HOA VĂN QUỶ DỊ - Chương 254: Sưởi ấm

Cập nhật lúc: 2025-09-20 11:07:47
Lượt xem: 63

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Chính giấc mơ làm giật tỉnh dậy, con hổ đó đúng là chịu buông, đang như thế mà còn mơ thấy cô .

“Làm rể của cô thì ? Thành rể của cô  thử xem  xử cô thế nào, chỉ sợ   mệnh đó thôi.” Trong mơ còn tiếng cô . Với tính khí của Tô Vũ thì gần như thể phản bội Họa Nguyên .

Tỉnh dậy, thấy khá hơn chút nào, ngược đầu nặng như chì, chân tay bủn rủn, mồ hôi lạnh ướt đẫm . Vết cắn của bọn dơi đau ngứa, Tô Vũ bôi thuốc và băng cho , nhưng chẳng làm giảm mấy nỗi đau và bệnh tình.

“Đường , tỉnh ? Khỏe hơn chút nào ?” Tô Vũ vội đỡ dậy hỏi.

Ta lắc đầu, báo rằng lẽ bọn dơi độc, chỉ cầm m.á.u thôi làm đỡ hơn là bao.

Mới dậy thì cảm thấy lạnh , lạnh tới thấu xương, mồ hôi lạnh rịn từ đầu xuống chân, làm ướt cả băng gạc. Cơ thể liên tục run rẩy.

“Đường , ? Anh… chứ?” Tô Vũ lo lắng hỏi.

“Lạnh… lạnh quá!” Ta ôm chặt , co run cầm cập, độc dơi thật đáng sợ, c.h.ế.t ở đây , gửi bệnh viện thì vô phương, chẳng thuốc men gì cả.

“Ôi , làm bây giờ? Tớ chẳng y thuật, cũng thuốc thừa.” Tô Vũ sốt ruột lục túi ba lô nhưng chẳng tìm gì hữu dụng.

“Lạnh…”

Một cơn lạnh đến thấu xương khiến mắt như tối sầm,  đời nào trải qua cái lạnh như thế, như thể m.á.u trong đóng băng, như xương cũng phủ một lớp băng mỏng.

Tô Vũ chần chờ bất ngờ ôm chặt lấy . Có lẽ vì quá lạnh nên ngay cả cô cũng kìm mà run lên một cái.

“Thế … khá hơn ?” Tô Vũ e thẹn hỏi, nhưng  cô   lo lắng, ánh mắt liên tục dòm cửa hang, sợ bất ngờ xông . Đoạn núi ít hang động, những hang tìm đều bí mật, hầu như chẳng ai phát hiện .

“Khá hơn chút…”

Thực cái ấm chẳng ăn thua mấy, vẫn run rẩy, răng va ken két, nhưng để khỏi làm Tô Vũ nản lòng, chỉ lên.

“Thật ? vẫn run lắm!” Tô Vũ như thấy rõ việc vô dụng .

Ta gắng gượng mỉm : “ thế với là hạnh phúc .”

“Đường , em hôn ước !” Tô Vũ cúi mặt im lặng.

Ta tất nhiên dám nghĩ bậy lúc , cô  ôm chỉ vì cứu nên mới bất đắc dĩ như .

Ta thêm, nhưng lạnh cứ làm thể yếu dần, thị lực mờ dần, buồn ngủ mở mắt nhưng  thể nhắm mắt, vì chỉ cần khép mắt là thể vĩnh viễn tỉnh . Tô Vũ thử đủ cách để sưởi ấm, nhóm lửa, ôm ấp nhưng đều xua tan cái lạnh .

Cứ thế sẽ đóng băng mà chết,  sắp chịu nổi nữa.

“Họa Nguyên, xin , em làm là để cứu , mong đừng trách.” Tô Vũ thì thầm một , nhưng bắt đầu lảo đảo, lạnh đến mức cảm giác như đóng băng thành tượng đá, từng giọt m.á.u trong như  đông cứng.

Ta những gì đang trải qua là ảo giác thực tại.

Chẳng bao lâu, bỗng đôi tay kéo cởi áo , một thể ấm áp áp sát da kề da, cảm giác mịn màng và nóng ấm thật, khiến đó ảo giác.

Ta chợt thấy một luồng ấm lan lên, sự truyền nhiệt giữa hai cơ thể hiệu nghiệm, chút lạnh liền xua bớt, cho cơ hội hít thở, nếu tắt thở.

Cái ấm bất ngờ như chăn bông giữa mùa đông, vô thức ôm chặt vì vẫn còn lâng lâng nửa mê nửa tỉnh.

Vừa ôm, một tiếng hổn hển, cơ thể ấm áp vẻ giật vùng nhẹ, nhưng phản kháng nữa. Lần chỉ ấm mà còn mềm như chăn bông, tỏa một mùi hương nhẹ nhàng, khiến mê mẩn, hai chân còn vòng lên ôm lấy.

Lại một tiếng hổn hển, nhưng chẳng gì xảy ấm từ cô  lan bao bọc , xua tan dần cái rét từ trong huyết mạch.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/hoa-van-quy-di/chuong-254-suoi-am.html.]

