Bóng tối khiến giác quan  nhạy bén hơn, chỉ cảm thấy  khí mỗi lúc một loãng, sắp thở  nổi.
"Cô , làm ơn đừng ôm chặt thế,   kẹp... khó chịu quá." Giọng  bất ngờ vang lên khiến  bừng tỉnh đôi chút.
Lúc ,  cũng chẳng còn bận tâm đến lễ nghĩa  liêm sỉ nữa, đáp : “Tôi sợ lắm,  cố chịu một chút !”
Gai xương rồng
Cơ thể  đàn ông  khẽ cứng . Gặp   mặt dày như , e là   cũng đành bó tay.
Sau đó,     đỡ mông, giúp bò  khỏi thang máy.
Khi  thứ trở  bình thường,  chỉ  mua vé xe rời  ngay trong đêm vì quá  hổ với hành động ban nãy của . Cảm ơn nhân viên cứu hộ xong,  liền chuồn mất.
Sau sự cố thang máy,  sợ gặp   đàn ông đó nên chẳng dám tăng ca, cứ tan làm là chuồn thẳng về nhà.
Cứ thế yên   một tuần.
Hôm nay,   nhận  cuộc gọi từ  .
“Tiểu Hi , dì Vương giới thiệu cho con một  trai, điều kiện  . Con cũng lớn , đừng  kén cá chọn canh nữa. Mẹ  hẹn   , tan làm con đến gặp  nhé.”
Chưa kịp lên tiếng,   cúp máy.
Nhìn màn hình tối đen,  chỉ   khổ.
Hồi  học thì   canh  như canh trộm, sợ  yêu sớm, giờ thì thúc giục  tìm bạn trai như đòi nợ.
Tan làm,  miễn cưỡng đến quán cà phê mà  gửi địa chỉ.
Giờ  quán cà phê khá vắng,   bước   thấy đối tượng xem mắt  ở góc, tóc chải keo bóng loáng, cổ đeo sợi dây chuyền vàng to như dây xích chó, nặng chắc cũng hơn trăm ký, thịt hai bên má suýt che luôn mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/giua-troi-roi-xuong-mot-vi-sao/2.html.]
Anh  thấy  thì vẫy tay, dây chuyền vàng lấp lóa khiến   nheo mắt.
"Dì Vương  em là giáo viên dạy nhảy. Em  ,  dáng   thế,   ngay là em ." Anh  tóc keo nhe răng , ánh mắt  ngừng liếc   .
Ánh mắt dán chặt khiến    cảm thấy khó chịu,     hứng trò chuyện, chỉ mỉm  lịch sự với  .
"Nhà   giải tỏa, hiện tại đang  tên tám căn hộ. Em lấy   thì  cần  dạy nhảy nữa, nhà  thiếu tiền cho em kiếm, em ở nhà thu tiền là ."
"Mẹ  già   sớm  cháu bế, chúng  cố gắng ba năm hai đứa. Còn nữa, em  đối xử  với bố  , nhà   chia nhà , cả nhà  ở cùng ." Anh  tóc keo  một mạch  ngừng,   giận đến nỗi gân xanh  trán nổi lên.
"Xin ,  thấy chúng   hợp lắm,   tính  con sớm thế." Tôi cố nén suy nghĩ  bỏ  ngay, cố gắng  bình tĩnh.
"Khà, giả vờ thanh cao cái gì. Con gái học nhảy,    bỏ mấy đứa con . Anh bằng lòng lấy em là phúc của em đấy, đừng    điều." Anh  tóc keo khinh miệt  .
Tôi cầm ly cà phê  bàn hất thẳng  mặt  : "Không   thì im mồm, miệng phun phân,   thèm để ý ."
"Con ranh , mày dám hắt cà phê  tao!" Anh  tóc keo giơ tay định đánh .
Tay  kịp hạ xuống,   một bàn tay mạnh mẽ khác nắm lấy.
"Ê, mày là thằng nào? A... đau! Đau! Đau! Buông  mau." Anh  tóc keo đau đến nỗi mặt đỏ như gan lợn.
"Lần   đường cẩn thận đấy,  thì gặp một   đánh một . Đồ rác rưởi! Cút !" Người đàn ông quăng tay   tóc keo .
Anh  tóc keo vung nắm đ.ấ.m định đánh, nhưng khi  rõ  hình  đàn ông, bất đắc dĩ hạ tay xuống, hằn học : "Rồi mày sẽ  tay!"
Sau đó trừng mắt   một cái, xoa tay bỏ .