HOA VĂN QUỶ DỊ - Chương 242: Giết sạch bọn mày

Cập nhật lúc: 2025-09-16 07:38:08
Lượt xem: 65

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Lẫn đội của Họa Nguyên, theo họ về chỗ lều trại. Lều của phương trượng và sư thái xa, nhưng bọn họ giờ còn qua với Họa Nguyên nữa, khi hai bên trở thành thù địch.

Bất chợt Họa Nguyên sang Tô Vũ : “Hay là để lều của em cho thằng nhãi , tối nay và em chung một lều .”

Tô Vũ ngập ngừng, nhưng Họa Nguyên cứ năn nỉ mềm mỏng thôi. Nhìn thấy Tô Vũ sắp đồng ý, liền xông tới chen ngang: “Các đang chuyện gì ? Ồ , tối nay với ngươi sẽ ngủ cùng với , trời cũng sắp sáng . Thế nào hở Họa , ngươi chắc ghét bỏ chứ?”

“Đường ,  hai cứ thế . Chúc ngủ ngon nhé.” Tô Vũ vẫy tay trở về lều .

“Ê, Tô Vũ, ngủ với … , , để sang lều em?” Họa Nguyên vội níu kéo, nhưng quá muộn.

“Đồ khốn nạn, ngươi  ý gì ?” Họa Nguyên lập tức xù lên, sang , ba gã khác lập tức vây quanh.

“Họa , đừng nóng thế chứ. Tô Vũ là hôn thê của ngươi mà, sớm muộn cũng thế thôi. Trên núi hoang thế , cướp mất ‘ đầu’ của khác liệu ?” Ta chẳng sợ họ; đông thì , đoán bọn họ cũng dám động thủ với .

Họa Nguyên thấy thế, lời càng nổi giận. Hắn túm lấy cổ áo , thì thầm thô bạo: “Ta làm gì thì đến lượt ai, thằng rác rưởi như ngươi dạy đời ở đây ? Tô Vũ là của , lúc nào ‘lên’ với cô  thì lúc đó ‘lên’. Ngươi dám phá hủy chuyện của , sẽ khiến ngươi  còn đường về!”

“Ha ha, thì làm , đang trong lều kìa, mà!” Ta khì. Hắn càng tức, càng thích.

“Hừ hừ, trời đường mà ngươi  , địa ngục tự nhiên tìm tới cửa. Nhìn kìa, đó là cao tăng Vân Hải Tự và thánh cô Chúc Mộng Am,  chơi bọn họ tới chỉ còn đầy mười . Ngươi là thằng rác rưởi, lấy gì đấu với ?” Họa Nguyên từng chữ từng chữ .

“Lấy mạng!” Ta bỗng vùng mạnh, chộp mạnh tay , ép mở tay : “Nếu ngươi dám hại một sợi lông của Tô Vũ, thì sẽ cùng ngươi ăn thua tới cùng!”

“Ha ha, mạng? Ở nơi giống chốn thành thị, mạng chẳng giá trị gì. Ngươi c.h.ế.t cũng chẳng ai ! Để xem nhé, nhóc!” Họa Nguyên lạnh dắt ba thuộc hạ rút .

“Đêm nay, thằng cùng mấy lão hói xử lý hết, chừa một tên!”

Hắn câu đó dù lưng với nhưng giọng vẫn to, rõ mồn một như thể cố ý cho .

Nói xong, về lều mà sang lều Chuột; Chuột, Hà Đại và Quách Đông lập tức vụt biến màn đêm, biệt tăm.

Tên khốn đó vẻ thật sự ý đồ, đêm nay nhất định g.i.ế.c . Hắn còn định g.i.ế.c cả hòa thượng ni cô. Lúc phương trượng và sư thái mắng , bề ngoài tươi nhưng trong lòng mang hận, lợi dụng lúc yếu để tay, nếu tiêu diệt xong họ, thì Họa Nguyên cũng bớt một đối thủ cạnh tranh.

