Họa Nguyên là Họa Nguyên, Tô Vũ là Tô Vũ. Ta khinh bỉ Họa Nguyên thế nào cũng thể làm khó Tô Vũ. Nhìn cô như cũng thấy đau lòng, thế là mềm lòng một .
Thôi , nể Tô Vũ, tạm tha cho . Vốn tính toán kỹ sẽ làm nhục , nhưng tên chó ngu, tâm cơ độc địa, thêm vô liêm sỉ; lợi dụng Tô Vũ, đành bỏ qua , nhưng ân oán giữa và tuyệt đối dừng ở đây.
“Được , , đồng ý với em, ? Mấy bức quỷ văn cửa đồng xanh, sẽ cố gắng giải.” Ta .
“Thật ? Tốt quá! Cảm ơn , Đường Hạo!” Tô Vũ mừng đến suýt nhảy lên.
“Dù thì cũng từng… mật với em, thể từ chối .” Ta hề hề.
Tô Vũ liền nhanh tay đưa ngón tay bịt miệng :
“Anh… đừng nữa. Anh hứa với em là quên chuyện đó mà! Hôm đó em làm là để cứu .”
Cô hốt hoảng quanh, sợ khác thấy, mà mặt thì đỏ tận mang tai. Chắc nhắc tới là cô lập tức nhớ chuyện hổ .
“Được, nhắc nữa. mà bây giờ, hình như để hôn tay em đấy.” Ta .
Mùi hương phảng phất ngón tay Tô Vũ khiến say. Ta nhắc tới chuyện thật cũng chỉ để cô đỏ mặt thôi — quá . Cái dáng vẻ e thẹn làm tim đập mạnh, huống chi đó còn là bí mật chỉ của hai , dính líu gì đến Họa Nguyên.
Ta xong, Tô Vũ lập tức rụt tay về, mặt mày hoảng hốt, ấp úng ném một câu “em đây” bỏ chạy như trốn nợ.
“Ngay cả bóng lưng cũng mê đến thế… Sao Tô Tình và Tô Vũ giống mà cứ thấy Tô Tình thô như hổ như gấu nhỉ?” Nhìn theo bóng Tô Vũ, ngẩn ngốc, dù cô biến mất vài phút .
Quả nhiên làm “Tào tặc” một cảm giác kích thích khó tả… Chẳng lẽ vợ thật sự hấp dẫn hơn ?
“Đường đại sư, đang gì thế?” Bất ngờ một cái đầu thò cùng về hướng , làm giật bắn.
“Má ơi! Lâm lão gia, ông đừng xuất hiện như ma chứ, hù c.h.ế.t !” Ta ôm n.g.ự.c càu nhàu.
“He he, xin xin . Cậu mải quá, gọi , nên mới…” Lâm lão gia vội giải thích.
“Được , đừng lải nhải, xem cửa đồng thôi!” Ta .
Lâm lão gia vui đến suýt nhảy lên: “Đường đại sư, thế Họa Nguyên chịu xin ? Tôi khuyên mãi chịu, còn định đánh nữa. Không ngờ tên ngoài mặt cứng rắn, lưng chịu nhún. Xem chừng mở cửa là sự cả, thuốc trường sinh khi cũng tìm . Giữ thể diện ích gì, đúng Đường đại sư?”
“Ích cái quái. Tên khốn nham hiểm lắm, sẽ chịu xin . Ta nể khác nên mới tạm bỏ qua thôi.” Ta nghiến răng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/hoa-van-quy-di/chuong-303-buc-quy-van-thu-hai.html.]
Nếu vì Tô Vũ, tên cứng mấy cũng quỳ xuống mặt , bằng cửa đừng hòng bước qua. Tiếc là đánh đúng chỗ yếu của . Nếu là phụ nữ khác, mềm lòng.
Vừa chúng đến cửa đồng. Mọi thấy đến thì mừng rỡ hẳn, ngay cả Huyền Mộc chân nhân cũng vội nhường cho ở vị trí chính giữa phía , khác thì reo hò như cửa mở . Chỉ Họa Nguyên là đen mặt, dám lắm mồm nữa.
“Tiểu Đường gia, đêm qua phân tích bức quỷ văn đầu là Địa Tạng Vương Bồ Tát. Vậy ba bức còn thể giải cho chúng ?” Huyền Mộc chân nhân cung kính hỏi, còn gọi mật “Tiểu Đường gia”. Lâm lão gia thì chen lên như sợ mất tay khác. Ta thì thấy lạ, Đại Hồ Tử- lão râu quai nón với Quỷ Bà , chỉ còn lão già lúc nào cũng nhảy nhót như khỉ?
Thôi, kệ lão, tiên xem quỷ văn quan trọng hơn.
Ta chuyển ánh mắt sang bức quỷ văn thứ hai. Trong đó khắc một đám đang đẩy cửa, mặt cảm xúc, trông cứng như gỗ. Họ đẩy một cánh cửa trông khá giống cửa đồng .
“Bức quỷ văn thứ hai, gọi là ‘Chúng Quỷ Đẩy Cửa’.” Ta .
Mọi ồ lên. Ai nấy bảo hình giống , thành quỷ?
Nhìn tranh quả thật trông như : quần áo chỉnh tề, thể sạch sẽ, chút m.á.u me, dù nét mặt đờ đẫn nhưng hề dữ tợn khủng khiếp, chẳng giống ác quỷ chút nào, chỉ như một đám thường đang cố đẩy cánh cửa đồng.
Trước đó , là ám chỉ “ đông sức mạnh lớn”, hợp lực thì mở cửa.
Đương nhiên, thế thì ngu hết chỗ . Cửa đồng nặng lớn, khép kín, khoá chốt, dựa sức thì đẩy kiểu gì?
Ta chỉ góc bên của bức họa: “Mọi chú ý chỗ , mặt trời. Không là trưa chiều sáng, nhưng mặt trời thì bóng. Các chân họ bóng ?”
Mọi chợt ngộ — bóng, là quỷ! Đây là chi tiết tinh tế, kỹ khó nhận . Mặt trời trong tranh cũng phát sáng, tô màu, chỉ là vòng tròn đơn giản treo trời, nên ai cũng bỏ qua, liên tưởng tới.
Vậy đám là quỷ, chính là “Chúng Quỷ Đẩy Cửa”. Ta ban đầu tưởng trong tranh là địa ngục, vì ác quỷ trong địa ngục thường xúm đẩy cửa để trốn . mặt trời thì địa ngục, thể vẽ ngay đỉnh núi Chung Nam .
“Chúng Quỷ Đẩy Cửa”… Chẳng lẽ cửa đồng quỷ mới đẩy nổi? Thế bức đầu Địa Tạng Bồ Tát là ý gì?
Lúc chợt nhớ tới cuộc chuyện giữa Quỷ và cha .
Tin tức là cha truyền , cũng là ông dẫn lên. Ông từng bảo quỷ sai, đưa đám lên là để họ c.h.ế.t ở đây, lợi dụng hồn phách.
Nếu đúng như thế thì cha giải những quỷ văn , thậm chí cách mở cửa.
cửa đồng bọc trong đá là mới đập tối qua, ông kiểu gì?
Ta theo bản năng đầu , nhưng thấy bóng dáng cha . Không ông ở núi nữa…