bay tới…
“Hiểu ca, sống là của , c.h.ế.t là hồn ma của .” – Dương Mỹ ngã lòng .
Đừng làm loạn chứ! Lão tử là Trương Hiểu ! Cô bình tĩnh , giữ chút ý tứ ?
Lúc A Tinh Lùn còn nhướng mày một cái, đó tự động rút khỏi phòng, còn tiện tay đóng cửa cho .
Tên ? Vậy chẳng … khỏi giếng ? Má nó, chẳng thiệt thòi quá ?
“Hiểu ca!”
Bất ngờ, một đôi môi lạnh lẽo đỏ như m.á.u áp sát gần, khiến trở tay kịp, chiếm lấy "đôi môi" của trong chớp mắt.