Không , báo cho phương trượng họ. Hắn tự cao như , dám to mồm mặt , rõ ràng coi ai gì, sợ mách.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/hoa-van-quy-di/chuong-242-giet-sach-bon-may.html.]

Lều phương trượng ở xa, vội đến và báo tin Họa Nguyên định hạ độc họ trong đêm.

dù phương trượng sư thái, họ đều coi trọng. Họ bảo Họa Nguyên vẫn còn quá non, dù hôm nay họ mất nhiều , nhưng chỉ vì ba tên tay sai của Họa Nguyên mà nghĩ thể g.i.ế.c hết bọn họ thì chẳng khác nào mơ giữa ban ngày.

Nghe câu đó cũng nhẹ , nhưng vẫn lo cho bản , một đối đầu với ba mạo hiểm. Vì lều của Họa Nguyên sát lều Tô Vũ, quyết ở lều để đề phòng xem dám làm trò gì.

Ta ngủ mà chỉ nhắm mắt trong lều, tỉnh táo. Đêm nay thương, rễ yêu cây đánh , đau ê ẩm nhất là vùng ngực, cứ động là nhói, thở đôi lúc nghẹn. Dù ngủ cũng khó.

Hơn nữa, khi ở trong yêu cây nuốt thứ gì, bụng cứ lợm giọng khó chịu, thi thoảng cảm thấy chân nhẹ bâng, hết  kỳ lạ.

Khoảng nửa tiếng , gõ lều, bật dậy hỏi: “Ai đó?”

Người ngoài trả lời mà gõ móng tay lên vải lều, tiếng kèn cào khiến khó chịu. Ta cẩn trọng kéo khóa lều một chút, ngay lúc đó một bê bết m.á.u lao .

Nhìn kỹ thì là tiểu hòa thượng, chính là gã mật với tiểu ni cô gốc cây.

Gã hòa thượng bê bết máu, thoi thóp, nắm c.h.ặ.t t.a.y , rên rỉ mấy chữ: “Cứu… cứu… sư gia họ dẫn tới nhiều yêu quái trong cấm địa sống… sư phụ và sư thái chịu nổi… cứu với….”

Gã còn hết tắt thở. Ta vỗ mặt nhưng tỉnh, xác lăn , c.h.ế.t thật .

Phương trượng sai lầm trong tính toán. Quách Đông và bọn thể đủ mạnh để đánh bại phương trượng, nhưng nếu kéo tới hàng loạt yêu quái trong cấm địa thì là chuyện khác. Chỉ riêng một cây yêu suýt diệt sạch bọn họ; loại yêu ma ở dãy núi đùa , thực lực đáng sợ.

Quá độc ác! Họa Nguyên đúng là thú tính dám làm chuyện . Hắn gần phương trượng, nếu tai họa lan , Tô Vũ cũng thể gặp nguy. Những yêu quái thể đến đây bất kỳ lúc nào!

Phải làm ? Ta nên cứu phương trượng họ? Với thực lực hiện giờ, còn chắc đánh thắng một phương trượng, nếu tới, khi chỉ là đưa chỗ chết.

lương tâm cho phép họ chết. Cảm giác thật dằn vặt.

Thôi, xem thử cứu một thì cứu, nếu thì rút chạy.

Ta cầm kiếm đồng tiền, chui lều. Nhìn quanh, Tô Vũ vẫn , ngủ yên trong lều, Họa Nguyên rời , ở lều Chuột bắt chéo chân khoái chí. Ta để ý , tiến về hướng lều phương trượng.

“Heh, đúng đồ ngốc. Nếu mày ở yên, còn ngại hại đến Tô Vũ, chứ mày làm hùng. Đừng trách !” Họa Nguyên .

“Ngươi súc sinh, sẽ báo ứng. Muốn g.i.ế.c thì cứ thử xem làm !” Ta để câu đó lao thẳng về phía lều phương trượng.

Loading...