Trong biệt thự nhà Giang, bầu khí u ám.
Giang Cảnh Hành màn hình điện thoại hiện dòng [Bận.], ánh mắt tối sầm.
Khi định gọi điện cho trợ lý để điều tra tung tích của Thẩm An Ninh, điện thoại của Phó Trân vang lên.
“Cảnh Hành, đang ở khách sạn Hoàng Triều, trung tâm thành phố.”
Giang Cảnh Hành lúc đang bực bội, tưởng Phó Trân mời nhậu, vội từ chối:
“Tôi giờ tâm trạng với các …”
“Không mời nhậu !”
Giọng Phó Trân bên điện thoại đầy ngạc nhiên:
“Cậu đoán xem thấy ai?”
“Ai?”
“Vợ !”
Đứng ở góc hành lang, Phó Trân trân trân phụ nữ đang vung nắm đ.ấ.m giữa đám đông:
“Sao chị … hình như đang đ.á.n.h với ai đó!”
“Đánh ?”
Giang Cảnh Hành lập tức dậy, bước nhanh ngoài biệt thự nhăn mày:
“Chuyện gì ?”
“Tôi rõ…”
Phó Trân dừng một nhịp:
“Đối phương đông lắm, qua ?”
Anh xong thì tiếng xe khởi động bên đầu dây, tiếp theo là giọng Giang Cảnh Hành lạnh lùng:
“Mấy tầng?”
“16 tầng…”
Phó Trân ở cuối hành lang tầng 16 khách sạn Hoàng Triều, mắt trân trân phụ nữ đang vung nắm đ.ấ.m trong đám đông:
“Chị … học võ ?”
Phó Trân vốn thích xem cảnh ồn ào, thường gặp chuyện sẽ thẳng.
hôm nay, đàn ông đang đ.á.n.h là ông chủ Hoàng – đàn ông giàu nhưng thô lỗ nổi tiếng trong giới, vài ngày còn quấy rối các nữ quản lý cấp cao trong công ty Phó Trân.
Anh tức giận, định đến đ.á.n.h dằn mặt tên đàn ông , nào ngờ chứng kiến cảnh khiến sững sờ.
Người vợ bình thường hiền lành, ngoan ngoãn của Giang Cảnh Hành, thể dữ dằn, sắc bén đến ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/giang-tong-phu-nhan-anh-hen-ho-voi-nguoi-khac-giang-canh-hanh/chuong-23-toi-nay-de-chu-choi-that-suong.html.]
Phó Trân chụp vài tấm ảnh gửi cho Giang Cảnh Hành.
Chờ đèn đỏ, Giang Cảnh Hành mở ảnh xem.
Tấm đầu tiên, phụ nữ mà luôn thấy hiền dịu, giờ nắm c.h.ặ.t t.a.y đ.ấ.m một đàn ông mập hói.
Tấm thứ hai, đàn ông mập hói sấp sàn, Thẩm An Ninh xổm bên cạnh, kéo cổ áo , nghiêng đầu vẻ đang gì đó với .
Trên mặt cô là vẻ lạnh lùng và bất khuất, từng thấy đây.
Người đàn ông nheo mắt hai bức ảnh, lòng dậy lên cảm xúc lẫn lộn.
Một năm hôn nhân, luôn tưởng cô là dịu dàng, ngoan ngoãn, cá tính, chỉ chăm lo việc nhà, đơn điệu như một cốc nước lọc.
trong ảnh, Thẩm An Ninh sải bước mạnh mẽ, tự tin như một ly rượu mạnh quyến rũ.
Phó Trân gọi điện thoại bên :
“Cảnh Hành, giờ vợ ghê thế ?”
Giang Cảnh Hành tắt ảnh, đạp ga lái xe vọt đến khách sạn Hoàng Triều, nhăn mày:
“Hôm nay mới cô ghê gớm đến .”
Hoá , việc cô điện thoại, đang bận rộn… là đang đ.á.n.h ?
Lúc , tầng 16 khách sạn Hoàng Triều.
Thẩm An Ninh xổm bên đàn ông trung niên hói mập, nắm cổ áo , ép thẳng:
“Chú ơi, trò chơi vui ?”
Ông chủ Hoàng đ.á.n.h bầm dập mặt mũi, môi còn dính máu.
Ngẩng lên Thẩm An Ninh, răng nghiến chặt:
“Con đàn bà, mày tao là ai ? Dám bắt nạt tao, tao sẽ bỏ qua cho mày!”
Thẩm An Ninh khẽ, ánh mắt lóe lên vẻ tàn nhẫn.
Ngay giây —
“Bốp—!”
Một cái tát vang lên mặt ông chủ Hoàng, để dấu hằn rõ ràng.
Thẩm An Ninh hạ mắt, nghiêng đầu, mỉm khuôn mặt ông :
“Xem chú vẫn chơi đủ.”
“Yên tâm, tối nay sẽ để chú chơi thỏa thích!”
Nói xong, cô giơ tay, chuẩn tiếp tục tát thẳng mặt .
Lúc , từ cuối hành lang vang lên một giọng nam:
“Dừng tay——!”