Không qua bao lâu, thấy còn lạnh nữa, trong đan điền bỗng một luồng nhiệt bốc lên dữ dội, như hút cạn cái lạnh trong .

Hóa là yêu đan của cây yêu! Nó hấp thu độc dơi ?

ấm đó giúp qua giai đoạn nguy kịch, nhưng độc dơi giải, vẫn hết bệnh, giờ thì yêu đan phát huy tác dụng, còn gì là lạ, tất cả phục hồi bình thường, chắc là độc yêu đan hút sạch.

Ta mở mắt, chứng kiến cảnh khiến sửng sốt: Tô Vũ chẳng mặc gì, úp lên , mái tóc đen rơi  n.g.ự.c , làn da trắng mịn lộ mắt, đường nét hình ôm sát lấy , đôi chân thon dài trắng nõn quấn chặt.

như một bức tranh mỹ nhân, dám chạm, chỉ dám lặng, mắt nỡ rời.

Tô Vũ ngủ say, lẽ ôm quá mệt nên chợp mắt,  tỉnh dậy giữa lúc cô , và thừa nhận là liếc ngắm khắp bất lịch sự nhưng chẳng làm , là kẻ nhỏ mọn! Ai dám chê trách đạo đức , cần đạo đức , một mỹ nữ thế ngắm là lãng phí!

Có lẽ quá say mê, chỗ nào đó khẽ động, làm Tô Vũ giật tỉnh, cô mở mắt.

Trùng hợp , khoảnh khắc cô mở mắt là lúc hai ánh mắt chạm .

“Á…”

Tô Vũ la lên một tiếng vội dùng hai tay che ngực, nhưng hai bàn tay vẻ che hết , cô luống cuống.

“Anh, tỉnh từ khi nào? Sao gọi em dậy? Anh, lâu thế…” Tô Vũ vẫn luống cuống.

“Nếu che hết thì nên che mắt .” Ta nhắc cô một câu.

Tô Vũ liền hiểu, tay che mắt , tay cô thơm tho, mùi sữa nhẹ, vì mới che chỗ

“Không , ý , để em mặc đồ.” Tô Vũ .

“Được!” Ta đáp. “Vậy em thể giúp mặc ?”

“Anh… !” Cô trách yêu một câu bỏ tay . Ta ngoan ngoãn nhắm mắt, lâu mặc xong ném quần áo cho .

Ta cuối cùng mở mắt, thấy Tô Vũ lưng, im lặng. Ta nhẹ nhàng mặc đồ tiến đến, cô vẻ ngại mặt , thấy tới .

cô vẫn quan tâm  lưng hỏi nhỏ, “Anh khá hơn ?”

“Ừm, bình thường, nữa .” Ta đáp.

Không chỉ độc dơi giải, các vết thương đều lành, cơ bản se vảy, tất cả là nhờ công dụng của yêu đan, phàm thể hồi phục nhanh thế.

Như , yêu đan của cây yêu là thứ thể tùy tiện nhường, với  đây là bảo vật! Lúc đầu còn tưởng yêu đan vô dụng với .

“Khỏe là . Hừm, chuyện tối qua, em làm là để cứu , đừng nghĩ quá nhiều. Cảm ơn vì sẵn sàng hy sinh, nhưng đừng hiểu lầm,  nhất gặp nữa, mỗi rẽ lối riêng.” Tô Vũ thu dọn đồ, chuẩn rời .

“Tại ? Chúng cùng ? Ở ngoài nguy hiểm thế , em định ?” vội hỏi. Người con gái thật khó hiểu, tối qua còn sẵn sàng vì như , giờ bỏ ngay ?

“Em  tìm Họa Nguyên. Anh với bọn họ cũng nên chung nữa, nhất là tìm sư !” Tô Vũ bắt đầu bước cửa hang. Ta định nắm tay cô , nhưng kịp vì cô cố ý né tránh.

Ta cho cô   Họa Nguyên , nếu cô  về với sẽ chẳng khác gì tự đưa đầu chỗ chết, Họa Nguyên chẳng hề yêu mà chỉ là  lợi dụng cô .

lời đến mồm, nuốt . Hiện tại thể điều đó, nếu , cô sẽ nghĩ vu vơ bôi Họa Nguyên chỉ vì chiếm cô , hơn nữa quan hệ giữa và Họa Nguyên vốn tệ. Lại bằng chứng, Tô Vũ sẽ tin, thậm chí thể cho rằng đang bôi nhọ nhân phẩm của .

Ta đuổi theo, nhưng cô xa, rõ ràng bám theo.

“Chết tiệt!” đá mạnh một hòn đá thôi, truy theo nữa, chuyện tối qua sẽ khiến cô gặp mặt thật khó xử, đó là lý do cô gặp nữa.

Còn một lý do nữa là cô cảm thấy với Hoạ Nguyên, dù làm là để cứu , cô vẫn thể vượt qua rào cản trong lòng. Nghĩ kỹ, quyết định tạm thời tiếp tục theo, nhưng nhất định sẽ trở bên cô , nếu , Họa Nguyên sẽ tay lấy mạng cô !

Loading...